Chương 1771:
Sao ông ta có thể ngờ, Tư Mã Hằng lại nói những điều này chứ.
Bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải?
Hừ, chỉ là một vùng cấm Đông Hải nhỏ bé, đã lợi hại đến mức này rồi sao.
Nghĩ tới khuôn mặt của Giang Ninh, nghĩ đến Ngôn Đường, Phương Hạ, còn có mấy cao thủ hộ pháp nhà họ Phương và mấy chuc thủ ha khác đã chết, Phương Uy rất rõ ràng, chỉ dưa vào sức mạnh của một gia tộc, muốn cướp quyền phổ về từ tay Giang Ninh và vùng cấm Đông Hải là một chuyện vô cùng khó khăn.
Cho dù có giành được cũng sẽ phải trả giá đắt, cái giá mà bọn họ không thể nào chịu đựng nổi!
“Bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải?”
Ánh mắt Phương Uy sắc bén, nhìn chằm chằm Tư Mã Hằng, trên người dần lộ ra vẻ sát khí!
“Các người muốn lừa tôi sao? Phương Uy tôi không dễ lừa vậy đâu!”
Ông ta lạnh lùng hừ một tiếng, sao có thể dễ dàng tin được.
Tám gia tộc liên thủ, đối phó với vùng cấm Đông Hải, bao vây và tấn công Đông Hải, những chuyện này từ trước đến nay đều chưa từng có chứ đừng nói là nói, tám gia tộc mỗi gia tộc có một dự định riêng của mình, sao có thể liên thủ, nghe ai đây?
Ai sẽ phục ai đây?
“Chúng tôi không lừa ông, những người đang ngồi đây đều là những trưởng lão của các gia tộc lớn, hoàn toàn là đại diện cho các gia tộc.”
Tư Mã Hằng nghiêm túc nói: “Nếu như tôi dám ăn nói linh tinh, đừng nói là các vị tiền bối không tha cho tôi, các vị trưởng lão ở nhà cũng sẽ lập tức xử lý môn hộ, giết chết tên bại hoại như tôi để giữ nề nếp gia tộc”
“Cho nên, gia chủ Phương không cần lo lắng, Tư Mã Hằng tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé, sao có thể dám lừa gạt các vị chứ”
“Hôm nay tới, bảy gia tộc chúng tôi đã bàn bạc ổn thỏa, muốn mới nhà họ Phương liên thủ với chúng tôi, bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải, giành được những quyền phổ khác, mà nhà họ Phương lại có hiểu biết về vùng cấm Đông Hải hơn chúng tôi nhiều, nên sẽ để nhà họ Phương là người dẫn đầu, tôi cảm thấy như vậy rất thích hợp”
Nghe vậy, Phương Uy không khỏi sửng sốt.
Ông ta còn tưởng rằng mình nghe nhầm rồi.
Để nhà họ Phương là người dẫn đầu?
Làm người dẫn đầu tám gia tộc, chuyện này sao có thể chứ.
“Nhà họ Phương chúng tôi dẫn đầu bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải sao?”
Phương Uy quét ánh mắt một vòng xung quanh, ánh mắt lướt qua những người đang ngồi đây, ông ta rất khó có thể tin được, thậm chí còn cảm thấy đây là một cái bẫy.
Bảo nhà họ Phương của ông ta dẫn đầu, đồng nghĩa với việc trao quyền lên tiếng cho nhà họ Phương!
“Đúng vậy!”
Trưởng lão nhà họ Hứa gật đầu.
“Cũng chẳng có gì phải giấu giếm, mấy gia tộc chúng tôi đã từng xuống núi, nhưng đều phải chịu thiệt hại ở vùng cấm Đông Hải, nói gì tới giành được quyền phổ gì đó”
“Vùng cấm Đông Hải quả thật không đơn giản, phải dùng thủ đoạn khác để ép bọn họ giao quyền phổ ra thì căn bản không có khả năng cho nên chỉ có thể ra tay!”
“Người của nhà họ Phương nếu đã có được một tờ quyền phổ, đương nhiên là sẽ có hiểu biết về Đông Hải, chúng tôi tôn ông lên làm người đứng đầu cũng là lẽ đương nhiên”