Trước đó khi Tô Xán lập nên những xí nghiệp này, đơn thuần ném tiền vào là hết chuyện, khi Thục Sơn cần tiền mở rộng mới phát hiện phải giật gấu vá vai, phải chuyển hướng tài chính các nơi khác ra, khiến Lâm Quang Đống, Nhâm Oánh kêu than dậy đất.
Tô Xán hiện giờ rất nhiều thứ mới đang trong giai đoạn ném đá dò đường thôi, cho nên y mới chọn học chuyên ngành quản lý, vừa đi vừa học, hiện giờ đã biểu hiện ra được sự tiến bộ của mình.
Sau khi giải quyết được tài chính cho Thục Sơn, lại xem đánh giá nguy hiểm mà Mark gửi cho, Tô Xán liền yêu cầu dù Đôn Hoàng, Thục Sơn, hay là Truyền thông Ba La đều phải có báo cáo kế hạch chi phí cho mình, nghiêm khắc đánh giá cái nào nên tiêu tiền, cáo nào không nên.
Đồng thời Tô Xán phải thể hiện sự tồn tại của mình trong những sản nghiệp này, y cũng tới lúc dần dần từ cánh gà bước ra sân khấu rồi, khi sản nghiệp lớn lên, các biến số và mâu thuẫn nội bộ ngày càng nhiều, quan hệ nhân sự sẽ ngày càng phức tạp. Lần trước Nhâm Oánh đã cãi nhau với Triệu Minh Nông một trận rồi, Lâm Quang Đống cũng có thái độ không hài lòng.
Nên y phải đi ra.
Phải để mỗi xí nghiệp đưa ra báo cáo, sau đó thông qua mình phê duyệt, ít nhất tạo ra ấn tượng với cao tầng, " ồ, còn có xếp lớn ở trên nữa", không tới mức quên sự tồn tại của mình, cũng không tổn hại tới sức ảnh hưởng khống chế của Vương Thanh, Lâm Quang Đống, Triệu Minh Nông, nhất cử lưỡng tiện.
Chiếc Audi của Lâm Quang Đống vừa rời đường cao tốc vào thành phố, lần gần nhất hắn tới Thượng Hải đã năm năm trước rồi, khi đó hắn là giáo viên trung học, được trường cho đi du lịch, chi phí lần đó bằng nửa năm tích góp của hắn.
Dung Thành là minh tinh ở phía tây, còn Thượng Hải là minh tinh toàn quốc, lúc đó Lâm Quang Đông nhìn Thượng Hải với ánh mắt của chàng nhà quê lên tỉnh.
Còn bây giờ Lâm Quang Đống tới Thượng Hải là để chinh phục, nơi này chỉ là một điểm đổ bộ của tạp chí ( Văn hóa thời thượng) mà thôi.
Tô Xán nói một tạp chí thể hiện tinh thần một cá nhân, Lâm Quang Đông muốn đem tinh thần của mình làm cái tên Lâm Quang Đống đi vào ấn tượng của người ở giới này.
Sẽ rất nhanh không ít người biết Lâm Quang Đống là ai, ở thế giới truyền thông này, ngôi sao mới sẽ là nhân vật thế nào.
Lâm Quang Đông đặt khách sạn ở đường Nam Kinh, rồi gọi điện thoại cho Tô Xán:
– Tôi tới rồi, khi nào cậu có thời gian để tôi tới, ở trường cậu đi, không cần chạy ra ngoài đâu.
Cúp điện thoại xong Lâm Quang Đống thấy có chút hài hước, nếu có người biết ông chủ lớn nhất của hắn lại là sinh viên năm nhất, không biết sẽ có vẻ mặt thế nào.
Có điều Lâm Quang Đống tiếp xúc nhiều, dần không còn thấy lạ nữa, giống như con cái một doanh nhân, thời đại học đã lôi kéo nhân lực cho xí nghiệp gia tộc của mình. Trong cuộc tụ hội giới truyền thông phía tây, Lâm Quang Đống từng gặp một nghiên cứu sinh ở Thượng Hải, được nhiều người thầm đánh giá là cô gái không đơn giản, không quá xinh đẹp, nhưng sức cuốn hút khiến không ít người có mặt động lòng.
Đối phương đưa danh thiếp ra mới biết là tổng giám đốc của một công ty truyền thông, mà cái công ty này thành lập chưa lâu, lại còn tiếp xúc muốn kéo mình về làm việc, lương hàng năm tới 200.000.
Lâm Quang Đông có chút mất thăng bằng, bằng cái tuổi ấy hắn chỉ mới tốt nghiệp chưa lâu, đang cùng bạn gái mơ ước được trường phân chia cho cái gian phòng nhỏ để gây dựng tổ ấm. Và cũng không bao giờ ngờ tới một ngày thành nhân vật có tiếng trong giới truyền thông, được con gái vọng tộc nhìn trúng.
Hắn từ chối, nếu cuộc đời đã hoang đường như thế, hắn sẵn lòng hoang đường tiếp, làm công cho ông chủ tới nay vẫn đang cắp sách tới trường.
Thứ Tô Xán cho hắn nhiều hơn một công việc lương cao.
Lâm Quang Đống và Tô Xán gặp nhau trong nhà hàng Thái ở con phố ăn vặt trước ĐH Thượng Hải, cái nhà hàng này xem như cao cấp nhất quanh đây rồi, chi phí đắt hơn nhà ăn và quán nhỏ xung quanh nhiều. Tất nhiên cũng chẳng phải lo lỗ vốn, vì một bộ phận lơn sinh viên trường này rất xung túc.
Thấy có ít nam nữ ghé tai thì thầm với nhau, một ít còn chỉ chỏ, Lâm Quang Đống cười:
– Tôi biết mà, cậu thế nào cũng thành danh nhân trong trường.
Là nhóm du học sinh, Tô Xán hơi mường tượng ra được mình "nổi tiếng" là vì cái gì rồi.
Tối hôm đó Lâm Lạc Nhiên đuổi theo mình, sau đó tắt di động đi, kết quả ngày hôm sau Trương Tiểu Kiều ngủ dậy bật máy bị ngập trong tin nhắn, còn có mấy người gọi điện tới hỏi hắn đầu đuôi câu chuyện, một số thì tin chỉ là hiểu lầm, nhưng số khác nói cực kỳ khó nghe, bảo Tô Xán nửa đêm dụ dỗ bạn gái của Vệ Đinh Đinh, có quan hệ ám muội không thể công bố với bên ngoài.
Từ Thanh Hải cũng gọi điện tới, Trương Tiểu Kiều giải thích Tô Xán về ngay sau bọn họ, chuyện này Trương Tiểu Kiều hết sức bực mình, không thèm nói nhiều.
– Mặc kệ bọn họ, chúng ta nói chuyện của mình.
Tô Xán kéo Lâm Quang Đống trở lại, thực ra y cũng đang đau đầu về chuyện này, có vẻ Đường Vũ đã biết chuyện rồi, không có gì lạ cả, vì hôm đó Trình Thông Thông cũng có mặt.
Tuy nói chuyện điện thoại không nhận ra Đường Vũ có gì bất thường, nhưng Tô Xán thấy nên giải thích trước mặt Đường Vũ một lần, có điều lần nào gặp Đường Vũ thế nào cũng có một cô bạn cùng phòng ở bên cạnh, làm y không có cơ hội.
Có điều cổ quái rồi, không sao, Tô Xán biết lịch học của cô, tới lúc đó y sẽ có kế hoạch …
Tạm thời bỏ nó qua một bên đã.
Với thân phận của Lâm Quang Đống ở giai đoạn này, chú ý gì tới ánh mắt của đám học sinh, nhưng hắn cực kỳ hứng thú với nhất cử nhất động của Tô Xán. Ở cái xã hội tiền bạc là tối cao này, tiền là thứ có thể khiến một người gần như đạt được mọi điều ao ước.
Hắn khó tưởng tượng làm sao Tô Xán có số tiền mà người khác có khi phấn đấu cả đời không được lại còn an phận ngày ngày cắp sách đi học kiếm tích điểm học phần.
Tâm cảnh đó là điều Lâm Quang Đôngluôn muốn học tập ở Tô Xán, Tô Xán bảo hắn đem tư tưởng vào tạp chí, tư tưởng đó Lâm Quang Đống thấy so với nói là tư tưởng của mình, chẳng bằng nói là diễn hóa từ tư tưởng của Tô Xán.
Quan hệ mở rộng, hắn gặp được rất nhiều người trẻ tuổi ưu tú, như cô gái muốn chiêu mộ hắn cũng là thứ yêu nghiệt, Lâm Quang Đống thấy Tô Xán ưu tú, song chưa phải là người kiệt xuất nhất. Nhưng thái độ với cuộc sống, cho Tô Xán một cái nhìn bao quát, vượt lên trên cả người có trí tuệ hơn mình.
Đó là một phần nguyên nhân Lâm Quang Đông cam tâm làm việc dưới trướng Tô Xán.
– Đây là kế hoạch tài vụ chỉnh lý, cậu xem có vấn đề gì hay không.
Tô Xán lấy tài liệu trong cặp ra đưa cho Tô Xán, lần này hắn đơn thương độc mã tới đây, lần trước hắn sang mỹ học tập kinh nghiệm, thấy thao tác truyền thông nước ngoài cần rất ít người, đôi khi chỉ bốn năm người đã có thể chống đỡ cả hệ thống, là một chọi trăm thực sự, cho nên tinh thần này phải dùng ở Truyền thông Ba La cũng như tạp chí mới.
Kế hoạch tài vụ chính lý bao gồm cả phương thức đầu tư của Đôn Hoàng, tỉ lệ đầu tư, phương thức tái huy động vốn, dự toán kế hoạch, lợi nhuận ước chừng, cùng phương diện khống chế chi phí.
Đáng lẽ một kế hoạch thế này cần cả Vương Thanh đi cùng thảo luận mới chi tiết được, nhưng Vương Thanh còn phải đi học, Tô Xán không cho cô kiếm cớ nghỉ, có tiền lệ Vương Thanh dễ trốn luôn lắm, cô vốn không nhiệt thành với chuyện tới trường.
Bản kế hoạch này viết rất có trình độ, chứng tỏ Tô Xán để Lâm Quang Đống và Giang Minh đi Mỹ tiếp xúc với truyền thông cao cấp không phải vô ích, mang về nhiều tư tưởng tiên tiến, những thứ đó ở trong nước vẫn là khoảng trốn.
Bởi thế không bao giờ xem nhẹ chuyện, trí tuệ tầm nhìn một người luôn có tính cực hạn, bản thân Tô Xán học tập được rất nhiều từ Mark, học tập cũng phải có cách, không phải cầm sách suốt ngày như Tiêu Húc.