Mục lục
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiễn một nhóm người của quốc tư ủy đi, Tô Lý Thành ngồi trầm ngâm, Tằng Kha không vui, vừa dọn dẹp vừa lẩm bẩm:

– Đám người này, sao thúc giục gấp thế? Cứ như mong người ta làm hỏng chuyện cho bọn chúng cười vậy.

Mặc dù tức nhưng cũng phải nhịn, người ta cũng rất khách khí, thân phận địa vị cao, một điều tổng giám đốc Tô, hai điều tổng giám đốc Tô, nhưng dứt khoát muốn Đại Dung mau chóng đưa ra phương án hoàn thiện việc điều chỉnh kết cấu nội bộ, tỉnh trưởng Quách đang thúc giục.

Tô Xán từ trong phòng đi ra, ngồi xuống bên cạnh Tô Lý Thành, đáng lẽ vào lúc áp lực ngày càng lớn này, cha phải mang bộ mặt nghiêm trọng mới đúng, cha y không giỏi che giấu cảm xúc lắm, lúc này rất trấn tĩnh, nghiêng ngó thăm dò:

– Cha, cha sắp phản kích chưa?

Tô Lý Thành quay đầu đi, về thư phòng của mình, bỏ lại một câu:

– Con đừng gây thêm loạn nữa.

Tô Xán hơi xấu hổ, từ sau sự kiện Tuyết Sơn Tây Lĩnh, độ tín nhiệm của Tô Xán ở trong nhà tụt dốc không phanh, bị gán cho cái tội “chưa đủ chín nhắn” hay “ỷ thành công sinh kiêu ngạo”, có điều của cha chứng tỏ Vương Bạc đã nắm hết thế cục trong tay rồi, thời cơ vừa vặn, về phòng từ đống tài liệu nội bộ lấy một bản tài liệu đã viết xong, gõ cửa thư phòng, sau đó đưa bài viết của mình cho cha:

– Cha, cha xem hộ con có cần sửa chữa gì nữa không?

Đó là bài viết có tiêu đề (tệ nạn của biện pháp giảm cổ phần hiện hành), Tô Lý thành không ngạc nhiên, nghiêm túc xem xét nói:

– Ngôn ngữ nên đơn giản hơn, nên bỏ một số chỗ cha gạch dưới, nhấn mạnh trọng điểm là đủ rồi, con viết rất tốt, lý luận đầy đủ chặt chẽ.

Nói tới đó đặt bài viết xuống, nghi hoặc nhìn Tô Xán:

– Có điều, con nghĩ rằng một bài viết có thể ảnh hưởng tới cái gì sao? Tranh luận giảm cổ phần quốc hữu đã rất kịch liệt rồi, ý kiến bất đồng rất nhiều, đây là vấn đề của TW, không thể đưa ra câu trả lời ngay, lý luận của con cũng không phải là chưa có ai nói tới.

Lại thấy mình đả kích con hơi quá, dù sao viết ra bài văn thế này chứng tỏ công sức nghiên cứu cùng văn bút lý luận không tầm thường, Tô Lý Thành nói thêm.

– Bài viết này nếu thông qua chính phủ tỉnh do truyền thông đăng công khai, có thể nói là tin tốt cho cục diện cổ phiếu tỉnh Tây Xuyên, giúp cổ phiếu nhiều quốc xĩ, bao gồm Đại Dung có thể hoãn lại đà trượt giá.

– Con biết, bài viết này do con tham khảo rất nhiều tài liệu tổng kết lại mà thôi, con biết nó căn bản không thay đổi được gì.

Tô Xán híp mắt lại:

– Con chỉ muốn một số kẻ khi ngã xuống, càng ngã đau hơn một chút thôi.

Tô Xán mới đầu cũng không tính xen vào cuộc đấu tranh này làm gì, cũng nhìn rõ một điều, Dịch Gia Thuận đầu tư hơn trăm triệu vào công trình ống năng lượng, cơ bản là ông ta đứng ở thế bất bại rồi, để bảo vệ hạng mục này, bảo vệ chính tích của mình, nếu mâu thuẫn quá mức, đại lão tỉnh sẽ ra mặt điều hóa giúp ông ta.

Nhưng không chơi Dịch Gia Thuận một vố, làm sao Tô Xán nguôi giận, nếu không vì ông ta chơi trò dư luận, Đường Vũ không lo lắng như thế, làm mình mất mặt với gia đình vợ, lại còn suýt nữa xảy ra chuyện với Vương Thanh.

Buổi sáng hôm đó thức dậy, Vương Thanh như hoàn toàn không còn khúc mắc gì nữa, còn vui vẻ làm bữa sáng cho Tô Xán, nhưng Tô Xán chưa yên tâm, mấy hôm liền tích cực chạy tới văn phòng Vương Thanh làm việc, kết quả bị Vương Thanh ném cho đống tài liệu, đuổi về nhà đọc.

Tô Xán điên, trước kia tới chỗ Vương Thanh, y được đãi ngộ như ông hoàng vậy, Vương Thanh có sở thích làm a hoàn, y cơ bản há mồm ra là có nước uống, đưa tay ra là có cái ăn, lại còn ngằm nhìn mỹ nữ thỏa thích.

Bây giờ tới nơi đó chẳng những làm việc quần quật, còn nhón chân đi bên cạnh Vương Thanh, lại sợ nha đầu đó giận. Đã vậy rồi còn không được lòng người ta, bị đuổi thẳng cổ về nhà.

Mặc dù tin mừng là Vương Thanh thực sự không để bụng nữa, Tô Xán nhẹ người nhiều, nhưng nghĩ tới đãi ngộ bị mất của mình, y thấy nếu để Dịch gia thoải mái thì thật có lỗi với bản thân.

Vì thế y quyết định hành động, cho Trọng Phàm một vố, dù không thể kéo sập tập đoàn này, cũng không cho chúng sống thoải mái, đồng thời kiểm nghiệm xem, năng lượng nắm trong tay mình đã tới cỡ nào.

………….

Tài liệu nội bộ của Tô Xán là do Lâm Lạc Nhiên lục lọi trong nhà Vương Bạc tuồn cho, tin tức bên ngoài quá loạn, không thể nắm được tình huống chân thật, chỉ có thứ trên bàn làm việc của Vương Bạc mới giúp y nắm được tình hình.

Tô Xán nghĩ tới Đường Vũ, Vương Thanh vì mình vất vả bôn ba, bài viết này của Tô Xán thực chất là để cho hai cô gái thấy mà bớt lo.

Sau khi chỉnh sửa lại bài viết, Tô Xán đi thẳng tới thành ủy gặp Vương Bạc, để ông cho ý kiến tham khảo và sửa chữa. Vương Bạc xem xong phê “bài viết có đầy đủ chứng cứ cho thấy thông qua TTCK để giảm cổ phần quốc hữu là biện pháp không hoàn thiện, luận cứ thiếu toàn diện, luận điểm sâu sắc, phù hợp với thực tế, có giá trị tham khảo. Đã duyệt, kiến nghị cho đăng tạp chí nội bộ!”

Vương Bạc sau khi viết xong đưa cho Tô Xán xem, cười nói:

– Hài lòng chưa, bảo Lạc Nhiên đừng lục lọi tài liệu của chú nữa nhé, đúng là con gái lớn không nên giữ trong nhà.

Tô Xán xấu hổ, không ngờ Vương Bạc biết hết rồi, đồng thời trong lòng càng vững tin vào phán đoán của mình, nếu đã được Vương Bạc phê duyệt, đồng nghĩa với ông có tin tức gì đó bên trên rồi, nếu không đã chẳng phê duyệt cho đằng một bài viết đối đầu với chích sách TW như thế.

Tuần sau tạp chí nội bộ kỳ mới của tình Tây Xuyên cho đăng bài viết này, tên tác giả đàng hoàng ghi ” Tô Xán”, không sửa đổi, lập tức khiến nhiều người sôi trào.

Dịch Gia Thuận từ trong tay thư ký nhận tạp chí nội bộ này, ném qua một bên, hỏi Dịch Lực Hoan lúc này bị ông ta bắt đi theo bên mình học tập:

– Con nghĩ xem, bài viết này có dụng ý gì?

Dịch Lực Hoan đọc thật kỹ, luận về kiến thức kinh tế của hắn không phải là xoàng:

– Phân tích kín kẽ thấu đáo, rất có sức thuyết phục, có điều một bài viết không lay chuyển được tình thế.hơn nữa ký tên Tô Xán, lại còn do đích thân Vương Bạc phê duyệt, đây không phải là chó cùng dứt giậu rồi sao?

Vạn Quý thì phân tích:

– Xem ra quan hệ giữa Tô Lý Thành và Vương Bạc không đơn thuần là công việc, có lẽ họ sắp phản công rồi.

Dịch Gia Thuận cũng suy nghĩ như vậy, nhưng đối phương chưa ra bài, cũng chỉ có thể tạm đợi xem tình hình biến hóa.

Quách Giang Thiếu đã đọc bài viết này, bên cạnh là phó tỉnh trưởng Lô Quý Trung không nằm trong tỉnh ủy.

Lô Quý Trung xem xong ném xuống bàn:

– Vương Bạc không chú ý ảnh hưởng nữa sao, ngang nghiên phát biểu ý kiến đối lập với tỉnh trưởng Quách, ai chẳng biết biện pháp giảm cổ phần quốc hữu là do tỉnh trưởng Quách một tay thúc đẩy. Giờ lại phê duyệt cho đăng bài viết tổng kết này, lại còn của thằng nhãi con trai Tô Lý Thành chuyên gây rắc rối nữa, đồng chí đó quá trẻ rồi, cân nhắc vấn đề không thấu đáo. Giờ người ngoài sẽ nhìn chúng ta thế nào, lục đục nội bộ? Tranh quyền đoạt thế? Hay người lớn đánh nhau vì chuyện trẻ con? Muốn thể hiện ủng hộ với Tô Lý Thành cũng không thể làm như vậy, hôm nay cơ quan âm ĩ lên cho mà xem.

– Thị thị phi phi, có ai nhìn thấu được, có lẽ Vương Bạc chỉ quá cố chấp mà thôi.

Quách Giang Thiếu giữ tư thái cao thượng vững vàng, mắt hơi khép lại, rất có phong phạm cao thủ.

Trong mắt Quách Giang Thiếu, Vương Bạc có bối cảnh nha nội đời ba, quả nhiên mang nhược điểm, bản tích kiêu ngạo và nóng nảy, định sẵn không thể đi xa được trên chính trường.

Bài báo này có cái lợi rõ ràng nhất là thế lực chống đối Tô Lý Thành trong công ty bắt đầu dè dặt, nếu lật đổ được Tô Lý Thành thì cũng phải để ý thái độ của Vương Bạc, xem ra Tô Lý Thành chưa thất sủng, cho đăng bài viết của Tô Xán hàm ý quan hệ hai nhà rất mật thiết, lời đồn Vương Bạc sắp bỏ Tô Lý Thành cầu hòa cũng tự động bị phá tan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK