Văn Trạc mắt điếc tai ngơ làm như không có nghe thấy, chỉ là ôm Tiểu Thỏ mỉm cười nhìn chăm chú ba người mặc âu phục phẳng phiu trước mặt, vui vẻ nhận lấy ánh mắt nghiêm khắc cùng dò xét của bọn họ.
Tô Lợi Văn thay bệ tạ tiền lên giới thiệu, “Vị tiểu thư này, chính là người bệ hạ thu dưỡng, chị gái Tiểu Thỏ của cô ấy hôm nay bởi vì thân thể không khỏe nên không thể tham gia yến hội, bất quá, ha ha, cái này cũng như nhau thôi, Tiểu Thỏ tiểu thư tính tình trong sáng thiện lương, cùng với chị gái giống như đúc cùng một khuôn, khẳng định sẽ không gây nguy hiểm đến sự an toàn của bệ hạ. Ba vj đại nhân, cứ việc quan sát.”
Không ai cười, ba người kia nghiêm túc nhìn Tiểu Thỏ, thật lâu cũng không thấy phát biểu ý kiến.
Tô Lợi Văn thấy không khí có chút không thích hợp, vì thế lại mỉm cười quay về phía Tiểu Thỏ nói, “Ba vị này là trưởng lão hội Thủ Tịch Quan Viên: Nghiêm Khách Thụ, Đồ Ánh Hùng, Phạm Bang.”
Nghiêm Khách Thụ cả người béo ục ịch, cái bụng bia phình to như cái rổ cùng với cái đầu hói trụi lủi sau một hồi đánh giá Tiểu Thỏ, lúc này mới chậm rãi mở miệng, “Bệ hạ thu lưu một đứa trẻ lai lịch bất minh, phòng cảnh sát đã điều tra rõ ràng về thân phận của nó hay chưa?”
“Điểm ấy hoàn toàn không cần Nghiêm lão lo lắng, xuất thân của Tiểu Thỏ tiểu thư trong sạch, từ trước đến nay chưa bao giờ làm chuyện gì bất lương.” Tô Lợi Văn cười tủm tỉm một lần nữa thay bệ hạ đáp lời.
“Vừa nãy còn trông thấy Tiểu Thỏ khỏe mạnh bình thường, tại sao bây giờ lại đột nhiên bị bệnh?” Kế mẫu Tháp Lệ phu nhân ngạo mạn nhìn quanh một lượt.
“Ách, Tháp Lệ phu nhân yên tâm, Tiểu Thỏ tiểu thư chỉ là có chút không quen với khí hậu thay đổi, Alvin thiếu gia đã khám bệnh cho cô ấy, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là tốt rồi.” Tô Lợi Văn lau mồ hôi liếc mắt về phía Alvin đang mỉm cười, “Cái kia… Alvin thiếu gia nói Tiểu Thỏ tiểu thư vài ngày sau không thể ra ngoài gặp gió, cho nên chỉ còn cách ở nhà tĩnh dưỡng, thật xin lỗi!”
“Còn có thắc mắc gì sao? Nghiêm lão?” Văn Trạc hơi hơi nhếch lên khóe môi, trên mặt lộ ra một tia chế nhạo.
“Bệ hạ thu dưỡng đứa nhỏ này có tiến hành theo trình tự luật pháp của quốc gia sao?” Đồ Ánh Hùng người cao gầy như cây gậy trúc nói chuyện không một chút khách khí, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ cùng Văn Trạc, “Vẫn là bản thân nhất thời cao hứng, xử lý bốc đồng.”
Trông thấy sắc mặt của Văn Trạc dần dần càng thêm u ám, Tô Lợi Văn vội vàng lên tiếng hòa giải, “Chuyên này là đương nhiên, đương nhiên, mọi việc bệ hạ hoàn toàn tuân theo trình tự thủ tục nhận nuôi.”
‘Anh ta không có đâu!’ Tiểu Thỏ căm giận trừng mắt liếc nhìn Văn Trạc một cái.
Đồ Ánh Hùng vẻ mặt lạnh lẽo bình tĩnh nói, “Thế nhưng những gì cậu nói và sự việc chúng ta tìm hiểu hình như có điểm không trùng khớp. Bệ hạ sử dụng những phương pháp bất thường để đem Y Tiểu Thỏ từ nước Z về đây, về phần cô nàng Tiểu Thỏ này cũng không biết là từ đâu nhảy ra, thế nên hội trưởng lão chúng ta mới tính điều tra cho rõ ràng triệt để, nhưng mà bệ hạ ỷ thế hiếp người, cư nhiên sử dụng một ít thủ đoạn phi pháp để thu dưỡng Y Tiểu Thỏ, không những vậy còn đả kích kinh tế tài chính của một nhà Y gia khiến cho người khác phá sản, điểm này không khỏi khiến cho người khác hoài nghi.”
Cái gì… cái gì đả kích kinh tế tài chính một nhà Y gia? Tiểu Thỏ đột nhiên ngẩng đầu lên, trợn tròn mắt.