Chương 10: Chỉ vì cô ta mà con tranh cãi với bố đấy à?
“Con vẫn chưa đầy bốn tuổi thì làm sao biết được lòng người hiểm ác thế nào chứ?” Đôi mắt lạnh lùng của Chiến Thiệu Lâm khẽ liếc sang, một luồng khí lạnh lẽo lan tràn khắp cơ thể.
Nếu là ngày thường có lẽ Chiến Thần Dạ sẽ không tranh cãi với Chiến Thiệu Lâm, nhưng hôm nay nghe thấy Chiến Thiệu Lâm mỉa mai Ninh Mộc Nhiên thì trong lòng cậu bé có một loại cảm giác khó chịu không thể giải thích được, cả khuôn mặt nhỏ nhắn sầm xuống, chất giọng non nớt của trẻ con lập tức vang lên khiến bầu không khí ngập mùi thuốc súng:
"Bố, bố đừng căn cứ vào mấy câu nói của người ngoài rồi phủ nhận dì kia như vậy."
Người ngoài?
Ninh Lan Ngọc ngừng động tác trên tay.
Chiến Thần Dạ nói cô ta là người ngoài?
Có biết cô ta sắp trở thành mẹ kế tương lai của cậu bé rồi không?
“Người phụ nữ đó là ai?” Chiến Thiệu Lâm không ngờ hôm nay Chiến Thần Dạ lại nói giúp một người phụ nữ mà cậu bé chưa từng gặp mặt, anh càng nhíu mày không vui.
Chiến Thần Dạ thành thật lắc đầu: "Dì ấy là nhà thiết kế mà con đã chọn để thiết kế biệt thự sinh nhật cho con."
"Một nhà thiết kế, chỉ vì cô ta mà con tranh cãi với bố đấy à?"
Từ trên xuống dưới trong dinh thự nhà họ Chiến, Chiến Thiệu Lâm là người nắm quyền lực tuyệt đối, kể cả Chiến Thần Dạ cũng không dám khiêu khích.
Chiến Thần Dạ cắn cắn môi dưới, khóe mắt thoáng nhìn thấy Ninh Mộc Nhiên và Ninh Bảo Bối đang ở dưới lầu, hình như bọn họ đã ngừng nói chuyện với Chiến Quân Phi và dự định rời đi.
Cậu bé đặt bộ dụng cụ ăn uống trong tay xuống một cách ưu nhã, đôi con ngươi đen nhánh loé lên tia nhẫn nhịn quật cường.
"Xin lỗi bố, con không nên tranh cãi với bố, con ăn no rồi, con có thể đi trước không?"
Chiến Thiệu Lâm híp mắt đầy nguy hiểm, khuôn mặt anh tuấn cũng trở nên âm u.
Bò bít tết vừa được dọn ra, cậu bé chỉ mới cắt được một góc nhỏ trên miếng bít tết hình trái tim xinh xắn, thế mà nói là ăn no rồi hả?
“Chiến Thần Dạ, con đang dùng cách tuyệt thực để phản kháng bố sao?” Chiến Thiệu Lâm lạnh giọng hỏi, bầu không khí cứ như bị xé toạc ra, mang đến cảm giác vô cùng áp bách.
Ở dưới lầu, Ninh Bảo Bối và Ninh Mộc Nhiên đã đi ra tới cửa lớn...
Chiến Thần Dạ siết chặt nắm tay bên hông, đối diện với tầm mắt của Chiến Thiệu Lâm mà không hề sợ hãi: "Không có, con thật sự ăn no rồi."
Giữa lúc hai bố con đang giằng co thì Ninh Lan Ngọc mỉm cười làm người hoà giải: "Anh Lâm, trẻ con thường hay biếng ăn và cũng không ăn nhiều, Dạ Dạ cậu bé..."
“Tôi cho cô giải thích giúp nó chưa?” Chiến Thiệu Lâm lạnh giọng ngắt lời Ninh Lan Ngọc, khuôn mặt anh tuấn trở nên hung ác khiến khuôn mặt của Ninh Lan Ngọc đỏ lên vì khó xử.
Chiến Thần Dạ nhìn Ninh Bảo Bối và Ninh Mộc Nhiên sắp biến mất trong đám đông...
"Bố, là lỗi của con, xin bố đừng trách dì Lan Ngọc. Không quấy rầy hai người hẹn hò nữa, con đi trước đây."
Chiến Thần Dạ vội vàng nói, cơ thể nhỏ nhắn trượt khỏi đệm sô pha vừa dày vừa mềm mại, sau đó chạy ra cửa không thèm quay đầu nhìn lại.
Ninh Lan Ngọc sửng sốt, cô ta và Chiến Thiệu Lâm đã đính hôn với nhau nhiều năm nên cũng coi như chứng kiến Chiến Thần Dạ lớn lên. Từ trước đến giờ cậu bé chưa từng tỏ thái độ với Chiến Thiệu Lâm ở chỗ đông người, thế mà bây giờ lại dám gạt Chiến Thiệu Lâm qua một bên rồi chạy ra ngoài như vậy sao?
“Dạ Dạ cháu muốn đi đâu…” Ninh Lan Ngọc hiểu lầm, cho rằng cậu nhóc kia đang phản kháng lại Chiến Thiệu Lâm nên vội ra lệnh cho vệ sĩ đứng bên cạnh: “Các anh ngẩn người đứng đó làm gì, còn không mau đuổi theo cậu chủ nhỏ đi."
“Đứng lại.” Đôi con ngươi đen tuyền của Chiến Thiệu Lâm liếc sang vệ sĩ: “Không ai được phép đuổi theo."
Ninh Lan Ngọc bị khí thế mạnh mẽ của người đàn ông này doạ sợ đến mức cơ thể hơi run rẩy: "Nhưng cậu bé vẫn còn là một đứa trẻ, lỡ như gặp phải nguy hiểm gì đó hoặc là bọn buôn người..."
Mặc dù cô ta rất muốn có thế giới hai người với Chiến Thiệu Lâm, nhưng dù sao Chiến Thần Dạ cũng là con trai duy nhất của Chiến Thiệu Lâm, nếu không may xảy ra bất trắc gì đó thì chắc chắn hôn ước của bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.
“Nó đã chạy đi thì phải tự gánh lấy hậu quả khi dám chạy ra ngoài một mình." Đường nét thâm thúy lạnh lùng trên mặt Chiến Thiệu Lâm thoáng hiện ra, anh cầm dao nĩa lên một cách ưu nhã: “Không phải nói món bò bít tết này rất ngon sao? Đã dọn lên rồi thì chúng ta ăn thôi."
Ninh Lan Ngọc hậm hực không nhiều lời nữa, người đàn ông này là sự kết hợp giữa lạnh lùng, kiêu ngạo, ma mị và tao nhã, là một huyền thoại quyền lực tối cao của nhà họ Chiến và cũng là chồng sắp cưới của Ninh Lan Ngọc cô ta.
Thật ra, nếu không có cái bóng đèn nhỏ Chiến Thần Dạ thì buổi hẹn hò này còn khiến người ta mong đợi hơn nhiều...