Mục lục
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Tô Xán là một trong số người trẻ tuổi kiệt xuất nhất mà tôi biết.

La Canh ngạc nhiên lắm, nhưng ngữ khí có phần nghi ngờ:

– A, có thể khiến chủ tịch Chiêm đưa ra nhận xét này thì phải có chỗ hơn người rồi, như chủ tịch Chiêm có đánh giá quá cao không? Chẳng qua cậu ta chỉ lập được một cái tạp chí từ thời cao trung, rồi may mắn sang Mỹ tham gia hạng mục sáng nghiệp bất ngờ được ưa chuộng, cái công ty ở Thượng Hải cậu ta lập cũng chưa làm nên trò trống gì mà? Với thành tích đó, còn nhiều người khác độ tuổi cậu ta đạt được.

Chiêm Hóa nghiêm túc lắc đầu:

– Con người Tô Xán gặp lần đầu có thể xem thường, thấy cậu ta quá mức bình thường, chẳng qua có cách nghĩ mới mẻ và ham mạo hiểm một chút. Lần thứ hai gặp lại phải nhìn cậu ta với con mắt khác, tâm thái của Tô Xán đáng ngạc nhiên, điểm đáng kể không phải là thành thục hay trầm ổn, mà là thái độ cậu ta khi tiếp nhận sự việc, đáng ngưỡng mộ, giống như chuyện lớn thế nào cậu ta cũng dung nạp được. Lần thứ ba thì có lẽ phải nhìn cậu ta với ánh mắt dè chừng, vì nhược điểm chúng ta chỉ ra rất có thể sẽ không còn thấy trên người cậu ta nữa.

Tô Xán mà ngồi đây chắc hẳn phải giật mình vì đánh giá Chiêm Hóa giành cho bản thân, vì Chiêm Hóa không nhìn nhận y dựa vào thành tích sự nghiệp giống như bao người khác, thay vào đó lại nhìn thẳng vào con người y.

La Canh nhìn sang Cao Hằng.

– Ý chủ tịch Chiêm nói, Tô Xán là người có năng lực học tập rất mạnh?

Cao Hằng ngẫm nghĩ, sau đó hỏi thêm:

– Chú tịch Chiêm còn biết được gì nữa? Như bối cảnh của cậu ta?

Chiêm Hóa thầm thở dài, không thể trách người ta không đủ quan tâm, dù sao bọn họ chưa chạm mặt trực tiếp với Tô Xán:

– Tờ tạp chí kia đúng là không đáng kể, nhưng có thể thông qua văn kiện tỉnh Tây Xuyên, cùng với kênh chính phủ phát hành báo thì không phải chỉ một học sinh trung học xuất thân gia đình viên chức bình thường thành phố nhỏ làm được.

Trong này ẩn chứa thông tin chính trị làm La Canh phải nhíu mày một chút, thần sắc chú ý hơn.

– Ngoài ra Tô Xán còn liên quan tới lĩnh vực Bách Hóa, TTTM Đôn Hoàng đứng thứ năm ở Dung Thanh, có thể ngồi ngang hàng với công ty truyền thống lâu năm như Thái Bình Dương, Vương Phủ Tỉnh. Là thượng hiệu bách hóa cao cấp hàng đầu của Dung Thành, Đôn Hoàng chính là nhà đầu tư chính của Truyền thông Ba La, mối quan hệ với mỹ nữ tổng giám đốc Vương Thanh của Đôn Hoàng có vẻ khá không bình thường, theo tin đồn cậu ta tới Đôn Hoàng thường vào văn phòng làm việc của Vương Thanh, ở lỳ trong đó cả ngày.

La Canh cười lớn:

– Tô Xán mới trên 20 mà, tôi thấy đó lại là điều bình thường nhất mới đúng.

Chiêm Hóa không để ý tới ông ta tiếp tục nói:

– Ngoài ra cậu ta còn cải tạo một nhà máy cũ của Dung Thành, nắm cổ phần là văn phòng phẩm Thục Sơn, sau đó toàn bộ đổi tên thành Thục Sơn, mức tiêu thụ đột phá ngưỡng 100 triệu, chỉ ba năm quy mô doanh thu tăng trưởng gấp 20 lần, là con ngựa ô của sản nghiệp văn phòng phẩm trong nước.

– Văn phòng phẩm à? Cái đó thì làm lớn sao được?

Tuy nói La Canh bị lời Chiêm Hóa nói làm dần trở nên nghiêm túc, có điều luôn mang một phần kiêu ngạo quan liêu:

– Trong lịch trình phát triển ngành công nghiệp nhẹ của Trung Quốc, sản nghiệp văn phòng phẩm đã vươn lên hàng đầu, dung lượng thị trường quốc nội đã đạt tới 100 tỷ, hiện giờ nhìn từ góc độ chuỗi sản nghiệp, kênh tiêu thụ văn phòng phẩm ngày càng đồng hóa, lĩnh vực marketing không còn đại lão nữa. Lũng đoạn là phương thức thu lợi lớn tốt nhất, câu này rất chính xác. Chủ nhiệm La cứ nghĩ mà xem, nếu Thục Sơn cứ phát triển thế này, tương lai nó chỉ cần chiếm 10% thị trường cũng có quy mô chục tỷ, thúc đẩy bao nhiêu sản nghiệp dạ du tương quan như ngành giấy, nguyên liệu, khi nó hình thành chuỗi sản nghiệp ảnh hưởng tầm đó, có thể nói rứt một sợi tóc chấn động toàn thân, còn ai dám xem nhẹ.

La Canh hoàn toàn thu lại thái độ khinh thường lúc nãy.

– Sản nghiệp có sức mạnh nhất của cậu ta lập ra từ thời cao trung, cũng như chủ nhiệm La đã biết, đó là Facebook, hiện đang tung hoành khắp nước Mỹ, giá trị trên 300 triệu USD, nhưng đó là đánh giá đầu năm rồi, với đà phát triển của nó, bây giờ khó ước đoán được, chỉ cần qua một lần huy động vốn nữa, tôi nghĩ giá trị của nó có thể tăng gấp ba.

Chiêm Hóa nói những lời này không khỏi có chút cay đắng tiếc nuối, lúc đó ông ta chưa hiểu con người Tô Xán vốn có phần cảm tính, dựa vào mối quan hệ hai người, bọn họ vốn có thể thành đối tác tốt, thậm chí Chiêm Hóa có thể lấy thân phận trưởng bối dẫn dắt Tô Xán kế thừa ý chí của mình, nhưng bây giờ gần như không còn đường quay lại, thành kiến của Tô Xán với ông ta đã quá sâu:

Cao Hằng lắng nghe hết xong mới lên tiếng đánh giá:

– Từ góc độ năng lực mà nói, cậu ta đúng là nhân tài, đủ tư cách cho chúng ta phải thảo luận. Chủ nhiệm La thấy sao?

– Còn có thể thế nào? Tên nhóc đó giỏi kiếm tiền đấy, ít nhất gộp cả đám con cháu tôi lại không ai kiếm được nhiều tiền như y. Cao thiếu gia muốn tôi tiếp nhận, e đây là củ khoai nóng.

– Tôi không thu thập được thông tin chính xác như chủ tịch Chiêm, song nghe qua vài tin đồn về cậu ta, rất cá tính, rất thú vị.

Cao Hăng mỉm cười rất khó hiểu:

– Tôi thích con người cậu ta, nếu như cậu ta không làm động tác nhỏ khiến Hán Đường và Thế Kỷ đóng cửa, quấy nhiễu cuộc sống nhiều người, tôi sẽ thích cậu ta hơn một chút.

Nói xong hắn đứng dậy phủi y phục:

– Mấy hôm nữa tôi về Bắc Kinh thăm ông già, tôi tự đi, mọi người không cần tiễn nữa, cũng đừng cho ai biết. Mọi người đều có chuyện, cứ bàn, không cần để ý tới tôi nữa đâu.

Nhanh gọn dứt khoát, uy nghiêm vượt quá tuổi tác, người này mà cũng không thể ngăn Tô Xán, Chiêm Hóa thấy mình nên có chiến lược khác thì hơn.

Chiêm Hóa tuy nói một vài việc phải dựa vào Cao gia, có thể tính là nhân vật trọng yếu của Cao hệ, song ông ta là một kiêu hùng, không phải là chó của Cao gia. Vừa rồi vị sự việc hai sở chứng khoán đổ bể, uy tín của Chiêm Hóa bị ảnh hưởng không phải ít, nhất là nguồn cơn từ một tên nhóc con hỉ mũi chưa sạch.

Chuyến này Chiêm Hóa muốn kích Cao gia ra tay với Tô Xán, trong mắt ông ta, Tô Xán là đối thủ tiềm tàng cực kỳ nguy hiểm trong tương lai, nhưng bây giờ sản nghiệp của y hầu hết còn non trẻ, chưa tạo đã đủ ảnh hưởng trong nghề, hoàn toàn không có chút cơ hội nào trước quái vật Cao gia to lớn. Có điều ông ta không muốn Tô Xán bị bại trận dễ dàng mà không phòng bị, vì như thế ông ta không vớt lại được uy tín, cho nên Chiêm Hóa mới tiết lộ thân phận Cao Hằng cho Tô Xán biết.

Chiêm Hóa muốn hai bên đánh nhau sứt đầu mẻ trán, ông ta có thể ở giữa trục lợi, khi đó chìa tay ra cứu vớt Tô Xán, đổi lại bằng cổ phần Facebook mà ông ta thèm khát. Hoặc ông ta có thể nhận thêm nhiều sự hỗ trợ hơn từ Cao gia, cũng vãn hồi lại thể diện của mình, Cao gia các người còn khốn đốn thế, trước đó sao có thể trách tôi?

Nên lần này kết quả ra sao, Chiêm Hóa đều có lợi, chỉ riêng bằng vào quan hệ với Mục gia mà rất ít người chú ý, Cao gia đụng vào Tô Xán cũng đủ chật vật rồi, đây là con bài bí mật Chiêm Hóa giữ lại cho Tô Xán.

Ngoài ra Cao Hằng và Tô Xán đều là hai người trẻ tuổi kiệt suất, Chiêm Hóa rất mong có cuộc đấu ra trò, xứng đáng để ông ta mở chai rượu vang cùng Lưu Chấn Sinh thưởng thức xem trò vui.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK