Mục lục
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Thông Thông hôm đó có mặt ở hiện trường chứng kiến sự việc từ đầu tới đuôi, cũng nghe hết những lời suy đoán đồn đại, có điều khi trở về nói rất khách quan, chỉ kể Tô Xán đi trước, Lâm Lạc Nhiên đuổi theo, sau đó không quay về nữa, gọi điện vào máy Lâm Lạc Nhiên không được, người khác nói hai bọn họ đi với nhau qua đêm, chưa chắc phải là như thế, có thể ai về trường nấy, còn tắt máy cũng có thể là do hết pin.

Nguyễn Tư Âu và Đồng Đồng bất bình thay cho Đường Vũ, bọn họ đều từng có bạn trai, tính đám nam nhân thế nào bọn họ không lạ gì, Lâm Lạc Nhiên xuất chúng, so với Đường Vũ thì xuân lan thu cúc mỗi người một vẻ, một nữ sinh như vậy chủ động ngả vào lòng, lại ở ngoài một đêm, ngốc mới không biết chuyện gì xảy ra.

Có câu ấn tượng đầu tiên không chuẩn xác, nhìn người cần thời gian dài, đường xa biết sức ngựa là đạo lý mà ai cũng hiểu, Đường Vũ sa vào lưới tình, không sáng suốt nữa.

Đường Vũ khi đó nghe xong đám chị em cùng phòng oán hận chỉ trích Tô Xán, nói nhẹ:

– Mình tin Tô Xán.

Trình Thông Thông hỏi một câu:

– Đường Vũ, cậu yêu lần thứ mấy rồi?

Kết quả cả ba cô bạn đều từng có ít nhất hai bạn trai, Đường Vũ liền mất tư cách lên tiếng. . Đam Mỹ Trọng Sinh

Mọi người đều lấy thức ăn xong trở về, nhưng chưa ăn ngay được, ba cô gái ngồi đối diện Tô Xán, nhìn y chằm chằm, bày ra bộ dạng tam đường hội thẩm.

– Kinh tế học có một cách nói là chi phí cơ hội, tài nguyên có rất nhiều cách sử dụng, khi muốn dùng một loại tác dụng của nó thì phải bỏ đi tác dụng khác. Tác dụng của việc từ bỏ này là sáng tạo ra cơ hội giá trị khác, nói cách khác cậu làm một chuyện phải bỏ những chuyện khác, yêu một người phải bỏ chi phí cơ hội là yêu một người khác. Cho nên không có cơ hôi nào không có chi phí.

Nguyễn Tư Âu trước kia ở trong trường cao trung là học sinh giỏi vang danh xa gần, hiện giờ học kinh tế học cũng như cá gặp nước, dựa vào sở trường của mình nổ phát súng đầu tiên:

– Tiền đề của kinh tế học là lãnh khốc vô tình, nhưng đôi khi tôi thấy kinh tế học so với ai đó còn có tình người đạo đức hơn nhiều. Tô Xán, cậu thấy thế nào?

Tô Xán ung dung mỉm cười:

– Mình không hiểu chi phí cơ hội, nhưng mình biết câu chuyện này, một nhà kinh tế học, một bác sĩ ngoại khoa và một kỹ sư công trình thảo luận xem nghề nào lâu đời hơn. Thời đầu sáng thế, Chúa bẻ xương Adam sáng tạo ra Eva, cho nên ông bác sĩ ngoại khoa nói nghề của mình lâu đời nhất. Kỹ sư không đồng ý, nói Chúa trước khi tạo ra con người thì tách lục địa và đại dương, đó là sức mạnh của kỹ thuật. Nhà kinh tế học bảo các ông đều sai cả, trước khi Chúa xuất hiện, thế giới là một vùng hỗn loạn, có thể khiến thế giới hỗn loạn, chỉ có thể là kinh tế học mà thôi.

Ba cô gái đang làm khuôn mặt hình sự thẩm vấn tội phạm cũng không nhịn được phì cười. Đường Vũ lườm y, giờ mồm mép dùng cả để đối phó với con gái rồi, trước kia Tô Xán không như thế, với con gái luôn rất nhường nhịn, như thời ở Nhất Trung Hạ Hải, bị trêu chọc ngoa ngoắt thế nào cũng chỉ cười.

Nguyễn Tư Âu vừa cười vừa tức, rõ ràng Tô Xán ám chỉ mình làm phức tạp mọi chuyện, chỉ sợ thiên hạ không loạn. Nhưng Tô Xán làm bộ mặt đường hoàng như thế cũng làm bọn họ tin rằng y không làm chuyện gì thẹn với lòng.

Khó khăn lắm mới nhịn được cười, Trình Thông Thông ra trận:

– Âu Âu, đồ ngốc, nếu dùng tới lý luận, mười chúng ta cũng không đấu nổi Tô Xán, cậu ta xoay cho một vòng thì IQ cậu về 0 ngay, không thấy Đường Vũ bị độc hại sâu thế nào à?

Rồi hùng hổ chất vấn Tô Xán:

– Tôi không ngờ cậu lại là người như vậy, đã có bạn gái rồi, sao lại còn đi chơi đêm với cô gái khác, cậu không nghĩ cảm giác của Đường Vũ sẽ thế nào à?

Hai cô gái đều thầm khen ngợi Trình Thông Thông, xem này Tô Xán còn cách nào khua môi múa mép được nữa không.

Quả nhiên Tô Xán quay sang Đường Vũ, mặt đầy thành khẩn nói:

– Mình xin lỗi.

Cả ba cô gái mừng rỡ, dùng mắt uy hiếp Đường Vũ không được mềm lòng, Trình Thông Thông thừa thắng truy kích:

– Hiện giờ xin lỗi cũng muộn rồi.

“Á” Trình Thông Thông vừa mới dứt lời thì nhìn thấy một cảnh không tin nổi, mắt trợn tròn. Xung quanh cũng xôn xao cả lên, không hiểu có chuyện gì.

Bởi vì lúc này Tô Xán rời ghế, một chân khuỵu xuống, hai tay nắm tay Đường Vũ, nói cực kỳ buồn nôn:

– Đường Vũ, mình thực sự xin lỗi.

Đường Vũ hoảng hồn, cuống quít kéo Tô Xán lên, ba cô gái đứng ngồi không yên, không biết có phải mình làm quá không, bọn họ làm chuyện này có ba phần đùa vui để mọi người gắn bó hơn thôi, bây giờ sự thể thành ra thế này sợ khiến Đường Vũ giận thì khéo quá hóa dở.

Tô Xán chưa thực sự quỳ xuống thì thuận thế Đường Vũ kéo mình mà đứng dậy, sau đó ngồi trở lại chỗ, thản nhiên như không hề có chuyện gì nhìn ba cô gái còn đang thấp thỏm lo sợ:

– Xong hai người rồi, đến lượt Đồng Đồng.

Nhìn cái mặt trâng tráo của Tô Xán ai không hiểu vừa rồi y bày trò vậy thôi, cả bốn cô gái đều thở phào, vậy là sau chặng đường dài hai tháng quen biết, ba cô gái đã biết bản chất con ngựa này rồi.

Mặt dày vô địch.

Đồng Đồng rối rít xua tay:

– Qua, cho qua!

Thầm nghĩ, chẳng may Tô Xán làm trò điên rồ gì nữa có khi Đường Vũ giết mình.

Tô Xán cười ha hả:

– Vậy mọi người ăn cơm đi, để lâu cơm canh nguội hết mất.

Tiếp đó mọi người không nhắc tới chuyện kia nữa, vừa ăn cơm vừa trò chuyện, trong số bọn họ thì Đồng Đồng là cô gái tươi sáng hoạt bạt nhất, Đồng Đồng học số học, liền kể vài chuyện vui về số học, làm không khí rất sôi động.

Số học nói sâu hơn là vấn đề triết học, Tô Xán đôi khi thấy Đồng Đồng và Tiêu Húc rất tương xứng với nhau, nói không chừng hai người này cùng thảo luận với nhau có thể thăng hoa tới hình nhi thượng học – Metaphysics.

Đồng Đồng giống đại bộ phận bọn họ, trải qua chế độ giáo dục thi cử của thế hệ 8X, hoang mang nói:

– Cha mẹ mình bảo làm giáo sư nguyên tử còn chẳng bằng người ta bán trứng trà luộc, người ta học sâu về vật lý ít nhất có thể tới viện khoa học nghiên cứu, người học hóa học có thể chế thuốc, làm hóa mỹ phẩm kiếm lợi. Nam nhân học số học tới cao thâm có thể vác cái đầu hói bay khắp thế giới giảng giải, nữ nhân học số học chẳng khác gì phượng hoàng bị nhổ lông.

Hiện giờ Đồng Đồng là đóa kim hoa của khoa số học, nhưng cô sợ bốn năm sau mình đứng chung với đám gà, có lẽ chẳng ai nhận ra có gì khác biệt.

Đồng Đồng than vãn vấn đề công việc sau này:

– Mình phải làm sao đây, chẳng lẽ vất vả học hành để rồi sau này làm giáo viên dạy bọn học sinh giải bài tập vớ vẩn trong sách giáo khoa à?

Tô Xán trấn an:

– Đừng lo, số học là vua của các vị vua đấy, tốt nghiệp xong bạn có thể tới hệ thống tài chính làm việc, đây là con đường sáng rất sáng.

Điều này làm Đồng Đồng nửa tin nửa ngờ, về sau tốt nghiệp rồi cô mới có nhận thức sâu sắc về điều Tô Xán nói, những thứ trong tài chính đều do số học diễn hóa thành, công ty tài chính nghe thấy cô học số học là sáng mắt giữ chặt lấy.

Đồng Đồng trong nghề xông pha nhiều năm có được kết luận, người hiểu lý luận số học coi thường người nghiên cứu ứng dụng số học, mà người nắm ứng dụng số học thì có thể phát động cả cuộc chiến tranh tài chính, Đồng Đồng học chính là thứ lý luận này.

Vì thế về sau sự nghiệp của Đồng Đồng tới một mức độ rất cao, nhưng cô càng thêm kính nể Tô Xán.

Không chỉ đơn thuần là vì Tô Xán là ông chủ của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK