Mục lục
Siêu Cấp Phú Nhị Đại - Giang Ninh (full) - truyện tác giả: Thiên Lôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1161:

 

Ông ta nghiến răng, liếc mắt nhìn hai cái bảo vệ, vô lực dậm chân, tức giận thấp giọng nói: “Không dám quan tâm!”

 

Mắt ông ta lập tức đỏ hoe.

 

“Ngài Giang, không phải là tôi không muốn quan tâm, mà chuyện này, quan tâm đến cũng…”

 

Người quản lý tỏ vẻ bất lực: “Không được!”

 

Giang Ninh nhíu mày, không muốn nghe lời giải thích này.

 

Không quản được chuyện này?

 

Hãy tìm kiếm một công việc ở đúng vị trí của nó, đừng ở lại trong đó nếu bạn không thể làm được!

 

“Không đủ can đảm sao? Hôm nay tôi cho ông dũng khí!”

 

Giang Ninh đẩy người quản lý sang một bên.

 

“Đúng!”

 

Đi ra ngoài hét lên một tiếng, lập tức nói: “Tôi sẽ lập tức xử lý!”

 

Ông ta lập tức chạy ra ngoài, gọi người đến niêm phong cửa hàng, ông ta không dám chần chừ thêm nữa.

 

Giang Ninh trầm mặc nhìn tên bảo vệ: “Thật không thể tin được các người còn có chút chỗ dựa sau lưng”

 

“Mày biết là tốt rồi” Tên bảo vệ không chút sợ hãi: “Tao nói cho mày biết, mày gặp nạn rồi đó!”

 

Trong giới du lịch ở Nam Đảo, đây là những quy định bất thành văn, không ai quản được, ít người làm được.

 

Cho dù người quản lý, người phụ trách ngành này có ở đây thì bọn chúng vẫn dám kiêu ngạo như vậy!

 

Người quản lý bị bọn họ qua mặt, khiến cho ông ta có xấu mặt, thế nhưng không dám nói cái gì, ở tuổi của ono, chỉ cần không gây chuyện, chính là thành công.

 

Nhưng tại sao hôm nay Giang Ninh đột nhiên lại tới đây, nhân vật lớn như vậy đi du lịch, không phải nên chào hỏi bọn họ trước sao, toàn bộ mọi chuyện đều đã được sắp xếp rồi?

 

“Rắc rắc!”

 

Giang Ninh đạp một đạp lên người của tên bảo vệ.

 

TẠ<” Tiếng la hét thê thảm.

 

“Gặp rắc rối cũng tốt!”

 

Giang Ninh liếc mắt một cái: “Nếu không thì đến Nam Đảo này du lịch cũng nhàm chán!”

 

“Mày.”

 

“Cút đi!”

 

Giang Ninh thản nhiên nói: “Nói cho đám người phía sau biết ác giả ắt có ác báo!”

 

Sắc mặt của tên bảo vệ có chút khó coi, đây là lân đầu tiên bọn họ cảm thấy xấu hổ như vậy, anh ta không nói gì mà chỉ đỡ người bạn đồng hành của mình và bỏ đi một cách tuyệt vọng.

 

Những du khách xung quanh bất ngờ vỗ tay ầm ï.

 

Nhẹ nhõm quá!

 

Ghê quá, bán hàng kiểu này khác gì hành vi của mấy bọn trộm cướp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK