*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Tiểu Kiều có rất nhiều bạn bè, là con trai viện trưởng học viện khoa học, cha hắn có nhân mạch rộng lớn, hắn cũng không phải vô danh, những người thực sự tiếp xúc với Trương Tiểu Kiều có thể nhận ra hắn không hạng tầm thường.
Cho nên bạn bè của Trương Tiểu Kiều không thiếu, dù ở vòng tròn nào cũng có.
Trương Tiểu Kiều có một buổi tụ hội với bạn bè ngoài trường, mấy ngày qua nhận điện thoại luôn, nhắc nhở hắn chú ý thời gian, có lẽ vì lên đại học phân tán mỗi người một nơi, cho nên nhiệt tình hơn trước kia.
– Bạn cùng phòng của Tiều Kiểu à, Tiểu Kiều của chúng ta không thích nói chuyện, mong được chiếu cố nhiều hơn.
Người nói là Từ Hải Thanh, đang phát thuốc lá cho mọi người, Lý Hàn và Tiêu Húc đều nhận, Tô Xán từ chối.
Phía dưới túc xá có một chiếc Accord, đó là xe của Từ Hải Thanh.
Từ Hải Thanh rất biết ăn nói:
– Bạn bè của Tiểu Kiều là bạn bè của tôi, các bạn rảnh rỗi tới Phục Đán, tôi sẽ làm trọn tình chủ nhà. Tiểu Kiều, cậu cứ không thích tham gia hoạt động, mọi người đều nhắc tới cậu đó, lên đại học liên hệ ít hẳn đi, mấy ngày trước còn có người nói cậu phụng chỉ du học rồi, làm tôi giật mình, sao đi lại không nói với tôi tiếng nào, gọi điện thoại mới biết chuyện không đâu.
Trương Tiểu Kiều đứng dậy:
– Được, nếu thế tôi và bạn bè trong phòng cùng đi, Đại Duy mời toàn người tôi không quen.
Lý Hàn đang tập tạ, ngẩng đầu lên nói:
– Tôi không đi đâu, Tiểu Kiều, cậu đi tụ hội với bạn bè, tôi tham gia làm cái gì?
– Tụ hội gì đâu, tôi đoán không KTV thì cũng là quán bar nào đó, hò hét uống rượu tới hai ba giờ sáng mới về, mọi người cùng đi, tới lúc đó chúng ta về sớm, phù hợp với tinh thần của phòng 602.
Từ Hải Thanh cũng nhiệt tình mời:
– Đúng, mọi người đi cùng.
– Có mỹ nữ đấy, tới khi đó giới thiệu cho các cậu.
Trương Tiểu Kiều lại đi giới thiệu nữ sinh cho bọn họ? Nghe đã thấy hoang đường, có điều nhận ra cuộc tụ hội này đúng là buồn chán, nhưng lại có nhân vật hắn không thể từ chối, tinh thần một người vị mọi người, đám Tô Xán cũng đồng ý.
Cuộc tụ hội bạn bè của Trương Tiểu Kiều ấn định vào lúc 8 giờ tối thứ bảy, thời gian này rất phù hợp, cho dù chơi điên cả tối cũng có một ngày chủ nhật nghỉ ngơi lấy lại sức.
Nơi tụ hội cách ĐH Thượng Hải không xa, mọi người chỉ đóng chừng 40 đồng, KTV Melody, trước cửa KTV đỗ không ít những chiếc xe đắt tiền. Thượng Hải là thành phố nơi nào cũng thấy BMW, Audi, cả công trường bụi đất ngổn ngang không chừng cũng thấy những chiếc xe trị giá trăm nghìn. Cho nên người nơi này sớm thản nhiên lắm rồi.
Vào phòng bao, căn phòng rộng tới hơn 100 mét vuông, màu sắc chủ đạo là màu hồng, màn hình đặt chìm vào trong tường để không gian trông thoáng hơn, ba mặt tường bố trí ba màn hình, bố trí chiếc ghế sô pha theo ba hướng.
Đúng như Trương Tiểu Kiều nói, có chừng hai ba chục người, vài nhóm nam sinh tụ tập một chỗ thảo luận, có vài người ngồi dựa vào ghế sô pha nhìn người khác ca hát, nữ sinh ăn mặc trang điểm khá chú ý, song không khí có vẻ hơi tản mác chuyện ai nấy làm.
Bọn họ đi vào, không ít người quay sang chào Trương Tiểu Kiều, hắn chỉ vẫy tay đáp lại cho có.
Kiếm cái ghế sô pha ngồi xuống, Từ Hải Thanh đi thẳng tới:
– Mọi người tới rồi, mọi người uống bia nhé, tôi tiếp vài người, lát nữa tới ngồi với các cậu… Nơi này cũng có nhiều người trước các cậu, mọi người làm quen một chút.
Bạn bè cùng trường, vậy ít nhất cũng có chủ đề chung mà nói, còn chưa giới thiệu một nữ sinh trang điểm tỉ mỉ lông mi, son đỏ, mặc váy xanh nhạt hở vai, tất lụa đen đi tới, không ngờ là Trình Thông Thông.
Trình Thông Thông không chút khách khí ngồi xuống bên cạnh Tô Xán, trêu:
– Hôm nay Đường Vũ cho cậu nghỉ phép đấy à? À phòng 602 tới đầy đủ hết này, tinh thần đoàn kết thật tốt.
Một nam một nữ đi cùng Trình Thông Thông thì trông không có gì đặc biệt, lại rất rụt rè.
Những người này tới từ đủ các trường đại học khắp Thượng Hải, cho nên nơi này được lựa chọn khéo léo, thuộc tuyến đường tiết kiệm tiền nhất, giá taxi ở Thượng Hải cứ tăng vòn vọt mãi không thấy dấu hiệu nào sẽ dừng.
Từ Thanh Hải và Lý Hàn chẳng mấy chốc mà trò chuyện hăng hái:
– Trong số này có mấy người đáng nể đấy, ví như tên tóc xoăn kia, học Đh tổng hợp, năm thứ hai đã giúp trong nhà quản lý chuyện làm ăn, kết quả kiếm không ít, chia lợi nhuận thượng chiếc BMW X5, lợi hại không, hình như chuẩn bị nghỉ học kinh doanh luôn. Còn kia…
Chẳng biết là Từ Thanh Hải vì lôi kéo quan hệ với bọn họ, hay là tính hắn ưa chuyện, giới thiệu mấy người, không phải con cái doanh nhân thì là cán bộ.
Trong con mắt Từ Thanh Hải thì đó đều là tài nguyên, hắn hăng hái giới thiệu ba người Tô Xán, có điều hắn đánh giá thấp cá tính những người bạn mới của Trương Tiểu Kiều.
Cho dù bốn người bọn họ ngẫu nhiên xếp vào cùng một phòng, nhưng có thể chơi được với Trương Tiểu Kiểu thì trong tính cách có phần giống nhau.
Lý Hàn và Tiêu Húc chẳng quan tâm ai bối cảnh ra sao, bản lĩnh lợi hại thế nào, có lẽ nói một hai người đầu còn chú ý, chứ nói tới người thứ ba là bắt đầu thấy bực mình, trả lời rất ứng phó, đám đó có giỏi giang thế nào cũng liên quan quái gì tới bọn này, chẳng trách Tiểu Kiều lôi bọn mình theo, nếu không người phải nghe lải nhải là hắn.
Tô Xán thì khỏi phải nói, y có bản lĩnh tự chìm vào thế giới của mình, kệ xung quanh có thế nào.
Từ Hải Thanh vẫn thao thao bất tuyệt, nói lát nữa còn có cả du học sinh tới, Đỗ Đại Duy người tổ chức hôm nay giao du rộng, hơn bọn họ một khóa, học ĐH Đồng Tế, tuy không phải là nhân vật nắm thực quyền như chủ tịch hội sinh viên, cũng coi như vua không ngai.
Mẹ là chủ nhiệm ban ngoại sự, cha làm ở cục thuế, bà nội là nhân vật có sức nặng ở bộ giáo dục, có thể nói là bối cảnh quan liêu thế gia, trong mắt người bình thường nhìn vào chói mắt lắm rồi.
Trình Thông Thông chào Tô Xán xong, chuyển hướng sang bên cạnh, khi đứng dậy khóe miệng nhếch lên, Tô Xán tình cờ nhìn thấy động tác này, thầm nghĩ vẻ mặt này đại biểu cái gì đây?
Có điều Tô Xán chẳng định tìm hiểu sâu, chuyện nhìn thấy Trình Thông Thông bán khỏa thân cho dù mức độ nào đó khiến quan hệ hai bọn họ tùy tiện hơn, song chẳng để lại ấn tượng gì trong đầu Tô Xán, giống như xem phim “hành động Mỹ” kia vậy, chỉ kích thích khi đó thôi, sau là bay khỏi đầu. Không thể so với cảnh tượng nào đó tới giờ vẫn đóng đinh trong đầu y…
– Trong này nóng quá nhỉ?
Một giọng nữ không trong, nhưng êm tai nghe rất dễ chịu truyền vào tai mọi người, hiển nhiên là người mới tới, nhiều nam sinh nhìn ra cửa, tìm chủ nhân giọng nói.
Chỉ thấy một cô gái mặc chiếc jean xanh hơi bạc màu, trên đùi là mấy chỗ rách, đôi chân đã dài lại đi giày cao gót trông càng miên man hút mắt, đang cởi chiếc áo khoác ngoài, trên người chỉ còn chiếc áo ba lỗ xám rộng cổ, đồi ngực tròn căng, mái tóc hung dợn sóng buông tự nhiên như thác đổ, đôi mắt to ngây thơ kết hợp với vóc dáng nóng bỏng thướt tha, làm căn phòng vốn bật điều hòa đã hơi nóng lại càng nóng.
Nhân vật chính tới, nhà tổ chức Đỗ Đại Duy và mấy người ngoại quốc đi vào, có thể nhận ra du học sinh Nhật Hàn. Đỗ Đại Duy người gầy gò nhỏ bé, chẳng hề giống cái tên của hắn, cao chưa tới mét bảy, hơi lọt thỏm giữa mấy du học sinh cao lớn, đặc biệt là một nam một nữ.
Nam sáng sửa, nữ ngọt ngào động lòng người, lập tức trở thành tiêu điểm.
Nhóm Tô Xán thì toàn bộ sửng sốt không nói lên lời.
Đỗ Đại Duy giới thiệu với đám bạn thân thiết không phải là những du học sinh kia, mà là cặp nam nữ vừa mới đi vào đã gây chú ý kia:
– Vệ Đinh Đinh, bạn thân của tôi từ nhỏ của tôi, hết tiểu học tôi chuyển đi, ít gặp nhau hơn, gần đây mới biết cậu ấy ở ĐH ngoại ngữ, danh hiệu sát thủ nữ sinh… À, xin lỗi, Đinh Đinh, tôi không nên để lộ biệt hiệu của cậu trước mặt cô ấy.
Lâm Lạc Nhiên