– Phán đoán chính xác?
Chiếm Hóa lấy một điều xì gà, đưa lên mũi ngửi nhẹ, ngón trỏ và ngón cái vân vê phần giữa, sau đó châm lửa, rít một hơi:
– Bây giờ tôi không thấy đó là phán đoán chính xác.
Biết Chiêm Hóa nói tới chuyện vi tiêu, nhưng Tô Xán không bình luận.
– Điều cậu muốn, đoàn đội của tôi sẽ thương lượng với người của cậu, nếu có phương án và hạng mục nào tốt, bọn họ thấy có thể hợp tác thì tôi ký tên là được.
Chiêm Hóa kẹp xì gà chỉ về phía Tô Xán:
– Tôi cũng sẵn lòng nâng đỡ một thanh niên kiệt xuất, tôi đã gặp rất nhiều người muốn tôi đầu tư, nhiều kế hoạch tốt, nhiều người có năng lực, chạc tuổi cậu cũng có. Nhưng không ai lớn gan lấy một triệu ra mua một bữa rối, thậm chí còn phải trả thêm chi phí kèm theo. Trong mắt tôi, cậu là thành phần nguy hiểm. Tương lai rất có khả năng đứng cùng một vị trí như tôi bây giờ.
Đây là lời đánh giá cao nhất mà Tô Xán được nhận từ trước tới nay.
– Tôi làm đầu tư luôn dựa vào các con số, phân tích thiệt hơn, không nắm chắc mười phần không làm, không vì đối phương là bằng hữu hay thân tình mà có ngoại lệ. Nhưng cậu là người đầu tiên khiến tôi có hứng thú làm chuyện ngoại lệ, tôi có thể đầu tư cho cậu 1 triệu USD, mà không cần biết cậu muốn làm gì, chỉ cần một năm sau, cho tôi biết tỉ lệ hồi báo là bao nhiêu là được.
– Đương nhiên, nếu cậu muốn làm lớn tạp chí của mình, đó không phải là vấn đề, tôi cũng đầu tư vào không ít tạp chí, hiện giờ giới này ai cũng biết nội dung là hàng đầu, liên tục tìm cách cải tiến nội dung, làm phong phú thêm tính đáng đọc của nó, cho nên xu thế đồng hóa nội dung xuất hiện. Cứ quấn quanh nội dung thế nào tiến vào trạn thái giao chiến giằng có, cậu có thể đảm bảo nội dung hình thức của tạp chí mình sẽ kiệt xuất hơn người khác?
– Tôi dám nói, nếu không đã không tiến vào ngành này.
Tô Xán tự tin gật đầu:
– Kênh phát hành của tạp chí TQ quá yếu, mà những tạp chí hải ngoại sẽ lục tục tiến vào, bọn họ đã hình thành hệ thống chuyện nghiệp từ lâu, có kinh nghiệm kinh doanh phong phú, nhìn một cái là ra vấn đề của Trung Quốc. Đây sẽ là chiến trường quyết thắng trong tương lai, trong hoàn cảnh kênh phân phối tắc nghẽn, ai khai thông được con đường phát hành sớm nhất sẽ là người nắm thị trường cuối cùng.
– Lần này tôi tới đây, vấn đề xí nghiệp chỉ là thứ yếu, như chủ tịch Chiêm nói, đoàn đội có thể giúp tôi giải quyết. Còn cá nhân tôi mang tới một hạng mục, xem ông có thể tiếp nhận không?
Tô Xán đem kế hoạch đầu tư mạo hiểm vào Facebook cho Chiêm Hóa.
Cho dù Chiêm Hóa đã đánh giá Tô Xán rất cao, nhưng không nghĩ rằng y còn lập một công ty ở hải ngoại.
Chiêm Hóa cực kỳ bất ngờ, đây là một kế hoạch quá lớn gan, ngay cả với số tiền trong tay ông ta cũng không thể đưa ra quyết định một cách dễ dàng.
Bữa tối kết thúc, Chiêm Hóa đồng ý suy nghĩ bản kế hoạch đầu tư của Tô Xán.
Đứng dậy bắt tay Tô Xán như một người ngang hàng, Chiêm Hóa chăm chú nhìn Tô Xán:
– Một câu hỏi cuối cùng, đối diện với tôi mà không khiến cậu có chút bất an nào sao? Tôi không nghĩ cậu có thể giả vờ qua mắt được tôi, vậy vì sao cậu rèn được bản lĩnh này.
Chiêm Hóa rất thẳng thắn, đây là hào khí và tự tin của một nhân vật bá chủ, Tô Xán biết nhiều người thắc mắc điều này nhưng vì nhiều nguyên nhân chỉ giữ trong lòng, âm thầm dò xét y.
Vì thế Tô Xán trả lời thành thực, mặt tội nghiệp nói:
– Mẹ của bạn gái tôi là người cực kỳ đáng sợ, nhiều lần gặp dì ấy tôi chỉ muốn quay đầu chạy, bây giờ coi như nhờ họa được phúc đi.
Câu trả ngoài mọi dự liệu, Chiêm Hóa phá lên cười cực kỳ sảng khoái, cười chảy nước mắt, tay còn lại đưa ra bóp vai Tô Xán.
Đoàn đội của hai bên cũng bắt tay nhau tạm biệt, người phía bên Chiêm Hóa luôn giữ nụ cười rất lịch sự, kiên nhẫn nghe đám Lâm Quang Đống giảng giải, chỉ có cô thư ký xinh đẹp của Chiêm Hóa nhiều lần nhìn về bàn tiệc chính, có chút mất tập trung, thậm chí là mất kiên nhẫn.
Trước đó ai cũng thắc mắt nhân vật có được bữa tối với Chiêm Hóa là người thế nào, kết quả không khỏi thất vọng, sản nghiệp trong tay Tô Xán với họ mà nói, thực sự rất bé nhỏ.
Mặc dù bề ngoài bọn họ không thể hiện ra, nhưng trong lòng không khỏi suy nghĩ, với đoàn đội của Tô Xán, có lẽ chỉ cần bất kỳ một ai trong thất tử bọn họ cũng đủ rồi, bọn họ có người còn vội sang Mỹ nghỉ cùng vợ, người có hẹn tham dự tiệc tối với danh nhân Thượng Hải, người chuẩn bị tiếp xúc với quan viên chính phủ… Nhưng tất cả phải tới đây, làm bọn họ thấy dùng dao mổ trâu giết gà.
Nhưng với đám đông chưa tan ở quán bar mà nói, đây là đề tài lớn cực kỳ đáng bàn tán, nhiều người tuyên truyền thông tin "vỉa hè" về tạp chí Văn hóa thời thượng, đồng thời xôn xáo về chủ tịch của nó lại trẻ như vậy.
– Anh chàng đẹp trai đó cũng trẻ quá đi, chẳng lẽ Chiêm Hóa có ý định đầu tư vào đó.
Tô Xán hiển nhiên không phải loại hình nữ giới thốt lên hai chữ "đẹp trai", nhưng tiền bạc và địa vị có thể bóp méo rất nhiều thứ, cho nên cô minh tinh hạng hai thi thoảng xuất hiện trên ĐTH nói như thế cũng không có gì lạ.
Bên cạnh cô gái này có mấy nam tử thao thao bất tuyệt lấy lòng, một trong số đó đắc ý khoe khoang nguồn tin của mình:
– Tạp chí đó gần đây phát triển cực mạnh, nghe nói chiếc Bentley đặc biệt ở cuộc triển lãm cũng bị ông chủ tạp chí này mua mất, tôi có người bạn quen biết bên trong tạp chí, tin này tuyệt đối chính xác, đừng coi thường người ta trẻ, tiêu tiền bạo tay cực kỳ.
Người khác thì nói:
– Vừa nãy là Thất Tử của Chiêm Hóa đấy, xem ra ông ta cực kỳ có hứng thú với hạng mục của chàng trai này, chỉ e bây giờ khối người đang thông qua đủ phương thức để liên hệ với bọn họ.
– Thượng Hải lại xuất hiện một nhân vật nữa rồi, còn trẻ như vậy, chẳng biết bối cảnh lớn cỡ nào.
Bùi Phượng Sơn và La Trí Nhất thanh toán rời đi, khi Chiêm Hóa và Tô Xán bước ra, vẻ mặt thoải mái, từ nụ cười vui vẻ kia của Chiêm Hóa, ít nhất bọn họ cũng biết được một điều, Chiêm Hóa không để ý tới cuộc vi tiêu kia, còn tên nhãi Tô Xán thành kẻ được lợi lớn nhất.
Giờ đây cái tên Tạp chí Văn Hoa thời thượng của y đang thông qua lời rỉ tai của các thiên kim nhà giàu ở quầy bar, qua lời bình luận ăn to nói lớn trên du thuyền xa hoa, trên quán trà tầng thượng nhà cao tầng, truyền đi khắp thượng tầng Thượng Hải.
Hôm nay với Tô Xán mà nói là thu hoạch lớn, hai người không cùng tầng cấp lại có thể ngồi đối diện với nhau, Tô Xán đưa được phương án huy động vốn của facebook cho Chiêm Hóa là chuyện khó tin.
Nếu đổi lại là bất kỳ ai, Tô Xán sẽ không thực hiện kế hoạch mạo hiểm này, y phải tốn rất nhiều công sức thuyết phục Từ lão gia tử và cha mình giúp sức, tới cuối cùng cả hai dù đồng ý giúp y nhưng không đánh giá cao kế hoạch này.
Nhưng Chiêm Hóa làm đầu tư, đầu tư VC và PE (Private Equity) là hai khái niệm khác nhau, VC mạo hiểm chú trọng đầu tư ít hồi báo cao, bỏ một đồng ăn mười đồng, hình thức này quyết định tính chất của VC là sáng tạo và mạo hiểm.
Ở phương diện này Chiêm Hóa có tính cách mạo hiểm, ông ta là kẻ phiêu lưu, nên người khác không làm còn ông ta thì khác. Vì thế Tô Xán có nắm chắc nhất định làm Chiêm Hóa học theo bữa cơm Warren Buffett, chỉ thiếu con đường thổi vào tai ông ta.
Kế hoạch lần này của Tô Xán nhìn như ngẫu nhiên, đám Lâm Quang Đống nhìn vào có thể thấy Tô Xán tầm nhìn xa trông rộng, làm mọi việc nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, thực chất y phải tính toán tỉ mỉ, tính đầu cơ và biến số trong chuyện này khá cao, khả năng sẽ chết non làm hỏng hết tính toàn sau cũng có. Nhưng Tô Xán không thích đề cao sự vất vả của mình, y thích xuất hiện trước mắt người khác với phong thái nhàn nhã hơn.
Bởi thế có thể nói hình thái bên ngoài khác nhau, nhưng Tô Xán và Đường Vũ cùng là một loại người, sự khác biệt làm họ thu hút nhau, bản chất giống nhau khiến cả hai tâm hồn có rung động đồng điệu.