Chương 777:
Lâm Vũ Chân lên xe, quay đầu nói với Tiểu Triệu: “Đừng lo lắng cho tôi, cô ấy sẽ không làm gì tôi đâu, tôi sẽ lập tức quay lại”
Vẻ mặt Tiểu Triệu lo lắng, nhìn thấy người lái xe là Long Linh Nhi thì trong lòng càng sốt ruột hơn.
Người phụ nữ này không phải là lần trước còn đến tận Đông Hải, vừa mở miệng đã đòi Lâm Vũ Chân nhường Giang Ninh cho cô ta sao, còn nói muốn dùng tập đoàn Linh Long để đối lấy Giang Ninh.
Sao tự nhiên Lâm Vũ Chân lại muốn gặp cô ta?
“Rừm rừm..”
Tiếng động cơ ô tô nổ vang, rất nhanh liền biến mất ở cuối đường, chỉ để lại những tiếng gầm rú càng lúc càng xa.
“Tổng giám đốc Lâm…”
“Ăn mắng thì ăn mắng thôi, cho dù tổng giám đốc Lâm có đánh mình thì mình cũng chịu!”
€ô ấy lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi cho Giang Ninh.
“Tút tút” hai tiếng, điện thoại đã nối máy, Tiểu Triệu sốt ruột, vội vàng kêu lên: “Anh Ninh, tổng giám đốc Lâm đi cùng Long Linh Nhi rồi!”
Bên kia điện thoại, Giang Ninh đang đợi ngoài hành lang sân bay, anh nhíu mày khi nghe thấy lời của Tiểu Triệu.
“Cô nói ai? Long Linh Nhi sao?”
Giang Ninh nhảy dựng lên, nói: “Tại sao cô ấy lại đi cùng Long Linh Nhí?”
Nghe thấy tiếng khóc gấp gáp của Tiểu Triệu ở đầu bên kia điện thoại, Giang Ninh lập tức nói: “Cô ấy lên xe gì, cô có nhớ biển số xe không?”
“Được được!”
Giang Ninh cúp điện thoại, lập tức gọi cho Tống Cương: “Giúp tôi tìm một chiếc xe, biển số là Bắc 7366C, tôi muốn biết ngay vị trí của chiếc xe này!”
Nói xong anh liền cúp điện thoại lao lên xe, trên xe anh Cẩu đã khởi động máy, vừa thấy Giang Ninh lên xe liền đạp ga lao ra ngoài.
“Long Linh Nhi, nếu cô dám làm tổn thương Vũ Chân, tôi sẽ không tha cho cô!”
Trên mặt Giang Ninh xuất hiện sự tức giận đến cực điểm.
Cho dù người bên kia là Long Linh Nhi, bạn chơi thuở nhỏ của anh, nếu cô ta dám làm tổn thương Lâm Vũ Chân thì Giang Ninh cũng sẽ không khách sáo.
Chiếc xe giống như một con thú hưng phấn lao nhanh đi!
Tại thời điểm đó.
Lâm Vũ Chân vô cảm ngồi ở ghế phụ nhìn thẳng về phía trước.
“Cô tại sao cho rắng tôi sẽ không thương tổn cô?”
Long Linh Nhi vừa lái xe vừa nói: “Nói thật, tôi rất hi vọng cô có thể biến mất, để Giang Ninh trở về bên tôi.”
“Cô sẽ không.”
Lâm Vũ Chân nói: “Nếu như cô là người con gái như vậy, càng không có khả năng Giang Ninh sẽ thích.”
©ô dừng lại một chút, như thể sợ Long Linh Nhi hiểu lầm: “Hiện tại anh ấy chỉ thích tôi Long Linh Nhi bật cười, cũng không biết có ý gì.
Cô ta nhìn về phía trước, đạp ga ngày càng nặng nề, tốc độ xe càng lúc càng nhanh, dường như chỉ có như vậy cảm xúc của cô ta mới có thể bình tĩnh lại.
Hai người im lặng như vậ Xe xuất phát từ sân bay, suốt dọc đường cao tốc phóng đi, không có phương hướng.
“Cô muốn mang tôi đi đâu?”lâm Vũ Chân hỏi.
Giọng điệu của cô rất bình tĩnh, không có chút bất kỳ sợ hãi nào, thậm chí không có một chút căng thẳng nào.