Chương 108
Phó viện trưởng đi tới trước mặt bác sĩ John, dùng tiếng Anh trao đổi với anh ta, ra hiệu chứng bệnh của Kim Nhiên ngồi ở hàng trước tương đối thích hợp, hơn nữa có thể bảo đảm hiệu quả của ca phẫu thuật.
Đây chính là đề cử Kim Nhiên.
Thấy Phó viện trưởng chỉ tay về phía mình, Kim Nhiên hưng phấn, Kim Long yên tâm, ba con Lâm Cường càng kích động đến không nhịn được.
“Yên:tâm đi, bọn họ đã thư xếp xơng cả.rồi.”
Kim Long an ủi Kim Nhiên một câu.
Lâm Cường cũng khẽ gật đầu, cố gắng kìm chế cảm XÚC.
Ba triệu đấy!
Mẹ nó, tốn ba triệu chỉ lấy được một tư cách đề cử chữa trị, bác sĩ nước ngoài này đúng thật là cao giá. Phó viện trưởng có đòi nhiều hơn thì ông ta vẫn phải đưa tới cửa.
Nhưng ông ta làm sao biết được, bác sĩ .John đứng ở đó lại lắc đầu, chỉ liếc qua Kim Nhiên rồi nhìn về phía đám đông.
Trái tìm Kim Nhiên lập tức trâm xuống, đây là bị từ chối à? ‘Vẻ mặt Kim Long cũng không tốt lắm. Mà Lâm Cường chợt quay đầu nhìn Lâm Phong.
“Không thể nào!
Con đã đưa tiền rồi!
” Lâm Phong vội vàng giải thích.
Trên mặt Phó viện trưởng có chút lúng túng, tiếp tục dùng tiếng Anh nói: “Bác sĩ John, chẳng lẽ ngài có người thích hợp hơn để lựa chọn sao? Người này là phù hợp.
với yêu cầu phẫu thuật của ngài nhất mà” John không để ý tới ông ta mà nhìn lướt qua đám đông một lượt, khi nhìn tới cửa thì đúng lúc thấy có người đẩy xe lăn đi tới. Mắt anh ta lập tức sáng lên.
Không đợi Phó viện trưởng kịp phản ứng, .John lập tức hô †o, hơn nữa còn mở miệng là nói ra tiếng phổ thông.
Anh ta vừa nói vừa chạy thắng một mạch đến trước mặt Giang Ninh, hưng phấn nói: “Hi, sao giờ anh mới tới thế? Tôi đã chuẩn bị tốt cho ca phẫu thuật này suốt mấy tháng đấy!
” Nếu không phải vì chuyện của Giang Ninh, John sẽ không bằng lòng tới thành phố nhỏ này.
Thân phận và địa vị của anh ta bày ra đó!
Nghe được anh ta mở miệng nói lưu loát tiếng phổ thông, Phó viện trưởng cũng ngây người.
Ông ta là người nói tiếng Anh tốt nhất trong bệnh viện mới có cơ hội đảm nhiệm làm người dẫn Chương trình, ông ta làm sao ngờ được, John cũng nghe hiểu được chứ.
Vậy cậu ta cũng nghe hiểu được mấy lời mình lấm bẩm vừa rồi à? Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt Phó viện trưởng lập tức trắng bệch. Vậy chẳng phải là mình tiêu đời rồi sao? Mình chắc hẳn sẽ thân bại danh liệt mất!
Mọi người xung quanh đều nhìn tới ngây người, không ai nghĩ đến bác sĩ nước ngoài nổi tiếng này lại nói tiếng phổ thông giỏi như vậy.
Đặc biệt là Kim Nhiên và ba con Lâm Cường trơ mắt nhìn John bỏ lại bọn họ, chạy đến trước mặt Giang Ninh…
Giang Ninh!
“Chào chú dì, người này chắc là chị dâu à?”
John mồm miệng nhanh nhảu khiến đám người Lâm Vũ Chân cũng không kịp phản ứng.
“Chào…
chào cậu!
” Lâm Văn và Tô Mai vội vàng chào hỏi.
Bọn họ làm sao ngờ được, bác sĩ nổi tiếng này lại có vẻ thân quen với Giang Ninh như vậy.
Đúng là người của Cái Bang à? Trên mặt mấy người đầy vẻ kinh ngạc, hình như nhất thời còn không phản ứng kịp.
“Tôi và Giang là bạn tốt, năm đó từng cùng nhau lưu lạc, khi đó tôi suýt nữa chết đói, cũng nhờ có nửa cái bánh bao của Giang cho tôi…”
Lâm Vũ Chân cảm thấy da đầu có phần tê dại.
Đám người cùng nhau lưu lạc bọn họ đều lợi hại như vậy sao? Cô không chú ý tới John nghịch ngợm nháy mắt với Giang Ninh, trong lòng chỉ nghĩ Cái Bang này rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy.
“Đừng nói nhảm nữa, cái chân này của ba tôi thế nào.”
Giang Ninh khế nhíu mày, .John lập tức nghiêm túc.
“Tôi đã chuẩn bị hai tháng, cũng nghiêm túc nghiên cứu.
qua tài liệu có liên quan, đã xác định được phương án trị liệu, không có vấn đề đâu” Anh ta nói không có vấn đề, Giang Ninh liền hiểu ra.
“Lúc nào phẫu thuật?”
John quay đầu nhìn Phó viện trưởng: “Đã chuẩn bị xong phòng phẫu thuật chưa?”
Anh ta không hề khách sáo.
“Chuẩn bị xong!
Chuẩn bị xong rồi!
” Phó viện trưởng làm sao còn dám nói gì nữa. Bây giờ John không nhắc tới chuyện kia, xem ra là muốn nảm ‘thóp của ông ta rồi.
“Có thể phẫu thuật ngay bây giờ.”
dohn nói.
“Chờ đã!
” Kim Long lập tức kêu lên, vẻ mặt thâm trầm nhìn chảm chằm vào đám người Giang Ninh: “Ai nói sẽ làm phẫu thuật cho bọn họ?”