Chương 1431:
“Anh cho là ai có vọng tưởng?” Anh ta bước lên phía trước, chỉ cách Giang Ninh một mét!
“Cậu nhóc, cậu có biết tôi là ai không?”
“Không ai dám từ chối sự ưu ái mà tôi ban tặng!” Giang Ninh lại càng thản nhiên, trên mặt không chút thay “Anh..” Khuôn mặt của Lệ Tuyên Hoành chìm xuống.
Nhưng anh ta không đến mức vì cảm thấy xấu hổ biến thành tức giận, ngay sau đó cùng Giang Ninh bắt đầu ra tay tại chỗ.
Anh ta chỉ chế nhạo và quay lại nhìn Lâm Vũ Chân.
“Cô Lâm, đây là ý của anh ấy, hay là anh nói Lâm Vũ Chân quay ra nhìn Giang Ninh một cái.
“Chúng tôi thực sự không muốn gia nhập Phòng Thương mại Hoa Minh” ý của cô Lâm?” Cô chưa từng nghe qua, những gì liên quan đến Hoa Minh sao?
Cô chưa bao giờ nghe nói rằng kinh doanh ở nước ngoài đòi hỏi phải tham gia phòng thương mại này và thậm chí phải trả phí thành viên. Một khi thanh toán nó, doanh nghiệp này sẽ nhận được 20% lợi nhuận hàng năm của công ty mình. Khác gì kẻ trộm sao?
Lúc này, cô chợt nhận ra Ngải Mỹ Nhĩ thực sự không co sý tốt.
Cô ta trực tiếp đẩy Lâm Thị đến Phòng Thương mại Hoa Minh, có lẽ cô ta muốn Lâm Thị và Phòng Thương mại Hoa Minh bất hoà, hoặc là cô ta muốn Lâm Thị xung đột với Phòng Thương mại Hoa MinhI Người phụ nữ này, ý đồ của người say không phải do uống rượu, cũng không phải với Giang Ninh, mà là Lâm Thị.
Lệ Tuyên Hoành hoàn toàn tức giận khi nghe những lời thật lòng của Lâm Vũ Chân.
“Không biết trời cao đất rộng!” Anh ta lạnh lùng nói, “Ở nước ngoài, không có Phòng Thương mại Hoa Minh hỗ trợ, cô Lâm không thể đi tiếp!”
“Tôi có thể cho cô một cơ hội, xin lỗi tôi!” Anh ta nhìn chăm chằm vào Lâm Vũ Chân và lạnh lùng hét lên, “Cố gắng hết sức để làm hài lòng tôi, tôi có thể tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của cô hiện tại…”
“Bang!” Chưa kịp nói hết lời, Giang Ninh đã đá tới, trực tiếp đá vào người Lệ Tuyên Hoành hơn mười cái cách xa hàng mét.
“Tại sao anh lại nói chuyện như vậy với vợ tôi?”
“Xin lỗi anh? Đến lấy lòng anh sao?” Giang Ninh hừ một tiếng, “Tôi còn không dám nói chuyện với cô ấy như thế này!”
“Anh…
Lệ Tuyên Hoành lùi lại trên mặt đất mười mét, anh at quỳ xuống ôm bụng đau đớn.
Khuôn mặt đã chuyển sang màu đỏ tía!
“Hừm…” Anh ta nghẹt thở, toàn thân chấn động hồi lâu, sau đó ngẩng đầu khàn giọng hét lên, “Anh làm cái quái gì vậy? Giết bọn họ đi!” Cú đá của Giang Ninh suýt chút nữa đạp vào ruột anh ta!
Trần Quả nghe thấy tiếng động, từ xa chạy tới, giúp Lệ Tuyên Hoành nhưng lại mang vẻ mặt hoảng sợ.
Anh ta thấy có người dám động tới cậu chủ Lệ Tuyên Hoành của phòng thương mại Hoa Minh từ bao giờ?
“Khốn khiếp!” Trần Quả hét lên, “Đánh gãy chân chúng!” Cả chục người lập tức lao lên, những doanh nhân khác xung quanh đều kinh hãi.
Không ai nghĩ rằng sẽ có người dám làm điều gì đó ở đây, đó là chưa kể Lâm Thị mới đến nước ngoài và muốn phát triển ở đây.
Họ có bị điên không?
Đó là Lệ Tuyên Hoành!