Mục lục
[Dịch] Hồng Sắc Sĩ Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thoáng cái xã Xuân Trúc đã kéo về đến hơn một tỷ tiền đầu tư. Việc bắt đầu xây dựng khu công nghiệp liền thuận lợi như vậy, làm cho hai vị lãnh đạo đều có vẻ hưng phấn. Trong câu lạc bộ giải trí xa hoa của thành phố ở gần hội chợ, mọi người thật sự đang tha hồ vui chơi hết mình.

Hôm nay mọi người đều uống quá nhiều rượu, sau khi ăn cơm, mọi người mang theo men say đến đây.

Hứa Phu Kiệt cũng buông thả, sau khi uống không ít rượu, ôm vài người nữ cán bộ nhảy rất vui vẻ.

Địch Mãnh cũng bỏ vẻ nghiêm túc, vừa nhảy vừa hát với các nữ cán bộ.

Đặt mình trong hoàn cảnh như thế này, Diệp Trạch Đào đương nhiên không thể ngoại lệ, hơn nữa mọi người nhắm hắn làm mục tiêu để kính rượu, các vị lãnh đạo càng thể hiện sự hào phóng, đều uống cạn từng chén một.

Diệp Trạch Đào không biết mình đã uống bao nhiêu, toàn thân đều là mùi rượu, uống đến mức choáng váng, còn coi như là Ngũ Cầm Hí hóa giải một chút say, cho dù như thế, Diệp Trạch Đào cũng thật sự đã say ngà ngà.

Các loại rượu trên bàn rất nhiều, mọi người đều vừa chơi vừa uống, những người vốn đã say lại càng say, một vài người phụ nữ hoàn toàn cởi mở, vô cùng hăng say huyên náo với con trai.

Bên trong căn phòng lớn đã được bao trọn, bọn họ uống, hát, nhảy vô cùng náo nhiệt. Các cô con gái đều không ngừng lôi các vị lãnh đạo đi khiêu vũ, Diệp Trạch Đào đứng đậy loạng choạng đi vào trong phòng vệ sinh.

Lúc gõ cửa, phát hiện phòng vệ sinh đó đã khóa trái, hình như bên trong có người.

- Có ai không?

Diệp Trạch Đào thân hình hơi loạng choạng cao giọng hô một hồi.

Tiếng nhạc ở đây quá lớn, giọng của hắn căn bản không có bất cứ tác dụng nào.

Lắc đầu, Diệp Trạch Đào đi ra phía ngoài cửa.

- Chủ tịch xã, anh không sao chứ?

Tần Quế Đông nhìn thấy Diệp Trạch Đào muốn ra ngoài, liền hỏi. Thằng ranh này đúng là rất quan tâm, luôn chú ý đến tình hình của Diệp Trạch Đào.

Khoát tay, Diệp Trạch Đào nói:

- Không sao, tôi làm sao có chuyện được!

Thấy Tần Quế Đông đến kéo mình, Diệp Trạch Đào nói:

- Cậu đừng lo cho tôi, tôi đi tìm phòng vệ sinh.

Nói xong câu này, Diệp Trạch Đào đã kéo cửa phòng rồi đi ra ngoài.

Tần Quế Đông chần chừ một chút, nhưng lại không đi theo ra ngoài. Một cô gái trẻ của xã đã đến kéo y đi khiêu vũ.

Ra khỏi căn phòng ồn ào, Diệp Trạch Đào cũng tỉnh táo hơn một chút, nhìn thấy một người phục vụ đang đứng ở đó, liền hỏi:

- Phòng vệ sinh ở chỗ nào?

Nhân viên phục vụ lập tức nói cho Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào liền đi về hướng phòng vệ sinh.

Khi rẽ một cái, Diệp Trạch Đào đột nhiên nghe thấy tiếng động lớn được truyền ra từ một chiếc phòng đã được bao, lắc đầu, hắn cảm thấy trong đầu mình choáng váng một hồi, cảm giác say đã trào dâng.

Lúc đi đến trước cửa căn phòng đã được bao đó, tiếng động bên trong truyền ra còn to hơn nữa.

Cũng đã uống một lượng rượu lớn, lúc Diệp Trạch Đào đẩy cửa phòng đó, liền đẩy mở cửa.

Khi nhìn vào bên trong, đúng lúc nhìn thấy bên trong có một người con gái, và hai người con trai, hình như hai người con trai đó đang xé rách quần áo của cô gái kia.

Diệp Trạch Đào vừa nhìn thấy tình hình này liền xông vào.

Chẳng ai ngờ sẽ có người xông vào, người con gái kia đã chạy đến hướng của Diệp Trạch Đào, lớn tiếng nói:

- Cứu tôi với!

Lúc Diệp Trạch Đào mở to con mắt hơi đỏ nhìn người con gái kia, đã thấy cô gái này vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn bất kì người phụ nữ nào mà mình đã từng gặp, đặc biệt nhất vẫn là cô gái này hoàn toàn là dáng vẻ của một thiếu phụ, toàn thân trên dưới đều là quần áo cao cấp, khuôn mặt đẹp đẽ, dáng người thon dài, khó trách có sức hấp dẫn lớn đối với đàn ông.

Người phụ nữ này thừa dịp hai người đàn ông không chuẩn bị, giãy dụa thoát ra sự xé rách của bọn chúng, đã xông đến trước mặt Diệp Trạch Đào, liền nhào vào trong lòng Diệp Trạch Đào.

- Thằng ranh, làm cái gì thế?

Một tên thanh niên hung hăng nhìn Diệp Trạch Đào, rất bất mãn với việc Diệp Trạch Đào làm hỏng chuyện tốt.

Còn tên thanh niên kia căn bản không nhiều lời, liền xông tới chỗ Diệp Trạch Đào đấm.

Căn bản không rõ tình hình, Diệp Trạch Đào nhìn thấy nắm đấm tiến đến, trong đầu liền tỉnh táo, ôm người phụ nữ đó tránh nắm đấm.

Hình như người phụ nữ này cũng đã uống quá nhiều rượu, sau khi bổ nhào vào trong lòng của Diệp Trạch Đào, toàn thân liền nóng lên, cứ như vậy ôm Diệp Trạch Đào thật chặt, và không ngừng dùng thân thể của cô cọ tiến hành cọ sát vào Diệp Trạch Đào.

Người thanh niên kia thấy đấm hụt, lắc mình tấn công một lần nữa.

Hai tên thanh niên đó là hai tên xã hội đen, hôm nay hẹn nhau đến đây nói chuyện, đang nói chuyện liền phát hiện một cô thiếu phụ đã say đẩy cửa vào.

Vừa nhìn thấy người phụ nữ đó, hai tên thanh niên liền có cảm giác bị hấp dẫn.

Đẹp quá!

Đây là ấn tượng đầu tiên của hai tên đó, bất cứ điểm nào trên cơ thể của người phụ nữ này, đều lộ ra sự tươi đẹp và quyến rũ lạ thường.

Hai tên đều là dân xã hội đen, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp tự dưng ở đâu đưa đến, liền nhìn nhau, tên tướng mạo hung ác nhỏ giọng nói:

- Thử một chút thuốc kích thích!

Tên thanh niên kia cười ha hả nói:

- Xem ra có vẻ cũng đã say lắm rồi, bỏ thuốc kích thích vào trong đồ uống cho cô ta uống, anh em chúng ta cùng vui một trận.

- Cũng không biết có phải là thật hay không?

Tên thanh niên có diện mạo hung ác cười ha hả liền cho thuốc kích thích vào trong một chai bia đã mở nắp.

Cô gái này cũng là người đi nhầm cửa, trong lúc lờ đờ cũng không phát hiện ra tình hình, đã bị hai người đàn ông đó đè ra rất nhanh, và rót vào miệng cô một ngụm bia.

Sau đó liền xé quần áo của cô, đúng lúc đó thì Diệp Trạch Đào đi vào phòng.

Nhìn thấy nắm đấm thứ hai đến lần nữa, lúc Diệp Trạch Đào tránh, vì đã uống nhiều rượu không còn nhanh nhẹn, nắm đấm đó liền nhắm đánh vào mặt người phụ nữ.

Diệp Trạch Đào liền vội dùng cơ thể chắn, nắm đấm đó liền tấn công lên người Diệp Trạch Đào.

Bị một đấm, Diệp Trạch Đào ngược lại càng tỉnh táo hơn.

Đẩy người phụ nữ đó lên ghế sô pha, Diệp Trạch Đào đón người thanh niên đó.

Khoảng thời gian này cũng thật sự bực bội khó chịu, sau khi uống rượu, Diệp Trạch Đào huy động nắm đấm tấn công bốn phía.

Trong khi tu luyện Ngũ Cầm Hí, bản lĩnh của Diệp Trạch Đào linh hoạt rất nhiều, trong tình huống tỉnh táo tạm thời, đầu tiên Diệp Trạch Đào tấn công tên thanh niên đó, lại một lần nữa xông về phía người thanh niên bộ dạng hung ác.

Sau khi hai người đọ mấy chiêu một lần nữa, tên thanh niên nhìn có vẻ hung ác cũng không thể ngăn được mấy chiêu của Diệp Trạch Đào, đồng thời bị đánh nằm ngã trên đất.

Thấy hai người bị đánh, lúc Diệp Trạch Đào muốn xông đến một lần nữa, men say một lần nữa lại kéo tới, cảm thấy đầu óc choáng váng.

- Mày đợi đấy!

Hai tên thật sự đã bị Diệp Trạch Đào đánh cho sợ hãi, sau khi khiếp đảm ném lại một câu, không nói nhiều lời, liền vội vàng xông ra ngoài phòng.

Nhìn thấy hai người bộ dạng nhếch nhác đó, Diệp Trạch Đào cảm thấy thân thể mình vui sướng một trận, cười lớn ha hả.

Nhìn thấy trên bàn còn nửa lon bia, cầm lên liền uống ngụm lớn.

Uống hết bia trong chai, Diệp Trạch Đào đột nhiên phát hiện cơ thể mình đang nóng như lửa.

Lúc nhìn, chỉ nhìn thấy một cô gái rất xinh đang đầy dục vọng nhìn mình.

Ôm lấy cơ thể của mình đang không ngừng tiến hành ma sát.

Vốn ** đã uống nhiều rượu, trong đầu cũng không nghĩ đến những chuyện khác, bị một người phụ nữ như thế này ôm ấp ma sát, Diệp Trạch Đào cảm thấy cơ thể mình tràn đầy dục vọng mạnh mẽ.

Dục vọng này hình như mãnh liệt hơn bất kì lúc nào.

Từ miệng của người phụ nữ đó thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng rên rỉ giống như một đường đạo hỏa tiền, đang đánh thức dục vọng từ đáy lòng của Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào căn bản không biết mình đã uống phải chai bia đã được bỏ thuốc kích thích vào, bây giờ bị cô gái này không ngừng dụ dỗ, lại nhìn dáng vẻ mê người của cô gái đó, suy nghĩ như thế nào cũng mất đi.

Diệp Trạch Đào không chặn ngang liền ôm cô gái kia lên.

Toàn thân cô gái nóng lên, làn da vốn trắng nõn kia dường như cầm sẽ phá vỡ.

Bị Diệp Trạch Đào ôm, tiếng rên rỉ của cô gái kia càng mạnh hơn một chút.

Cảm nhận được sức nóng của cơ thể người phụ nữ đó, Diệp Trạch Đào đã hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô.

Lần đầu tiên làm chuyện này, Diệp Trạch Đào có chút không tìm được mục tiêu, chỉ biết hôn đối phương.

Sau khi người phụ nữ đó uống bia có thuốc kích thích, dục vọng toàn thân đều phát ra, tuy rằng thỉnh thoảng cũng sẽ có chút tỉnh táo, nhưng mà, vừa nhìn thấy dáng vẻ đẹp trai và phong độ của Diệp Trạch Đào, những thứ giãy dụa từ trong nội tâm đã hoàn toàn biến mất, ôm Diệp Trạch Đào đã là vô cùng động tình.

Diệp Trạch Đào vốn dĩ không biết nên làm thế nào mới đúng, cô gái đó đã điên cuồng cởi thắt lưng của Diệp Trạch Đào.

Thời gian qua đi, chẳng ai vào làm phiền bọn họ, hai người đã đi vào cảm xúc của những nụ hôn mãnh liệt.

Lúc này hai người hoàn toàn không nhớ mình là người như thế nào, chuyện duy nhất nghĩ chính là tập trung tinh thần vào hưởng thụ.

Cảnh tượng trong phòng đã trở nên vô cùng ướt át, quần áo của hai người đã được hoàn toàn cởi bỏ.

Hai người hoàn toàn xông vào tình huống sắc dục, toàn bộ đều tập trung tinh thần vào bản năng.

Cũng không biết hậu quả sẽ ra sao, phần nhạy cảm của Diệp Trạch Đào đã tiến vào nơi nóng bỏng.

Tình cảm mãnh liệt va chạm quanh quẩn trong phòng, hai người hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác đê mê, đắm đuối.

Sau một lúc lâu sau, hai người cuối cùng cũng dừng động tác lại.

Từng trận cảm giác tuyệt vời dâng lên trong lòng.

Lúc này men say của Diệp Trạch Đào hình như sau tình cảm mãnh liệt đã tan đi rất nhiều, nhìn thấy trước mặt mình là một cô gái đang lõa thể, trong mắt lộ rõ sự khiếp sợ.

Sau khi cô gái đó thở hổn hển một hơi dài cũng nhìn vào Diệp Trạch Đào, cũng tràn đầy một cảm giác khó hiểu.

Chẳng ai nói gì, cô gái đó nhanh chóng đứng dậy, vội vàng mặc quần áo vào.

Liếc nhìn Diệp Trạch Đào, hình như muốn ghi nhớ Diệp Trạch Đào vào trong lòng, rất nhanh liền đi ra khỏi phòng, bóng dáng của cô đã hoàn toàn biến mất.

Lúc Diệp Trạch Đào mặc quần áo, trong đầu vẫn là một mớ hỗn loạn, cho dù như thế nào hắn cũng không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như thế này, hôm nay rốt cuộc làm sao thế, sao mình lại kích động như thế chứ?

Lại nghĩ đến việc cô gái này xinh đẹp như vậy, sau khi mình lên trên cô ấy rồi mà vẫn không biết cô ấy là ai, cảm giác buồn bực kia thật sự khiến hắn buồn bực vô cùng.

Lại nghĩ đến tình cảnh vừa rồi người phụ nữ đó đã cung phụng dưới chân mình, Diệp Trạch Đào có chút thất thần, đúng là một cảm giác đẹp tuyệt vời.

Làm thế nào vậy!

Diệp Trạch Đào phát hiện trong cơ thể mình ngọn lửa dục vọng vẫn trào dâng mạnh mẽ. Lần giải phóng vừa rồi đó căn bản như không được giải quyết hoàn toàn.

Lại cũng không biết vì sao, men say dâng lên, tạm thời Diệp Trạch Đào cũng không ra ngoài, liền ở trong phòng điều chính hơi thở của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK