Mục lục
[Dịch] Hồng Sắc Sĩ Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các lãnh đạo thành phố Nam Hoa chắc chắn là không thể ngủ một giấc ngon rồi, ngay lúc mười hai giờ, một tin tức đã phá vỡ sự yên tĩnh của thành phố Nam Hoa, ở huyện Kim Câu đã xảy ra một chuyện lớn khiến cho người ta khiếp sợ, không ngờ Phó Chủ tịch huyện Lư Cảnh Cao cùng với một đám nhà đầu tư khai thác phát triển đã mượn danh nghĩa công việc để lừa Phó chủ tịch huyện Phương Di Mai đến một khách sạn, sau đó đem thức uống có thuốc mê cho Phương Di Mai uống, còn muốn cưỡng bức Phương Di Mai, nếu không phải ở thời điểm quan trọng Phương Di Mai nhận được điện thoại của đội trưởng Phòng cảnh sát hình sự huyện - Ngô Đông Phong và anh ta đã dẫn người đến cứu kịp lúc, không thì Phương Di Mai đã bị Lư Cảnh Cao cưỡng bức.

Những người nghe được tin tức này đều ngạc nhiên.

- Tổ cha nó!

Đương nhiên Bí thư Thành uỷ liền đập bàn.

Điều làm người ta ngạc nhiên nhất chính là chuyện Phương Di Mai ở trong thời điểm quan trọng đã có thể mở di động và lưu lại những lời nói uy hiếp của Lư Cảnh Cao.

Khốn khiếp nhất chính là khi Ngô Đông Phong bọn họ đến, không biết các phóng viên biết được tin tức từ đâu kéo đến và chuyện này đã được đăng lên trang bìa của tờ báo.

Trước tiên Diệp Trạch Đào đã biết chuyện này từ cuộc gọi của Nguỵ Hùng Chí.

Phương Di Mai cố tình phối hợp, Nguỵ Hùng Chí chơi rất đẹp, lần này đã nắm được điểm yếu của Lư Cảnh Cao.

- Chủ tịch thành phố Diệp, mấy năm nay thằng nhóc Lư Cảnh Cao này đã làm rất nhiều chuyện xấu, chúng ta đã chuẩn bị xong mọi chuyện.

- Cục trưởng Nguỵ các anh làm rất khá, có rất nhiều chuyện còn cần quần chúng làm người giám sát!

Nguỵ Hùng Chí nghe được Diệp Trạch Đào nói thế, chưa nói lời hai đã nhờ người đem những chuyện xấu bao năm qua của Lư Cảnh Cao đăng lên mạng.

Vốn dĩ Lư Cảnh Cao là một Phó Chủ tịch huyện muốn cưỡng bức một Phó Chủ tịch huyện khác cũng đủ đã trở thành chuyện lớn rồi, trên mạng đã rất náo nhiệt, bây giờ phát hiện ra thằng nhóc này đã từng làm rất nhiều chuyện xấu, trong nháy mắt đã gây xôn xao trên mạng.

- Vì sao một người như thế lại đảm nhận chức Phó Chủ tịch huyện?

- Vì sao cho tới nay vẫn có người che chở cho y?

- Rốt cuộc sau lưng thằng nhóc này còn có bối cảnh nào?

Lập tức trên mạng xuất hiện rất nhiều lời bình luận.

Rất nhanh cũng đã xuất hiện, không ngờ Lư Cảnh Cao này quả nhiên có một người cha là Phó chủ tịch tỉnh Hối Lâm.

Từ lúc mọi người phát hiện chuyện ba của Lư Cảnh Cao là Phó Chủ tịch, rất nhanh lại xuất hiện vấn đề về một số công trình mà ba của Lư Cảnh Cao phụ trách khi còn nhậm chức.

Ba là một cán bộ mục nát, còn con là một công tử bột!

Sự việc phát triển đến mức này cũng đã có biến hoá lớn rồi.

Diệp Trạch Đào vẫn để ý tình hình phát triển. Sau khi phát hiện có một số chuyện liên quan đến ba của Lư Cảnh Cao, khoé miệng lộ ra tươi cười, hắn biết chuyện này là do Bộ trưởng bọn họ làm nên. Lần này không kéo ba của Lư Cảnh Cao xuống là không được rồi.

Diệp Trạch Đào biết chuyện ở thành phố còn phải dựa vào Trịnh Tiểu Nhu, liền gọi điện cho Trịnh Tiểu Nhu.

Sau khi Trịnh Tiểu Nhu thấy cuộc gọi liền cười nói:

- Được lắm, lại đến chỗ của Phương Di Mai làm bậy làm bạ!

- Tiểu Nhu bây giờ anh muốn nhờ em một chuyện.

Diệp Trạch Đào không có thời gian cùng Trịnh Tiểu Nhu nói chuyện của Phương Di Mai nên nghiêm túc nói.

Trịnh Tiểu Nhu đúng là có chút sợ Diệp Trạch Đào không vui nên vội nói:

- Có chuyện gì?

- Ba của em không phải đã từ quan rồi sao? Gần đây ba của Triệu Mẫn Giang hành động rất nhiều, lần này huyện Kim Câu cũng đã xảy ra một chuyện rất lợi hại. Anh sẽ tung ra chuyện Triệu Mẫn Giang dụ dỗ Lư Cảnh Cao làm chuyện xấu, các em ở trong thành phố phối hợp một chút, chuyện này chắc ba của em sẽ biết cách phối hợp như thế nào!

Trịnh Tiểu Nhu biết chuyện này sẽ ảnh hưởng đến sự thay đổi của thành phố, cô cũng là một người biết chuyện lập tức nói:

- Được, em lập tức báo cáo với ba.

- Anh tin ba em cũng đang hi vọng chuyện lần này xảy ra!

Đánh xong cú điện thoại này Diệp Trạch Đào bấm số điện thoại của Nguỵ Hùng Chí, sau đó tiến hành bày mưu đặt kế.

Diệp Trạch Đào biết nếu Ngô Đông Phong biết được rất nhiều sự tình, chắc chắn còn có nội tình bên trong, bất kể chuyện này Triệu Mẫn Giang có bày mưu đặt kế Lư Cảnh Cao hay không. Bây giờ y đang ở huyện Kim Câu, lại ở cùng một người đàn bà xã hội đen, chuyện này cũng được coi không muốn va vào anh ta cũng phải va vào rồi.

Rất nhanh một tấm hình chụp Triệu Mẫn Giang và một phụ nữ xuất hiện trên mạng, bài báo ghi rõ người phụ nữ kia là thủ lĩnh xã hội đen, Triệu Mẫn Giang kia là con của Phó Chủ tịch thành phố.

Càng kéo lại gần nhau mối quan hệ giữa xã hội đen và Triệu mẫn Giang, Lư Cảnh Cao.

Lần này giới truyền thông lại náo nhiệt, đầu tiên là một Phó Chủ tịch huyện muốn cưỡng bức nữ Phó Chủ tịch huyện, sau đó phát hiện trong toàn bộ sự việc có xã hội đen nhúng tay vào, mà lực lượng của bang phái xã hội đen này rất hùng mạnh còn có liên quan đến Phó Chủ tịch thành phố.

Một tin tức nối tiếp một tin tức đã khiến cho mạng inte náo nhiệt hẳn lên.

Điều thú vị nhất chính là không ngờ các bộ ngành liên quan không hề có ý định xóa đi các bài viết này, mặc kệ cho sự việc càng ngày càng được mở rộng hơn.

Ngày hôm sau trên mạng lập tức xuất hiện tin tức chuyện Triệu Mẫn Giang cưỡng dâm thiếu nữ và tham dự các vụ phạm pháp cùng với bang xã hội đen.

Sau khi Diệp Trạch Đào thức dậy, Tào Hiểu Vân đích thân đến cùng Diệp Trạch Đào ăn sáng.

Khi thấy bộ dạng Diệp Trạch Đào có vẻ rất bình tĩnh. Trong lòng Tào Hiểu Vân cười khổ, việc này đã náo nhiệt rồi, thao tác mọi thứ không ngờ chính là do người trẻ tuổi Phó Chủ tịch thành phố đang ngồi trước mặt mình đây!

- Chủ tịch thành phố Diệp, đối với sự tình ở huyện Kim Câu anh có ý kiến gì không?

Tào Hiểu Vân hỏi.

- Bí thư Tào, tôi không phải là người ở Tỉnh các cô, cũng không tiện xen vào chuyện ở tỉnh các cô, nhưng là một cán bộ Đảng viên tôi cũng muốn nói vài lời, nếu thật sự tồn tại sự việc hắc ám sẽ tổn hại đến hình tượng của Đảng chúng ta!

Tào Hiểu Vân gật đầu nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp nói đúng.

- Ừ, đã xảy ra chuyện như thế và người bị hại là đồng chí Phương Di Mai, Thành uỷ các cô phải quan tâm cô ấy nhiều hơn chút mới đúng, hôm nay tôi phải rời Tỉnh để đến thăm Bí thư Trương.

Tào Hiểu Vân nói:

- Với tư cách cá nhân tôi tán thành quan điểm của Chủ tịch thành phố Diệp, diệt trừ thế lực đen tối là một chuyện nhất định phải làm.

- Tôi tin rằng Bí thư Trương cũng sẽ ủng hộ.

Sau khi tiễn Diệp Trạch Đào đi, ánh mắt Tào Hiểu Vân lộ ra sát khí, cô biết bây giờ mình được ra trận, cho dù thành công hay thất bại, Diệp Trạch Đào cũng đã tự mình thoát ra khỏi sự việc này, người ta Diệp Trạch Đào đang theo dõi mình đấy, nếu như làm tốt chắc chắn sẽ nhận được sự ủng hộ của Diệp Trạch Đào và những người phía sau hắn, bằng không mình cũng đã làm không công việc này.

Tào Hiểu Vân có thể đảm nhận chức Phó Bí thư đương nhiên cũng có thế lực riêng của mình, cầm điện thoại lên, Tào Hiểu Vân không ngừng liên lạc với những người quan trọng có liên quan đến mình để trao đổi ý kiến.

Hôm nay tâm trạng của Phó Chủ tịch tỉnh Lư Tiến Duy vốn rất tốt nhưng đã bị phá vỡ.

- Cái gì?

Nhìn thư ký, Lư Tiến Duy hoàn toàn không tin chuyện này lại xảy ra.

- Chủ tịch tỉnh Lư, lần này Cảnh Cao đã gây hoạ!

Thư ký chỉ chiếc máy tính đã được mở ra, thật đúng là không biết nên nói gì, anh ta càng nhìn nội dung trên mạng thì càng lo lắng cho ông chủ của mình, lần này sự việc có vẻ quá cuồng liệt rồi, dường như chỉ trong một đêm tất cả các địch thủ đều đánh về phía ông chủ.

Lư Tiến Duy đọc kỹ nội dung trên mạng, lúc đầu ông ta không nghĩ đây có thể trở thành một chuyện, trước đó con trai cũng đã gây rất nhiều chuyện rắc rối, dựa vào thế lực của ông ta, chuyện lớn thế nào cũng có thể dập tắt.

Nhưng lần này thấy tình huống này Lư Tiến Duy bị trấn động cũng không nhẹ, quan trọng chính là những tài liệu xuất hiện đều rất thật, dùng những tài liệu như vậy đúng là rất chuẩn.

Tại sao có thể như thế!

Lư Tiến Duy hoàn toàn không rõ rốt cuộc là như thế nào?

Lư Tiến Duy ngồi đó thân thể có chút phát run, xem như ông ta đã nhận ra các lực lượng phản đối ở Tỉnh cũng đang hành động.

Vốn dĩ lực lượng tiến hành chuyện này cũng không lớn nhưng sau khi mượn lực lượng trên mạng, lực lượng này liền to hơn nhiều.

Hiện nay Trung ương coi trọng trình độ trên mạng rất cao, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng đã để ý, con mình làm ra chuyện này cũng đã gây sự chú ý cao độ, hơn nữa chuyện của mình và chuyện bang phái xã hội đen, đây là một cái cục muốn kéo mình xuống vị trí Phó chủ tịch Tỉnh đây!

Rốt cuộc là ai đã âm thầm bày ra chuyện này?

Lư Tiến Duy ở đây lo lắng, Phó Chủ tịch thành phố Triệu Phàm Bình sau khi coi được tin tức này trên mạng cũng trở nên ngạc nhiên.

Là một Đại tướng của Vi Hoành Thạch, hiện nay Triệu Phàm Bình càng được Vi Hoành Thạch tín nhiệm, lần này sau khi Vi Hoành Thạch sắp từ chức, Vi Hoành Thạch tìm Triệu Phàm Bình nói chuyện một lần, nội dung chỉ có một, Trịnh Thành Trung cũng từ chức, theo sự từ chức của Trịnh Thành Trung thì hiện nay Bí thư Thành uỷ thành phố cũng đã có sự thay đổi, nhưng bất luận có sự thay đổi gì đi nữa, Vi Hoành Thạch có ý muốn đề bạt ông lên nhận chức Chủ tịch thành phố.

Sự tình đang phát triển theo hướng tốt, Triệu Phàm Bình biết lần này khả năng mình được thăng chức so với bất luận ở thời điểm nào cũng lớn.

Nhìn nội dung trên máy vi tính, Triệu Phàm Bình không ngờ con mình lại chạy đến trung tâm náo nhiệt của huyện Kim Câu này, càng thêm không ngờ chính là con trai mình đã gây hoạ, can thiệp vào chỗ đen tối thì không nói, còn chộn rộn vào chuyện một Phó Chủ tịch huyện.

Nhiêu đó đối với ông ta mà nói cũng không phải chuyện lớn, quan trọng chính là giới truyền thông đã lan truyền đủ loại tội phi pháp của con trai mình.

Đây chủ yếu là muốn kéo mình xuống đây!

Rốt cuộc còn xảy ra bao nhiêu chuyện nữa đây?

Trước tiên Triệu Phàm Bình bấm điện thoại của Vi Hoành Thạch.

Kỳ thật Vi Hoành Thạch cũng đã chú ý đến chuyện này, sau khi nghe xong Triệu Phàm Bình nói, Vi Hoành Thạch chỉ biết trong chuyện này cũng có liên quan đến bọn Trịnh Thành Trung.

Không ngờ tới!

Vi Hoành Thạch cũng rất buồn bực, một thành phố vốn rất bình yên lại bị chuyện của một huyện Kim Câu nho nhỏ mà đánh mất sự cân bằng, cũng không biết tình thế sẽ phát triển ra sao đây.

Trong khi tất cả mọi người đang bận rộn, Diệp Trạch Đào ngồi vào một chiếc xe con mà Tào Hiểu Vân đã thu xếp và xuất phát tới tỉnh Hối Lâm, có một số chuyện muốn bàn bạc với Bí thư Trương bọn họ.

Đem những hành động về chuyện này suy nghĩ một lần, sau khi biết mình đã tính toán kỹ càng, tâm trạng của Diệp Trạch Đào rất tốt, cũng có chút khen ngợi khả năng của Nguỵ Hùng Chí, Nguỵ Hùng Chí này là một người có khả năng làm việc, nên sử dụng tốt chút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK