- Trạch Đào, nói cho anh biết một chuyện, ba đã giữ lại vị trí rồi!
Trong lời nói của Trịnh Tiểu Nhu lộ ra một loại tình cảm thật sự rất vui sướng.
Diệp Trạch Đào cũng vui mừng nói:
- Thật sự đã có quyết định rồi sao?
Nếu như Trịnh Thành Trung có thể giữ lại vị trí, đối với Diệp Trạch Đào mà nói là một việc tốt, đương nhiên hắn ta cũng vui mừng rồi.
- Đúng vậy, bây giờ ngoài Bí thư Hạo Vũ bọn họ hoạt động, còn có ông Phùng và ông Ngô đang toàn lực ủng hộ.
Quả nhiên Ngô Ân Long cũng đang âm thầm giúp đỡ Trịnh Thành Trung!
Có được một ít lực lượng như vậy, Diệp Trạch Đào biết Trịnh Thành Trung có thể bảo vệ được vị trí đang có là điều tất yếu.
- Chuyện tốt!
- Trạch Đào, ba nói chuyện này cũng có một phần công lao của anh ở trong đó.
Diệp Trạch Đào liền cười nói:
- Chủ yếu là Bí thư Hạo Vũ không rời xa được ba em thôi.
Nói xong điện thoại, tâm trạng Diệp Trạch Đào thật sự không tệ, Lưu Đống Lưu được thăng chức, bây giờ Trịnh Thành Trung lại có thể giữ lại được chức vị, một phần lực lượng bị lún xuống của mình bây giờ lại được khôi phục.
Chỉ là không biết trong việc này Tôn gia có đàm phán trao đổi gì đó với Trịnh Thành Trung bọn họ hay không, đoán rằng lần này Tôn gia cũng đạt được không ít ưu đãi.
Từ trong văn phòng đi ra, Cố Minh Trung mỉm cười chạy đến nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, hai chị em tiểu Lỗ nói đến đây một thời gian rồi mà vẫn chưa cùng anh ngồi xuống nói chuyện, hỏi xem cậu có thời gian hay không, bọn họ muốn mời cậu dùng bữa cơm.
Diệp Trạch Đào lúc này mới nghĩ đến việc mình bận đến nổi rối loạn lung tung cả lên, thật sự cũng chưa cùng hai chị em họ trò chuyện, liền cười nói:
- Đáng lẽ tôi mời hai cô ấy dùng cơm mới phải, như vậy đi, tôi nay tôi mời cơm hai cô ấy, cậu sắp xếp giúp tôi một chút.
Ánh mắt Cố Minh Trung sáng lên vội đáp:
- Được, tôi đi sắp xếp ngay đây.
Nhìn thấy bộ dạng hào hứng đó của Cố Minh Trung, Diệp Trạch Đào ít nhiều cũng có chút sững sốt, trong lòng thầm nghĩ, tình cảm vợ chồng của hai người sau khi ly hôn cũng không thay đổi nhiều, Cố Minh Trung này cư xử có chút đặc biệt với Lỗ Nghệ Tiên, lại còn quan hệ với nhau rất hoà hợp, thật không dễ dàng!
Đội trên đầu cái nón bảo hộ, Diệp Trạch Đào đi dưới ánh nắng mặt trời chói chang đi vào công trình.
Có vài trợ thủ đắc lực trong kinh doanh, các hạng mục kinh doanh tiến hành cũng vô cùng không tệ, cảnh quang khu kinh tế mới Giáp Hà lúc này hoàn toàn được thay đổi một cách phồn thịnh.
Trong lúc đang quan sát, nhìn thấy một chiếc xe dạng việt dã từ phía trước lái đến, chiếc xe ngừng lại kế bên Diệp Trạch Đào.
Vu Chi Hán cũng đội một chiếc nón bảo hộ, cười tủm tỉm bước xuống xe.
- Chào Bí thư Vu!
Diệp Trạch Đào đi lên phía trước bắt tay Vu Chí Hán.
Đi theo Vu Chi Hán đến đây còn có chủ nhiệm văn phòng Thành uỷ Hồ Khâm Nghĩa, Diệp Trạch Đào cũng bắt tay với Hồ Khâm Nghĩa.
- Công tác cơ sở của khu kinh tế mới hiện đang được tiến hành một cách náo nhiệt, công tác thu hút đầu tư của các cậu cũng phải đuổi kịp mới được.
Rất rõ ràng, đến bây giờ Vu Chi Hán vẫn chưa biết rõ tình hình của kinh tế mới Giáp Hà, trong câu nói còn mang một chút ít ý nghĩa phê bình.
Hôm nay Vu Chi Hán không nhìn được nữa rồi, đích thân chạy đến đây, chính là muốn tìm hiểu thêm tình hình khu kinh tế mới bước tiếp theo.
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Bí thư Vu nói rất đúng, hiện tại công tác cơ sở cũng tạm ổn rồi, tiếp theo chúng tôi sẽ dốc hết toàn bộ lực lượng vào việc thu hút đầu tư.
- Đồng chí Diệp Trạch Đào, điều căn bản của khu kinh tế mới là gì, đó chính là dự án, nếu như một khu kinh tế mới mà không có một dự án nào chống đỡ, thì khu kinh tế đó cũng chỉ là một tiểu thương nghiệp mà thôi. Rất nhiều khu kinh tế mới, đến cuối cùng lại biến thành một tiểu khu thương nghiệp, trong chuyện này các cậu nên chú ý mới được.
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Tôi còn đang tính đi qua nước mỹ một chuyến, xem thử coi có thể tìm một ít đầu tư nước ngoài không.
Diệp Trạch Đào vốn có suy nghĩ như vậy, hi vọng có thể đến nước mỹ để xem thử tính khả thi trong việc này.
Nhưng, khi hai người nghe nói lời này, dặc biệt Hô Khâm Nghĩa khi nghe nói thế liền cảm thấy không vui, bây giờ Diệp Trạch Đào tiêu tiền của quốc gia dẫn theo người đi du lịch, bây giờ không còn muốn đi du lịch trong nước, mà muốn đến mỹ đến vui chơi, cái này gọi là làm việc sao!
Hô Khâm Nghĩa cười cũng không cười nói:
- Bây giờ có rất nhiều đều đi ra nước ngoài vui chơi một chuyến rồi quay về, kết quả không thu hoạch được gì, ở lại trong nước thì tốt hơn.
Tuy rằng Hồ Khâm Nghĩa cũng là uỷ viên thường vụ, nhưng chức vị không cao bằng Diệp Trạch Đào, câu nói đó làm cho ông ta có chút chói tai. Cho dù Diệp Trạch Đào là loại người dễ tha thứ, nhưng bây giờ cảm thấy khong vui, liền nhìn Hồ Khâm Nghĩa nói:
- Ý của Trưởng ban thư ký Hồ là sao?
Thay đổi sắc mặt bình tĩnh, trong ánh mắt Diệp Trạch Đào lộ ra một tia nhìn sắc bén.
Vu Chi Hán cũng là uỷ viên thường vụ, mình có thể để cho ông ta làm một chút gì đó, còn Hồ Khâm Nghĩa là gì, chỉ là một Trưởng ban thư ký Thành uỷ, có tư cách gì mà lên mặt với mình chứ?
Đón lấy ánh mắt của Diệp Trạch Đào, Hồ Khâm Nghĩa sửng sốt, anh ta vẫn luôn cho rằng Diệp Trạch Đào là một con người bình thản, không có sát khí, nhưng, bây giờ thì hoàn toàn không giống rồi. Từ trong ánh mắt của Diệp Trạch Đào hoàn toàn lộ ra một luồng sắc khí cực mạnh, dường như chỉ cần mình nói một cái gì đó không đúng, Diệp Trạch Đào đó sẽ bắt đầu khai chiến.
Bản thân mình đã là người ỷ thế hiếp người, cũng không quá lo lắng, bị Diệp Trạch Đào làm như vậy, mí mắt Hô Khâm Nghĩa giật giật vài cái mới lúng túng nói:
- Tôi cũng chỉ nói như vậy thôi, lo rằng khu kinh tế mới không thể nào phát triển đi lên.
- Bất kể là vì Trung ương cũng được, vì Tỉnh cũng vậy, nếu đã đưa khu kinh tế Giáp Hà cho Diệp Trạch Đào tôi, thì tôi sẽ chịu trách nhiệm làm tốt công tác ở khu kinh tế mới. Tôi biết có một số người ở phía sau lưng làm loạn, nếu như bản thân mình đã không có bản lĩnh làm khu kinh tế mới này, thì hãy câm miệng đi, mỗi việc mà tôi làm đều không làm thất vọng sự tín nhiệm của cấp trên đối với tôi!
Ngay trước mặt Vu Chi Hán, Diệp Trạch Đào cũng không khách khí nói ra những lời tức giận đó, cứ như thế nói thẳng ra hết.
Đặc biệt là câu nói nếu bản thân mình không có bản lĩnh thì câm miệng đi, lời nói này cực kỳ chói tai hai người.
Lúc đó Vu Chi Hán đã muốn nổi giận, nhìn thấy bộ dạng đó của Diệp Trạch Đào đứng đó, cũng không dám tuỳ ý phát ngôn.
Cười khan khan một tiếng, Vu Chi Hán nói:
- Mọi người cũng chỉ là có ý tốt, cũng hi vọng có thể phát triển khu kinh tế mới.
Diệp Trạch Đào nói:
- Tình hình khu kinh tế mới Giáp Hà mọi người ai cũng đều biết rõ, từ việc các cán bộ thành phố ai cũng không tự nguyện đến đây công tác có thể thấy được, cán bộ của chúng ta rất sợ gặp phải khó khăn, tôi đề nghị bước tiếp theo phải tiến hành một lần huyến luyện tác phong Đảng, Đảng của chúng ta là chính Đảng phục vụ nhân dân, không phải chính đảng chủ nghĩa hưởng thụ, bây giờ các cán bộ thành phố Lan Phong chúng ta thấy khu kinh tế mới đang gặp khó khăn đều quay lưng bỏ chạy, vậy thì còn ra cái gì?
Cũng chỉ có Diệp Trạch Đào mới dám nói những lời này trước mặt Vu Chi Hán, rõ ràng đây là hành vi làm bẻ mặt ông ta.
Vu Chi Hán là một Bí thư Thành Uỷ, lúc này cũng cảm thấy xấu hổ.
Mục đích Vu Chi Hán và Hồ Khâm Nghĩa đến khu kinh tế mới chính là muốn xem xem tình hình ở đây, sau đó nhân cơ hội này gây đả kích một chút, kết quả lại làm thành ra như vậy.
- Đồng chí Diệp Trạch Đào, cũng không nên nói như thế, đại bộ phận đồng chí cán bộ chúng ta cũng không tệ, chỉ là tình hình ở khu kinh tế Giáp Hà có chút đặc thù, mọi người có suy nghĩ đó cũng khó trách, không kì lạ gì, Nếu như đồng chí Diệp Trạch Đào đã đứng ra chịu trách nhiệm mãnh đất này rồi, Thành uỷ tin rằng cậu có thể làm tốt công tác ở đây.
Lúc này Hô Khâm Nghĩa cũng coi như là đã thấy được lực lượng mạnh mẽ của Diệp Trạch Đào rồi, Diệp Trạch Đào này không hề giống như vẻ mặt hiền lành ở bên ngoài.
Tuy rằng trong lòng vô cùng hận Diệp Trạch Đào, Hô Khâm Nghĩa cũng chỉ có thể cười cười nói:
- Bí thư Vu nói đúng, mọi người cũng đều chú ý đến sự phát triển của khu kinh tế, gần đây mọi người đều nghe nói người của khu kinh tế mới không ngừng đến khắp mọi nơi tham quan, có vài lời nói tức giận cũng có thể lý giải được. Nếu ví dụ tiêu tốn tiền, nhưng công việc thì không có gì khởi sắc, nhân dân bọn họ chửi mắng cũng đều là lẽ đương nhiên.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Thành cũng đã đích thân nghe chúng tôi báo cáo công việc lần này rồi, cũng rất khen thưởng công tác triển khai xây dựng cơ sở ở khu kinh tế mới Giáp Hà, đáp ứng chuyển tài chính vài trăm triệu còn lại qua đây, tôi cũng đã thông báo cho người đi làm rồi, có khoản tiền đó, chúng tôi có thể đầu tư thêm một bước, muốn đưa công tác xây dựng khu kinh tế mới thành một đoàn thể khu kinh tế mới tập họp mọi loại công năng, muốn để cho những người trước kia đến đầu tư có thể hưởng thụ cuộc sống thoải mái, sung sướng trong khu kinh tế mới này, làm việc và vui chơi đều không thể thiếu.
Lời nói này làm cho Vu Chi Hán và Hô Khâm Nghĩa phải quan sát lẫn nhau, Diệp Trạch Đào lại nói ra một tình huống mới rồi, Chủ tịch tỉnh Thành Quy Hán cũng đã đích thân nghe Diệp Trạch Đào báo cáo công việc, còn khen thưởng công việc của hắn, còn chuyển tiền qua cho hắn nữa, tình hình này là như thế nào đây?
Hai người càng không thể hiểu được tình hình ở khu kinh tế mới Giáp Hà.
Vu Chi Hán là người buồn bực nhất, là Bí thư Thành uỷ thành phố Lan Phong. Mà ngày cả tình hình ở khu kinh tế mới Giáp Hà cũng không nắm rõ.
Đã thám thính vài lần rồi mà vẫn không thể tìm hiểu được nhiều tình hình ở bên phía Diệp Trạch Đào, Vu Chi Hán cũng chỉ có thể đi tìm Hà Kim Nghiêu, xem thử coi có thể tìm hiểu được một chút tình hình từ phía Thành Quy Hán không.
Chuyển đề tài, Vu Chi Hán nói:
- Trạch Đào, có một chuyện tôi muốn nói với cậu một chút.
Lúc này xưng hô của ông ta cũng đã thay đổi, vừa rồi còn là “Đồng chí Diệp Trạch Đào” giờ trở thành “ Trạch Đào”, câu nói đó mang ít nhiều ý nghĩa thân thiết.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Xin mời Bí thư Vu nói.
- Là như vậy, cậu cũng biết đấy gần đây trong thành phố đang đàm phán một dự án bất động sản lớn, phải dựa vào các hạn mục trong khu kinh tế mới của các cậu.
- Người mà Bí thư Vu nói là Vệ tổng ở Ninh Hải đúng không?
- Đúng vậy, hẳn là các cậu là người cùng quê?
- Đúng vậy, tôi có quen biết với Vệ tổng, lúc tôi ở Thảo Hải ông ta cũng có đến đó đầu tư, tiền kiếm được cũng không ít, tuy nhiên chúng tôi cũng không thân thiết lắm.
Vu Chi Hán liền gật đầu nói:
- Vệ tổng là một người sảng khoái, lần này đầu tư bất động sản rất lớn, cậu cũng biết đấy, khu đất bất động sản đó của ông ta ở rất gần khu kinh tế mới Giáp Hà, gặp rất nhiều khó khăn cho việc phát triển. Vì muốn thúc đẩy sự phát triển của hạng mục này, thành phố của chúng ta cũng nên có một chút thái độ mới phải, các cậu cũng phải mời đội thi công đến đó làm công tác xây dựng cơ sở, tôi đã suy nghị một chút rồi, chia một bộ phận để cho Vệ tổng làm việc, như vậy sẽ càng gia tăng thêm tình cảm sâu sắc hai bên, cũng có lợi cho hạng mục phát triển bất động sản này, cậu thấy thế nào?
Đây chính là Vu Chi Hán muốn cầu cạnh Diệp Trạch Đào, lời nói nói ra có chút lúng túng, ông ta cũng lo lắng Diệp Trạch Đào không đồng ý việc này, dù sao lợi ích trên phương diện này cũng không nhỏ.
Diệp Trạch Đào khó xử nói:
- Công trình đều do cấp dưới đi làm, hẳn là đã phân chia đâu vào đó cả rồi! Như vậy đi, nếu như Bí thư Vu cũng đã lên tiếng rồi, bất luận như thế nào cũng phải để cho Bí thư Vu đạt được ân tình này, tôi cho người của cấp dưới đến chào hỏi một chút, để cho Vệ tổng làm vài dự án vậy.
Nhìn thấy bộ dạng khó xử của Diệp Trạch Đào, nhưng cuối cùng cũng đồng ý việc này, tâm trạng Vu Chi Hán cũng trở nên không tệ.