Mục lục
[Dịch] Hồng Sắc Sĩ Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã xảy ra việc thế này, mọi người trong Lưu gia đều có chút luống cuống.

Những người của Lưu gia có thể bị kéo vào trọng tâm đều đang ngồi trong thư phòng Lưu Đống Lưu.

Thư phòng đủ lớn, mọi người ngồi tản ra tứ phía, trên nét mặt của mỗi người đều có vẻ nghiêm túc.

Trước kia có ông cụ chống đỡ, mọi người trong Lưu gia đều không sợ trời không sợ đất, từ sau khi ông cụ mất, bọn họ phát hiện cái thủ đô này hoàn toàn đã thay hình đổi dạng, hoàn cảnh không còn như trước nữa, nơi nơi đều có cạm bẫy, nơi nơi đều có đối thủ chính trị, vài năm trở lại đây, vài người đã có cảm giác sức cùng lực kiệt.

- Sao lại có thể phát sinh chuyện như vậy!

Sắc mặt Lưu Đống Hùng rất khó coi, nhìn về phía mọi người trầm giọng nói.

Lưu Vũ Lộ thở dài:

- Kỳ thật, việc này chúng ta đều biết rằng sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh, Vi Chính Quang kia căn bản đã không còn thể diện gì trong thủ đô này, chỉ có điều là gã vẫn luôn ở nước ngoài, nay đột nhiên lại trở về làm ra chuyện như vậy, thật là đã vượt ra ngoài dự kiến của chúng ta!

Hoàng Hân nói:

- Cũng may không xảy ra chuyện với Tiểu Nhu, nếu không mà nói, không chừng mọi việc còn rắc rối hơn nhiều!

Tất cả mọi người hít một hơi thật sâu, nếu Trịnh Tiểu Nhu cũng xảy ra chuyện, thế thì có thể vấn đề thật sự sẽ rất lớn.

Lưu Đống Vũ cũng đồng ý nói:

- Việc giữa Vi Chính Quang và Trịnh Tiểu Nhu đã khiến Trịnh gia bất mãn, bây giờ Vi Chính Quang đã chết, các người nói Trịnh gia sẽ làm thế nào?

Đây đích thực cũng là một việc lớn bày ra trước mặt người Lưu gia, không có Vi Chính Quang, quan hệ giữa Lưu gia và Trịnh gia sẽ phát sinh một số thay đổi tế nhị, sẽ không bao giờ có thể chặt chẽ như trước kia nữa, đây là một việc rất đau đầu.

Ngay lập tức mọi người liền cảm thấy được vấn đề.

Lưu Đống Lưu nói:

- Việc này thật đúng là phiền phức, không xử lý tốt những quan hệ như vậy, đối với Lưu gia chúng ta mà nói là vô cùng bất lợi!

Trong lúc đang nói chuyện, đột nhiên Lưu Vũ Lộ nhận được một cú điện thoại, tiếp điện thoại xong, sắc mặt Lưu Vũ Lộ có thay đổi lớn, không thể ngồi yên nữa, nói với mọi người:

- Mau lên. Vũ Giang không xong rồi!

- Hả!

Mọi người lại giật mình , Lưu Vũ Giang không xong rồi!

- Rốt cuộc xảy ra việc gì?

Lưu Đống Vũ liền cất tiếng hỏi lớn. Tình hình vốn đang rối tinh rối mù lại xảy ra chuyện như vậy, mọi người không ngồi vững được nữa.

- Nói là khi cảnh sát muốn tìm Lưu Vũ Giang hỗ trợ điều tra, đến nơi ở của cô, thì phát hiện cô đã uống một lượng lớn thuốc ngủ, nhận định là không xong rồi!

Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!

Người của Lưu gia lại có một trận đại loạn, từng chiếc xe lần lượt được lái ra ngoài.

Sau khi có được tin tức, Diệp Trạch Đào cũng cùng Lưu Mộng Y đuổi theo đến bệnh viện.

Tự Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy mình đến không đúng lúc, việc của Lưu gia này thật đúng không phải chỉ là rắc rối bình thường!

Trước kia Diệp Trạch Đào đơn giản chỉ nghĩ rằng các đại gia tộc là cao cao tại thượng(ngồi trên ăn trước), bây giờ sau khi bước chân vào trong mới hiểu được. Đại gia tộc vốn cũng không có gì khác biệt với những gia đình thông thường.

- Sẽ không có việc gì chứ?

Lưu Mộng Y lo lắng hỏi Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể cười gượng, xem ra việc của Lưu gia đã càng ngày càng phức tạp.

Khi mọi người xông vào bệnh viện, biết Lưu Vũ Giang tự sát đã tử vong .

Nhìn Lưu Vũ Giang được đậy vải trắng, Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy có cái gì đó khó tả.

Đối với cái chết của Lưu Vũ Giang, mọi người đều đoán được cảm nhận của cô, chắc chắn là biết được người tình và con trai đều đã chết, hơn nữa lại cảm thấy không còn mặt mũi sống trên đời nữa, nên đã chọn cách này để tự sát chấm dứt cuộc sống của mình.

Mọi người của Lưu gia có vẻ rất là đau thương.

Nhìn thấy những thay đổi của Lưu gia, Diệp Trạch Đào thầm than thở, quyền thế có lớn hơn nữa thì cũng có lúc phải suy bại, nghĩ đến lúc trước khi gặp Lưu Vũ Giang, Lưu Vũ Giang ra vẻ cao cao tại thượng, bây giờ khi nhìn lại một Lưu Vũ Giang đã chết, càng ngộ ra thêm nhiều điều đối với cuộc sống này.

Đang lúc bận rối lên, người Lưu gia cũng không biết nên làm gì bây giờ. Diệp Trạch Đào lại phải xử lý giúp chuyện hậu sự trong ngoài.

Do là tự sát, nên phía cảnh sát còn phải tiến hành phân tích đối với cái chết của bà ấy.

Khi người của Lưu gia về đến nhà thì trời cũng đã sắp sáng.

Mọi người cũng không định đi ngủ, tất cả đều ngồi ở phòng khách nhà Lưu Đống Lưu.

Diệp Trạch Đào biết rằng người nhà Lưu gia phải thương lượng một số việc, nên nói với Lưu Mộng Y một tiếng, rồi liền đi thẳng vào trong phòng ngủ.

Không muốn tham dự vào chuyện của Lưu gia, Diệp Trạch Đào rất nhanh liền đi giấc mộng.

Lúc này người nhà Lưu gia lại ngồi ở phòng khách nhìn nhau.

- Đứt rồi!

Qua một lúc lâu, Lưu Đống Hùng mới nói ra một câu như vậy.

Tuy rằng mọi người không tiếp lời, nhưng cũng hiểu được ông nói vậy là có ý gì.

Lưu Vũ Giang và Vi Chính Quang là sợi dây liên kết Lưu gia, Vi gia và Trịnh gia, hiện nay hai người họ đã chết, mối liên kết này liền hoàn toàn đứt đoạn.

Mối liên hệ này đứt đoạn. Đối với Lưu gia mà nói chính là một cục diện vô cùng bất lợi, từ nay về sau, Vi gia và Lưu gia chắc chắn sẽ trở thành người xa lạ, Trịnh gia kia tuy rằng còn có một mối liên hệ là Trịnh Tiểu Nhu. Nhưng, nếu Trịnh Tiểu Nhu lại có cách nghĩ khác, mối liên hệ này có thể sẽ chấm dứt hoàn toàn.

Lưu gia của hiện tại bất kể như thế nào cũng không thể mất đi sự ủng hộ của Trịnh gia, Trịnh gia đã trở thành đồng minh đáng tin cậy nhất của Lưu gia!

Hôm nay Trịnh Tiểu Nhu chỉ đến bệnh viện nhìn thoáng qua, sau đó liền trở về, cũng không có đến Lưu gia, điều này đã chứng minh vấn đề, quan hệ vợ chồng giữa Trịnh Tiểu Nhu và Vi Chính Quang vốn đã không tốt lắm. Bây giờ Vi Chính Quang đã chết, cô ấy càng có cớ rời khỏi Lưu gia .

- Làm sao bây giờ?

Lưu Đống Lưu lại hỏi một câu.

Đúng vậy. Làm sao bây giờ đây?

Không ngờ rằng chỉ trong một lần Vi Chính Quang thực hiện hành vi ám sát mà đã gây ra một kết cục như vậy, chẳng lẽ Lưu gia thật sự phải bại vong?

- Lớp trẻ các ngươi cũng mệt rồi. Đi nghỉ ngơi đi!

Lưu Đống Vũ đột nhiên nói một câu với lớp trẻ đang ngồi đó.

Mọi người sớm cũng đã không chịu đựng nổi, nghe được câu này, liền ùn ùn rời khỏi.

Lưu Mộng Y nhìn qua mẹ mình một hồi, cũng đứng lên đi đến phòng Diệp Trạch Đào, thấy Diệp Trạch Đào đã ngủ, cô cũng vào một gian phòng khác đi ngủ.

Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Lưu Mộng Y cũng cảm thấy tâm trí sức lực tiều tụy, vừa ngã lưng xuống giường thì đã ngủ say.

Nhìn thấy bọn trẻ đều đã rời khỏi, Lưu Đống Vũ nói:

- Có một số việc sớm muộn chúng ta cũng phải ra quyết sách, việc này không phải đơn giản như vẻ bên ngoài mà ta thấy, nếu xử lý không tốt, Lưu gia chúng ta sẽ xảy ra chuyện lớn!

Lưu Đống Lưu nhìn vào phòng khách trống trải, nói với mọi người:

- Vào thư phòng để bàn bạc nhé.

Mọi người sau khi vào trong thư phòng liền ngồi xuống, Huỳnh Hân bận pha trà rót nước cho mọi người.

Mọi người không buồn ngủ chút nào, đều đang ngồi ở đây bắt đầu suy nghĩ.

Lưu Đống Vũ nhìn về phía mọi người nói:

- Tình hình đã rõ, Lưu gia chúng ta đang có một số việc phải đưa ra một quyết đoán mới được!

Nhìn thấy mọi người đều không lên tiếng, Lưu Đống Vũ tiếp tục nói:

- Lúc nãy có mặt bọn trẻ, có đôi lời tôi không tiện nói ra, bây giờ trước mặt mọi người, tôi thấy nên nói ra ý nghĩ của mình!

Lưu Đống Lưu nói:

- Bây giờ đã là lúc nào rồi, có lời gì muốn nói thì nói ra đi chứ!

Lưu Đống Hùng cũng nói:

- Anh hai, anh muốn nói gì thì cứ nói đi, tình hình Lưu gia ai cũng đều biết rõ, từ sau khi cha mất đã dần tuột dốc , nếu còn tiếp tục như vậy, thì Lưu gia sẽ không xong thôi. Hiện nay mọi người cũng thấy rõ rồi, Tạ gia ở các nơi đang nhằm vào Lưu gia chúng ta mà công kích, là quan chức mà, ai lại không có vài vấn đề, bọn họ liên hợp lại một số thế lực, chỉ cần nắm được chứng cứ về người của chúng ta, thì thật đúng là sẽ thẳng tay đánh mạnh, làm cho bây giờ ai cũng cảm thấy bất an. Nếu Lưu gia chúng ta lại không có một số thủ đoạn gì, ta thấy, những người đi theo Lưu gia chúng ta có thể sẽ tan rã hết!

Trong khi nói những lời này, trên mặt Lưu Đống Hùng hiện ra một cảm giác khủng hoảng mãnh liệt.

Lưu Vũ Lộ thở dài:

- Cái tôi lo lắng không chỉ có cả nhà Tạ gia, các anh có từng nghĩ tới, tình trạng Lưu gia chúng ta hiện nay đã càng thêm nguy hiểm!

Ai cũng đều nghĩ qua việc này, Trịnh gia, Vi gia trong lúc này đều có thể biến thành phía đối lập với Lưu gia, nếu như quả thật như vậy, Lưu gia chắc sẽ thật sự xong đời .

- Vậy phải làm sao bây giờ đây!

Hoàng Hân cũng lo lắng hỏi, trước giờ bà vẫn luôn cao cao tại thượng , chưa từng nghĩ qua Lưu gia cũng có một ngày sẽ đi đến bước đường này, nên trong lòng liền sinh ra một sự hoảng sợ trầm trọng.

- Nếu có thể thực hiện vấn đề hôn sự giữa Mộng Y và Tôn gia, thì sẽ không có chuyện như vậy !

Hoàng Hân suy nghĩ một hồi, có chút tiếc nuối nói.

Hừm một tiếng, Lưu Đống Lưu trừng mắt nhìn Hoàng Hân một cái.

Nhìn ánh mắt Lưu Đống Lưu trừng qua, Hoàng Hân liền vội im miệng.

- Chú hai, chú tiếp tục nói.

Lưu Đống Lưu nhìn về phía Lưu Đống Vũ nói.

Lưu Đống Vũ nhìn thoáng qua Hoàng Hân nói:

- Lời của chị dâu nói cũng là có lý, tuy nhiên, đừng hòng nghĩ đến chuyện với Tôn gia nữa, bây giờ chúng ta phải nghĩ đến một tình huống khác.

Tất cả mọi người đều chăm chú nghe.

Lưu Đống Vũ nói:

- Cái mà Lưu gia chúng ta cần không ngoài hai nội dung, một là người có đủ khả năng chống đỡ, nội dung còn lại chính là đồng minh!

Lưu Vũ Lộ đồng ý nói:

- Không sai, hai vấn đề này chính là thứ mà cả Lưu gia chúng ta đang thiếu nhất, giải quyết xong hai vấn đề này, thì sẽ hóa giải được toàn bộ vấn đề của Lưu gia chúng ta!

Lưu Đống Hùng thở dài:

- Nói sao mà dễ thế, hiện giờ hoàn toàn chỉ là một đống mục nát, đừng nói giải quyết hai vấn đề, chỉ giải quyết một vấn cũng đã khó!

Ánh mắt Lưu Đống Lưu sáng lên, liền nhìn thẳng Lưu Đống Vũ nói:

- Chú hai nếu đã nói ra điều này, nhất định là đã có cách, chú cứ nói ra, mọi người cùng nhau tính toán, bất kể phải trả cái giá đắt cỡ nào cũng đều phải gắng gượng vượt qua, Lưu gia quyết không thể để suy sụp trong tay chúng ta!

Lưu Đống Vũ nói:

- Có vài lời nói ra mọi người đừng buồn!

Lưu Vũ Lộ sốt ruột, nói:

- Có gì thì cứ nói thôi, anh này thật là!

Mọi người đều sốt ruột, tình thế nguy hiểm đối với Lưu gia đã có thể thấy rõ, đây là một chuyện lớn đối với ích lợi Lưu gia.

Lưu Đống Vũ nhìn mọi người, gằn từng chữ:

- Hiện tại Lưu gia chúng ta đang cần đến Diệp Trạch Đào!

Ai cũng không ngờ rằng Lưu Đống Vũ cả nửa ngày trời lại nói ra một câu như vậy, Hoàng Hân cũng không kìm nổi nói:

- Hắn chỉ là một dân đen, có chuyện gì phải nhờ tới hắn chứ!

Đừng nói là Hoàng Hân, ngay cả những người Lưu gia này, từ tận đáy lòng cũng khinh thường một dân đen như Diệp Trạch Đào đây.

Bây giờ không ngờ Lưu Đống Vũ lại nói tình thế nguy hiểm của Lưu gia cần đến Diệp Trạch Đào, việc này khiến cho mọi người đều có chút nghi hoặc, một dân đen như Diệp Trạch Đào, có thể giải quyết tình thế nguy hiểm của Lưu gia sao?

Thở dài một hơi, Lưu Đống Vũ nói:

- Các vị, nói một cách kém cỏi, tình thế nguy hiểm của Lưu gia hiện tại thật đúng là không thể thiếu Diệp Trạch Đào !

Mọi người liền bắt đầu trầm tư, lời của Lưu Đống Vũ đã làm chấn động đến mọi người.

Mọi người cũng đều là người lanh lợi, rất nhanh liền nghĩ ra điểm mấu chốt bên trong, tất cả đều hướng mắt về phía Lưu Đống Lưu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK