Mục lục
[Dịch] Hồng Sắc Sĩ Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như trong một đêm, chuyện của Tiết Tĩnh Hiên đã biến thành một tâm điểm gây chú ý nhất ở trên mạng.

Diệp Trạch Đào tới văn phòng, nhìn thấy Trần Vũ Tường đang đi về phía mình nói:

- Chủ tịch Diệp, ở thành phố xảy ra chuyện rồi, chuyện của Tiết Tĩnh Hiên nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý trên mạng!

Nói xong, Trần Vũ Tường âm thầm quan sát thay đổi trên mặt Diệp Trạch Đào.

Nhìn thấy bộ dạng này của Trần Vũ Tường, Diệp Trạch Đào cười thầm, xem ra đối phương đã nghi ngờ là do mình làm.

Trần Vũ Tường sau khi thấy chuyện của Tiết Tĩnh Hiên gây sốc trên mạng, đầu tiên đã nghĩ đến Diệp Trạch Đào, ngày hôm qua Diệp Trạch Đào mới đi gặp Tiết Tĩnh Hiên, hôm nay tại sao lại có chuyện lớn như thế trên mạng, đúng thật là kỳ lạ.

Trong lòng đã vô cùng kính sợ Diệp Trạch Đào, nếu muốn trong nháy mắt mà làm nên hành động lớn như thế, Trần Vũ Tường biết nhất định không có thực lực, đặc biệt không có chút mạng lưới quan hệ nào, căn bản là không thể làm được, quan trọng hơn là hắn đã đọc qua bài báo trên mạng, có lý, thậm chí thật đến từng số liệu, bài báo này quyết không phải là thứ không có căn cứ, thậm chí còn có một vài tình huống thuận tiện điều tra.

Không hiểu rõ sự việc, làm sao có thể làm ra chuyện này được.

Trần Vũ Tường thậm chí còn nghiên cứu phát hiện không ít nội dung là ngầm ám chỉ những thứ mà mình đã cung cấp cho Diệp Trạch Đào.

Biết được suy nghĩ của Trần Vũ Tường, Diệp Trạch Đào cũng nghiêm túc nói:

- Chuyện như thế nào?

- Chủ tịch Diệp, là như thế này, hiện tại các trang mạng đều đang rất sôi nổi, nói rằng nguyên bí thư Uỷ ban kỷ luật của thành phố chúng ta và Phó bí thư tranh đấu lẫn nhau, lại không rõ rang bị khai trừ, cách chức, những người liên quan cũng quá nhiều.

Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, liền đi vào phòng làm việc của mình.

Trần Vũ Tường đã mở máy tính ra, Diệp Trạch Đào liếc mắt thấy trang báo có liên quan đến chuyện của Tiết Tĩnh Hiên.

Bài báo viết rất khá, cũng kể rất chi tiết, câu chuyện của Tiết Tĩnh Hiên, đặc biệt còn dám viết ra những câu chuyện của những phần tử đấu tranh.

Công tác của Phương Khởi Hùng rất đúng đắn!

Xem nội dung của bài báo, Diệp Trạch Đào không thừa nhận cũng không được. Bài báo này rất có trình độ, cũng có độ mạnh yếu, hình ảnh Tiết Tĩnh Hiên được miêu tả ra, chỉ cần đọc bài báo mọi người đều đồng tình với Tiết Tĩnh Hiên.

Nhìn Trần Vũ Tường đang pha trà, Diệp Trạch Đào hỏi:

- Lý Duy đưa anh ta đi rồi à?

Biết Diệp Trạch Đào hôm qua đã sắp xếp cho Lý Duy đưa Tiết Tĩnh Hiên đi gặp những đồng chí ở Uỷ ban Kỷ luật, Trần Vũ Tường nói:

- Tối hôm qua đã đi rồi, hôm nay chắc là vẫn còn ở đó.

Lý Duy không nói gì thêm, việc này chắc không có biến cố gì, Diệp Trạch Đào vẫn rất yên tâm.

Diệp Trạch Đào liền khẽ gật đầu, hiện tại xem tình hình phát triển của việc này, việc mình cần làm cũng đã làm gần xong rồi.

Trần Vũ Tường bèn rời đi, Diệp Trạch Đào ngồi đó suy nghĩ lại hành động lần này.

Hiện nay đang có dư luận lăng xê, tin chắc rằng đám người Vi Hoành Thạch và Phùng Sang Dương này nhất định sẽ duy trì một khoảng cách nhất định, như thế có khả năng phá vỡ liên thủ của bọn chúng, mục đích phân hóa tan rã của mình cũng sắp thành hiện thực, đi trước một bước đánh vỡ lực lượng của họ Phùng, sau đó đối phó với đám Vi Hoành Thạch.

Buổi trưa, Trần Vũ Tường vào văn phòng vài lần, đều là mượn cớ thêm trà thêm nước nói thêm một chút những gì mọi người bình luận nhằm vào chuyện của Tiết Tĩnh Hiên.

Rõ ràng, Tiết Tĩnh Hiên bây giờ thực sự phát hỏa rồi, hắn trở thành tiêu điểm bàn luận của các cán bộ thành phố Cừ Dương.

Diệp Trạch Đào cũng chú ý tình hình trên mạng, càng ngày càng náo nhiệt, những tiếng hô chống tham nhũng, cũng không ít người đem một số chuyện của Tiết Tĩnh Hiên và Phùng Sang Dương nói ra.

Nhìn những nội dung có liên quan đến Phùng Sang Dương, Diệp Trạch Đào biết rằng, đám người Phương Khởi Hùng đã bắt đầu chỉ dẫn.

Sắp hết giờ làm việc, Diệp Trạch Đào đột nhiên nhận được điện thoại của Trưởng ban Thư ký Thành ủy Vi Chính Lợi, nói là Bí thư Thi Minh Cương triệu tập hội nghị thường vụ.

Diệp Trạch Đào tiến vào phòng họp, lúc này mới phát hiện ủy viên thường vụ đã đến gần hết.

Ngồi xuống rồi, Diệp Trạch Đào liền nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Thi Minh Cương.

Thi Minh Cương không phải giả bệnh vào viện sao?

Diệp Trạch Đào hơi nhíu mày.

Thi Minh Cương rõ ràng không muốn tham gia vào cuộc tranh đấu với Phương Siêu Minh, nhưng, vào lúc đó lại không kìm nổi nhảy ra ngoài, chẳng nhẽ là bởi vì chuyện của Tiết Tĩnh Hiên trên mạng.

Càng nghĩ càng cảm giác là chuyện như vậy.

Thi Minh Cương và Phùng Sang Dương có quan hệ như thế nào?

Rất nhanh, Trần Đại Tường bèn đi vào, Thi Minh Cương đã đến.

Nhìn thấy thần sắc của Thi Minh Cương cũng không phải quá tốt, toàn bộ khuôn mặt tối xầm.

Sau khi ngồi xuống, Thi Minh Cương nghiêm túc nói:

- Hôm qua đã xảy ra một việc, đối với chúng ta mà nói là một việc quan trọng, triệu tập hội nghị thường vụ lâm thời chính là muốn mọi người thống nhất ý kiến.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Thi Minh Cương.

Thi Minh Cương liền nhìn về phía Vi Chính Lợi nói:

- Anh Vi, anh nói qua tình hình một chút đi.

Vi Chính Lợi liền gật đầu nói:

- Được, tôi sẽ nói một chút chuyện xảy ra trên mạng, tối hôm qua đột nhiên xuất hiện một bài báo, nói là có liên quan tới chuyện của nguyên Phó bí thư Uỷ ban Kỷ luật Tiết Tĩnh Hiên, có thể có một vài đồng chí còn chưa hiểu rõ, Tiết Tĩnh Hiên đã từng là Phó bí thư Uỷ ban Kỷ luật thành phố, sau đó vi phạm kỷ luật trái pháp luật nghiêm trọng, thông qua điều tra của Thành ủy, tỉnh ủy đồng ý, cuối cùng duy trì quyết định của Tỉnh ủy. Bởi vậy, chuyện liên quan tới Tiết Tĩnh Hiên là có sự sắp đặt, hiện tại trên mạng không biết là ai đã viết bài báo như thế nhưng đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình tượng của thành phố Cừ Dương.

Vi Chính Lợi kể lại tỉ mỉ chuyện của Tiết Tĩnh Hiên.

Diệp Trạch Đào ngồi đó vùi đầu ghi chép, cũng không ngẩng đầu nhìn ai, hắn biết lúc này có người đang quan sát mình.

Tổ công tác Uỷ ban Kỷ luật đến, tất cả mọi người cho rằng mình làm, bây giờ xảy ra chuyện như thế, mọi người càng thêm nghi ngờ chuyện này là do mình làm.

Diệp Trạch Đào thật ra cũng không viết gì trong vở, chỉ là trong đầu đang không ngừng suy nghĩ về chuyện mà thôi.

Bốp!

Đúng lúc này, chợt nghe một tiếng đập bàn vang lên, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt Thi Minh Cương vô cùng khó coi, hai mắt đảo quanh một vòng, lúc này mới trầm giọng nói:

- Thật là không ra gì, còn có kỷ luật tổ chức hay không, bây giờ động một chút là mượn inte ra gây chuyện, đây là muốn bôi xấu Thành ủy thành phố Cừ Dương, tôi quyết định hễ phát hiện kẻ bôi xấu này, bất kể là ai, bất kể chức vị cao thế nào, Thành ủy nhất định phải nghiêm trị!

Nhanh như thế đã có quyết định rồi!

Diệp Trạch Đào cũng giật mình.

Nhìn về phía Thi Minh Cương liền gặp ánh mắt Thi Minh Cương đang nhìn mình.

Chẳng lẽ suy đoán của mình là thật?

Tâm trạng Diệp Trạch Đào lập tức trầm xuống, nếu Thi Minh Cương không giống như biểu hiện bên ngoài, mà đang muốn vùi lấp chuyện của Phùng Sang Dương, chuyện này sẽ trở nên phức tạp!

Nghĩ tới ánh mắt đó của Thi Minh Cương, Diệp Trạch Đào thậm chí có thể cảm nhận được sự không hài lòng của Thi Minh Cương đối với mình.

Thi Minh Cương còn nói thêm:

- Chuyện của Tiết Tĩnh Hiên tôi có biết một chút, lúc ấy báo cáo với tỉnh cũng có tài liệu, bản thân ông ta cũng không ngừng kêu oan, cấp trên cũng quan tâm đến chuyện của ông ta, còn phái tổ công tác đến đây, kết quả mọi người đều biết, cấp trên cũng tôn trọng kết luận của địa phương, Tiết Tĩnh Hiên thực sự là có vấn đề, bây giờ thì tốt rồi, có vài người sợ thiên hạ chưa đủ loạn cho nên mới gây chuyện, làm ra những chuyện như thế, tôi muốn hỏi một chút, rốt cuộc thì có suy nghĩ như thế nào?

Lời nói của Thi Minh Cương từng câu từng câu dường như đang phê bình.

Diệp Trạch Đào cảm thấy, trong chuyện này Thi Minh Cương có phần nôn nóng, những lời hắn vừa nói rõ ràng là hàm ý chỉ mình làm chuyện này.

Điều thú vị chính là mặc dù Thi Minh Cương đang giận giữ, nhưng dù là Trần Đại Tường, hay là Phương Siêu Minh, mọi người đều không nói gì, bộ dạng thoáng chút suy nghĩ.

Diệp Trạch Đào cũng giả vờ nói:

- Việc này rõ ràng rất bất ngờ, tôi nghĩ có lẽ đúng lúc phản ảnh tình hình với cấp trên, lần này Uỷ ban Kỷ luật và tuyên truyền đã không phái hai tổ công tác tới. Tôi nghĩ, chuyện này giấu diếm cũng không được, bọn họ cũng sẽ tới hỏi, rõ ràng chuyện này cần phải giải thích với hai tổ công tác.

Thi Minh Cương nhìn về phía Diệp Trạch Đào, hắn thật không ngờ mình mới chỉ mắng một trận mà Diệp Trạch Đào đã nói những lời như thế, chẳng lẽ chuyện này thật sự không phải do Diệp Trạch Đào làm sao?

Thi Minh Cương có chút nghi ngờ suy đoán của mình, lại nhìn thoáng qua Trần Đại Tường đang ngồi kia hút thuốc vẻ như không liên quan gì, Thi Minh Cương lại nghi ngờ, chẳng lẽ Trần Đại Tường muốn mượn gió bẻ măng?

Có lúc đúng là không nắm rõ được!

Thi Minh Cương lần đầu tiên phát hiện ra mình không nắm rõ được vấn đề của hội nghị này.

Nhìn các ủy viên thường vụ, mọi người đều là những người mới, không hiểu nhiều về chuyện của Phùng Sang Dương.

- Trạch Đào nói đúng, việc này chúng ta phải tích cực phản ánh lên cấp trên mới được, không thì để chuyện này cho Diệp Trạch Đào làm.

Diệp Trạch Đào nói vội:

- Bí thư Thi Minh Cương, nói thật, tôi cũng là người của tỉnh ngoài điều đến, nếu hôm nay không xảy ra chuyện này thì tôi cũng không biết Tiết Tĩnh Hiên là ai, còn chuyện này tôi không nên nhận, tôi sợ sẽ làm hỏng chuyện, vẫn nên để đồng chí nào quen việc nhận thì hơn.

Thi Minh Cương nhìn về phía Diệp Trạch Đào, sở dĩ hắn để Diệp Trạch Đào làm việc này là cũng để thử Diệp Trạch Đào một chút, muốn xem Diệp Trạch Đào có vội vã muốn làm việc này, bây giờ nghe Diệp Trạch Đào nói như thế, sự nghi ngờ của Thi Minh Cương cũng mất đi một chút.

- Chính Lợi, thế này đi, cậu làm việc này đi!

Thi Minh Cương nhìn về phía Vi Chính Lợi.

Đúng lúc này, Thi Minh Cương nhận được điện thoại, gọi xong liền nghĩ tới chuyện của mình, một lúc sau bèn nói với mọi người:

- Trên inte đã xảy ra chuyện này, Tỉnh ủy rất coi trọng, trách nhiệm của Thành ủy Cừ Dương là phải chỉnh sửa chuyện này một lần nữa, sau đó báo cáo lên tỉnh.

Nhìn thoáng qua các ủy viên thường vụ, Thi Minh Cương nói:

- Thế này đi, tôi và anh Trần cùng lên tỉnh báo cáo, ngoài ra, Diệp Trạch Đào, cậu cũng cùng đi chứ.

Diệp Trạch Đào không biết vì sao Thi Minh Cương lại lôi mình đi, chỉ có thể đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK