Chương 1820:
Nói bắng giọng tức giận: “Chú nhất định sẽ không bỏ qua cho tên Giang Ninh đó đâu”
Không chỉ vì chân của Tư Mã Hãng đã bị phế mà còn vì thế diện của ông ta cũng đã bị Giang Ninh giãm đạp lên.
Nếu ở Đông Hải, thì ông ta ngay cả dũng khí để động thủ cũng không có đâu!
Từ Mã Cương càng nghĩ càng tức, giận run người.
Ông ta ngẩng đầu nhìn Tư Mã Hằng nói: “Cháu mau nói cho chú biết, mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào, một nơi như vùng cấm Đông Hải, lại thêm thế lực không tầm thường của tên Giang Ninh, sao mọi người lại dễ dàng rời khỏi đó thế?”
Bây giờ ông ta không còn mặt mũi gì nữa, thể diện của tám dòng họ lánh đời cũng mất sạch.
“Là nhà họ Phương”
Tư Mã Hãng nói: “Là tin tức từ Phương Hồng Sơn của nhà họ Phương, hắn ta khá thân thiết với nhà Tư Mã, không ngờ lại có thể cố ý hãm hại chúng ta”
Vẻ mặt Tư Mã trầm ngâm: “Phương Hồng Sơn?”
Ông ta đã nghe nói qua, trước đây cũng từng tận tay giết chết người của mình, quả nhiên là tên khốn kiếp.
“Vậy thì nhà họ Phương nhất định là đã bắt tay với Giang Ninh, nếu không thì tại sao có mình ông ta được thả về trong khi những người của tám dòng họ lánh đời lại vẫn bị nhốt”
Tư Mã Hãng phãn nộ nói: “Đại trưởng lão, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho nhà họ Phương”
“Nếu không phải nhà họ Phương, chúng ta tuyệt đối sẽ không bao giờ bị mắc lừa, nhà họ Tư Mã và các gia đình quý tộc khác cũng không bị mắc lừa”
“Chúng ta sẽ không bị tên Giang Ninh ở Đông Hải làm cho nhục nhã đến như vậy!”
“Nhà họ Phương nhất định đang che giấu ý đồ xấu xa. Thậm chí, bọn họ đã bàn bạc với Giang Ninh từ lâu, chúng liên kết lại, trấn áp những gia tộc quyền quý khác, để may ra sau này sẽ có nhiều tiếng nói hơn!”
Tư Mã Hãng gần như phát điên, hiện tại chỉ hận không thể giết chết Giang Ninh, giết chết cả nhà họ Phương!
“Vậy thì trong tay tên Giang Ninh đó có bao nhiêu quyền phổ chứ!”
Anh ta đổ thêm đầu vào lửa, nhìn sắc mặt Tư Mã Cương càng ngày càng trở nên khó coi, giọng nói càng ngày càng lớn: “Nếu cứ tiếp tục như nhà Tư Mã chúng ta làm sao có được sức mạnh để tranh giành quyền phổ chứ hả?”
“Dòng họ Tư Mã ta, còn có mặt mũi gì?”
Bùm!
Ẩm một tiếng, cái bàn bên cạnh Tư Mã Cương bị đập tan tành!
“Đủ rồi”
Ông ta gầm lên một tiếng, trừng mắt nhìn Tư Mã Hằng khiến cho anh ta sợ tới mức không dám nói tiếng nào nữa, đến thở mạnh còn không dám.
Khuôn mặt của Tư Mã Cương hiện giờ trông còn xấu hơn khi ăn phải con chuột chết, Thể diện ư Điều quan trọng nhất đối với một thế gia ngầm là thể diện!
Đại trưởng lão như ông ta, đại diện cho mặt mũi gia tộc Tư Mã Nhưng bây giờ thì sao?
Bị nhà họ Phương xoay như chong chóng, bị Giang Ninh và bọn Đông Hải đó làm cho bẽ mặt!
“Chúng ta sẽ đi đến nhà họ Phương đòi một lời giải thíc!
Tư Mã Cương hừ một tiếng, đứng dậy rời đi nhanh chóng.
Nhìn thấy bóng lưng của Tư Mã Cương biến mất, Tư Mã Hãng mới dám thở mạnh, toàn thân ướt đãm mồ hôi, Tư Mã Cương quả thật quá đáng sợ.
“Báo thù! Nhất định phải báo thù!
Tư Mã Hãng nghiến răng nói: “Chúng ta phải lấy được nhiều quyền phổ hơn nữa và có quyền phát biểu nhiều hơn…”
Anh ta có thể tưởng tượng ra cảnh Tư Mã Cương đến nhà họ Phương, nhất định sẽ làm ầm lên một trận.