Mười giờ sáng, sau mười mấy tiếng đồng hồ ngồi ê mông trên máy bay, Tiểu Thỏ cùng với mẹ và Văn Trạc rốt cục cũng về tới Y gia.
Tiểu Thỏ về đến nhà ngay lập tức trở về phòng của mình, cả người mệt gần chết, vốn tưởng rằng có thể cứ thế chậm rãi mà ngủ một giấc thật đã, ai ngờ rằng mới có ba giờ chiều đã bị chị ba Y Trạch Phương đánh thức.
Bọn họ kêu cô thức dậy chuẩn bị bữa tối, nói rằng hôm nay chị cả, chị hai cũng với ông xã của bọn họ sẽ tới ăn cơm.
Chị cả, chị hai, chị ba đều được gả vào nhà giàu sang, cái mũi cũng nhờ đó mà vểnh dài lên trời, đi ra ngoài gặp ai cũng khoe khoang ông xã của mình, ở nhà không có việc gì làm ngồi buôn dưa lê cũng chỉ có bàn tán về bọn họ, đem họ so sánh với nhau.
Lúc này, chị hai Y Trạch Tinh đang khoe khoang về bộ nhẫn kim cương đeo đầy trên cả người đầu ngón tay của mình, trên cổ còn đeo một cái vòng vàng bự chảng, ngay cả ở chân cũng có một cái.
Cả ba bà chị thích nhất là ngồi ở sô pha khoa tay múa chân chỉ huy Tiểu Thỏ làm việc.
Trong nhà, người hiền lành nhất có lẽ là mẹ hai Mã Tú Hòa cùng với con gái của bà, cũng là chị tư của Tiểu Thỏ – Y Phi Linh.
Mẹ cả Mã Tú Lệ cùng với mẹ hai Mã Tú Hòa là hai chị em ruột, nhưng mà tính tình thì đúng là một trời một vực. Mã Tú lệ là người chanh chua, ngay cả nói chuyện với người khác cũng luôn luôn lấn át, không lưu lại cho họ đường rút lui. Còn Mã Tú Hòa thì lại điềm đạm hòa nhã, cả người toát lên vẻ cao quý cùng thân thiện, so với Mã Tú Lệ dĩ nhiên là hơn hẳn một bậc, tính tình dịu dàng hiền thục, khiến cho Y Bác Dương bị cuốn hút. Chính vì vậy cho nên bình thường mà có đi dự tiệc hay tham gia hoạt động gì đó, Y Bác Dương nếu không mang theo Mã Tú Hòa đi cùng, thì cũng tìm mẹ tư Hạ Thanh chứ không bao giờ tới gặp Mã Tú Lệ, chuyện này cũng khiến cho Mã Tú Lệ tức giận vô cùng.
Y Phi Linh 21 tuổi, là một nữ thương nhân tài ba, cũng là người chị gái duy nhất trong nhà thương yêu Tiểu Thỏ. Tiểu Thỏ cũng rất thích người chị tư này, một người vừa cao quý lại học rộng hiểu nhiều, chỉ tiếc cô ấy nhìn người không được tốt cho lắm.
Chị tư có một người ban trai, tên là Ngụy Thu Bạch, Tiểu Thỏ thật sự không thích anh ta. Người này theo như mẹ nói là một kẻ mồm mép tép nhảy, hay ba hoa khoác lác [1], bình thường toàn nói chuyện đao to búa lớn, nhưng thực tế thì lại chẳng làm được bao nhiêu. Tiểu Thỏ cảm thấy để cho chị tư cùng với anh ta ở cùng một chỗ thật đúng là thiệt thòi vô cùng.
Khổ nỗi chị tư lại rất thích cái người Ngụy Thu Bạch này, có khuyên bảo như thế nào cũng đều không được. Hai người họ quen nhau từ hồi học đại học, hiện đã tốt nghiệp, chị tư đã sớm tìm được cho mình một công việc thích hợp, còn tên Ngụy Thu Bạch kia cứ ngại đủ mọi điều, không thích cái này, không vừa lòng với cái kia nên cho đến tận bây giờ một chút tiến bộ cũng không có.
Tiểu Thỏ hiện đang ở trong bếp cắt củ niễng[2].
Ông xã của chị cả thích nhất là ăn củ niễng xào với thịt thái hạt lựu[3], mỗi lần anh ta đến thì món này là thứ không thể thiếu.
Đương lúc Tiểu Thỏ đang bận rộn ở trong bếp, một bóng người lén lút từ bên ngoài tiến vào, vóc dáng trung bình, không cao mà cũng không thấp, trên người còn khoác một bộ âu phục cùng với giày da đen bóng. Đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiểu Thỏ, cái miệng nuốt nước miếng ừng ực, hai tay vội vàng chà xát vài cái rồi đột nhiên cả người bổ nhào về phía trước, ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Tiểu Thỏ, “Tiểu Thỏ hôn nào!”
[1]Nguyên văn là “Nhãn cao thủ đê” 眼高手低 :nói như rồng leo, làm như mèo mửa.
[2] Củ niễng còn có tên gọi khác là bạch thục linh thường mọc ở ven bờ ao, hồ, đồng ruộng… ngập trong nước nông.
Niễng trông giống lau, sậy, mọc ở dưới nước hay ở đất nhiều bùn, cao tới 1–2 m, rễ nhiều. Thân rễ và thân bò phát triển (đường kính 1 – 1,5 cm), thân đứng nhẵn, có phần dưới gốc to, xốp, phía ngọn gầy hơn. Lá hình mác, dài 0,3–1 m, rộng 2–3 cm, hai mặt đều ráp, hai bên mép dày lên. Cụm hoa hình chùy dẹp, dài 30–50 cm, trục to, nhiều nhánh, mang hoa cái phía trên và hoa đực phía dưới. (Theo Wiki)