Mục lục
[Dịch]Độc Sủng Tiểu Thỏ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Văn Trạc giơ tay chống cằm, ánh mắt dừng ở phía trước, môi mỏng khẽ cong lên thành một đường duyên dáng.

An bá từ phía đằng kia đi tới, miệng lẩm bẩm gì đó, đột nhiên xoay người qua, trông thấy ánh mắt thờ ơ như không của Văn Trạc, kháng nghị quát lớn, “Sao bệ hạ lại có thể vẫn duy trì thái độ lơ đễnh như vậy chứ?”

“Nhìn xem, nhìn xem! Những tấm ảnh này nếu như bị lộ ra ngoài, sẽ tạo ra bao nhiêu chấn động?” Ông lão vọt tới trước bàn làm việc, dùng sức chỉ vào đống ảnh chụp tán toạn ở bên trên.

Trong ảnh:

Tiểu Thỏ mơ màng ngẩng đầu.

Khuôn mặt Tiểu Thỏ hơi hơi ửng đỏ.

Tiểu Thỏ sợ hãi hé miệng.

Văn Trạc cúi người xuống, ánh mắt ẩn chứa tình cảm nhìn cô, nhẹ nhàng hôn Tiểu Thỏ…

Địa điểm không phải nơi nào khác, đúng là một ngày trước sinh nhật Tiểu Thỏ, ở cửa học viện, hắn ôm lấy cô tạo thành một màn nóng bỏng.

Hừ! Bọn chó săn nào không sợ chết cư nhiên dám chụp lén họ?

Bệ hạ đừng quên, người còn có trách nhiệm phải gánh vác. Cho dù người có không bằng lòng đến thế nào đi nữa, về sau người cũng phải kết hôn với công chúa Sasar cao quý.” An bá chắp hai tay ở phía sau không ngừng đi tới đi lui trước mặt hắn, “Từ sau khi về nước, suốt một tháng trời bệ hạ không gọi cho công chúa Sasar được một cuộc điện thoại. Hôm qua, lão thần còn nhận được điện thoại của nữ vương nước Y, hỏi bệ hạ đang làm cái gì, vì sao lâu như vậy vẫn không liên hệ với con gái của bà ta, chẳng lẽ người lại bận bịu đến thế sao?”

“Đám hỏi chỉ là thứ để thúc đẩy sự hợp tác của hai nước, nếu như đất nước của ta phát triển vững mạnh, đám hỏi căn bản là không cần đến.”

An bá ngẩn người, bước theo sau bóng dáng cao ngất của hắn hỏi, “Những lời này của bệ hạ là có ý gì? Người định lấy tiểu thư Tiểu Thỏ làm vợ sao?”

“Vì cái gì lại không được?” Văn Trạc hừ một tiếng, hỏi ngược lại.

“Này… này… này, điều này sao có thể chứ?” An bá nổi trận lôi đình kêu lên, “Tiểu thư Y Tiểu Thỏ một chút cũng không xứng với bệ hạ! Cô ta… cô ta… cô ta, cô ta làm gì có tư cách làm vương hậu của đế quốc! Người bệ hạ muốn kết hôn hẳn là một công chúa dịu dàng hiền thục cao quý độ lượng a! Cho dù có nhìn như thế nào, tiểu thư Y Tiểu Thỏ cũng không phải là người như vậy…”

“A.” Văn Trạc lơ đễnh khẽ lên tiếng, “Vậy… ta cởi vương miện ra, có phải là có thể lấy cô ấy không?”

“Cái gì… cái gì… cái gì… cái gì?” Ông lão tức giận lắp bắp, “Làm sao bệ hạ có thể bâng quơ thốt ra những lời vô trách nhiệm đến như vậy chứ! Việc này là tuyệt đối không thể a! Nếu như bệ hạ làm như vậy thật, tôi đây cũng chỉ còn cách dùng cái chết để khuyên nhủ bệ hạ thôi!”

“Nhưng nếu như bắt ta phải lấy một người con gái mà ta không yêu, ta cũng sẽ thương tâm mà chết!” Văn Trạc đột nhiên quay đầu, trong đôi mắt đen láy chợt lóe những gợn sóng đáng thương tội nghiệp, “Để ta chết cùng ngài đi! Dù sao cũng không sống nổi!”

“Cái gì… cái gì… cái gì… cái gì?” Ông lão nhìn vẻ mặt đáng thương của hắn, đột nhiên có cảm giác bại trận. Ông là người nhìn hoàng đế lớn lên từ nhỏ, từ một đứa trẻ ngây thơ chưa biết gì trở thành một người đàn ông cao lớn, làm sao có thể trơ mắt nhìn hắn chết đi chứ?

An bá khẽ thở dài, chạy theo bệ hạ ra khỏi thư phòng, thở hồng hộc phất tay quát, “Bệ hạ, người đi đâu vậy?”

“Tìm dây thừng thắt cổ!” Hắn uất ức kêu lên.

Ngất! Ông lão tức giận đến giậm chân, vừa chạy vừa kêu, “Quay lại!”

“Quay lại làm cái gì?”

“Người muốn kết hôn với ai thì lấy người đó đi! Có điều, trước lúc đó, phải dạy dỗ tiểu thư Y Tiểu Thỏ trở thành công chúa cao quý có tri thức, hiểu lễ nghĩa!” Ông lão rất nhanh liền thỏa hiệp. Trước mặt một vị bệ hạ bốc đồng như vậy, ông lão ngoại trừ thỏa hiệp cũng chỉ có thể thỏa hiệp…

Văn Trạc nhanh chóng đi tới trước mặt An bá, dùng sức gật gật đầu, “Điều đó là đương nhiên.”

Ông lão lắc đầu mạnh mẽ, “Thật khó tưởng tượng, thật khó tưởng tượng, dù sao ta vẫn cảm thấy việc này không có khả năng sẽ thành công. Tư chất của tiểu thư Y Tiểu Thỏ như vậy, làm sao có thể biến thành công chúa được? Thật khó tưởng tượng! Bệ hạ dự tính khi nào thì lấy cô ấy? Như vậy ta cũng có thời gian để chuẩn bị tâm lý.”

Trước lúc đó ông sẽ đi ra ngoài nghỉ phép, nhắm mắt làm ngơ, ít nhất cũng không khiến cho bản thân mình tức giận đến hộc máu…

Văn Trạc đột nhiên vươn tay nắm lấy vạt áo trước ngực ông lão, thở phì phì quát, “Ta đang đợi cô ấy lớn lên! Bây giờ cô ấy còn chưa đủ mười tám tuổi để kết hôn theo luật. Lão đừng có lấy việc này ra kích thích ta!”

Sự nhẫn nại của hắn có giới hạn!

Sức kiềm chế đáng thương của hắn khi ở trước mặt cô quả thực không chịu nổi một cú hích! Sớm muộn gì hắn cũng sẽ biến thành cầm thú, về điểm này, trong lòng hắn rõ ràng hơn bất kì ai khác!

Hiện tại việc hắn muốn làm nhất chính là một ngụm nuốt luôn Tiểu Thỏ! Hung hăng ăn sống nuốt tươi cô, để cô hoàn toàn trở thành người của mình.

Nhưng làm như vậy là bất hợp pháp nha! Hắn, thân là lãnh đạo cao nhất của quốc gia, đương nhiên phải nêu gương tốt, làm sao có thể cầm đầu gây rối loạn đây? Aizz, thật khó xử, thật sự là khiến người ta khó xử! Không biết có thể âm thầm lén lút làm loạn được không nhỉ? Như vậy có tính là… ách… dụ dỗ thiếu nữ vị thanh niên?

“Nhưng mà… luật quy định tuổi kết hôn, không phải… do chính bệ hạ đề ra hay sao?” Ông lão bị nhấc cổ, khó khăn lắm mới phun được ra những lời này.

“Đúng rồi!” Văn Trạc đột nhiên buông áo của An bá ra, cười gật gật đầu, “Đúng đúng đúng, sao ta lại quên chứ?”

Ông lão hận không thể một nhát cắn đứt đầu lưỡi của chính mình.

“Năm nay họp quốc hội sớm một chút đi.”

“Ách.”

“Ta muốn sửa chữa luật hôn nhân.”

“Người!”

Thật sự là một vị bệ hạ tùy hứng, nhắc đến gió là có mưa ngay!

An bá tức giận muốn trào máu, “Nghe đâu, hình như nữ vương nước Y có ý muốn thu xếp cho công chúa Sasar tới học ở học viện hoàng gia.”

“Tùy bà ta.” Văn Trạc phất tay, tâm trạng vô cùng tốt.

“Vậy… Đáp ứng bà ấy chứ?”

“Ừ.” Tâm tư Văn Trạc đã sớm bay đến tận nơi nào. Hiện tại toàn bộ đầu óc của hắn đều hưng phấn nghĩ tới hình ảnh Tiểu Thỏ vì hắn mà mặc bộ áo cưới trắng như tuyết, ánh mắt trong veo đơn thuần nhìn chính mình.

Thật không thể chịu nổi, hắn lại trúng chiêu! Chỉ cần nghĩ đến thôi đã cảm thấy nhiệt huyết của mình đang sôi trào!

Lập tức sửa chữa luật hôn nhân, ngay bây giờ hắn phải lập tức trở về phòng suy xét xem nên làm thế nào ở trong hội nghị có thể thuận lợi không dấu vết đưa ra dự thảo nghị quyết này…

An bá không nói gì nhìn bóng dáng hắn hấp tấp hướng về phía thư phòng.

Tên nhóc đáng ghét!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK