Chương 1128:
Ông ta vừa nói vừa chạy, thành phố Đồng Sơn cách thành phố Bàn Sơn gần một tiếng đi xe, nhưng đó là trong tình hình bình thường.
Mạc Thừa Lâm dám để Giang Ninh đợi mình một tiếng đồng hồ?
Thì ông ta cũng chán sống rồi!
Cùng lúc đó, tất cả những người nắm giữ nghề kinh doanh khoáng sản trên toàn khu Tây Bắc đều như lâm vào đại địc!
Dù có đang làm gì thì cũng đều bỏ hết, nhanh chóng chạy.
đến thành phố Bàn Sơn, ai cũng biết chỗ đó có nhân vật như thế nào, ngày cả nhà họ Mạc cũng không thể không cúi đầu, thậm chí là nhân vật đáng sợi Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc.
“Nhanh! Nhanh lên! Mau đến thành phố Bàn Sơn, dùng tốc độ nhanh nhất!”
“Tay lái lụa kia đâu? Để anh ta lái xe!”
“Tài xế tư nhân chuẩn bị xong rồi, tôi đến ngay!”
Lúc này Phương Nguyên, gia chủ nhà họ Phương đã cảm thấy mình là người may mắn nhất, ông ta ở thành phố Bàn Sơn, lại cảm thấy có lẽ mình là người sợ hãi nhất, người đó lại đến thành phố Bàn Sơn!
Ông ta hoảng hốt mặc đồ, xoay người muốn ra ngoài.
“Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện! Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện đấy!”
Không biết làm sao, Phương Nguyên luôn có một cảm giác không ổn, sao nhân vật lớn đó lại đột nhiên đến cái nơi nhỏ bé như thành phố Bàn Sơn này, một ông chủ than đá như ông ta hoàn toàn không thể so sánh với những dòng họ công †y chân chính như nhà họ Mạc.
Làm giàu ở thành phố Bàn Sơn, không hề có chút vênh váo tự đắc nào cả, thế nhưng trong mắt đám người nhà họ Mạc kia, bản thân căn bản chính là một tên nhà giàu mới nổi.
Bây giờ đám nhân vật lớn kia đến thành phố Bàn Sơn rồi, còn bảo tất cả mọi người đến thành phố Bàn Sơn, Phương Nguyên ông đây bị căng thẳng đó!
Bất chấp tất cả, Phương Nguyên lập tức chạy đến chỗ Giang Ninh, không dám chậm trễ một bước.
Lúc đó.
Trong hội trường của khách sạn, bầu không khí vẫn nghiêm túc như cũ.
Mặc dù trên mặt mọi người vẫn còn mang theo ý cười, nhưng đều nhỏ giọng trao đổi, đối với việc Giang Ninh vừa gọi điện thoại nói muốn bảo người của ngành khoáng sản ở khu đất Đại Tây Bắc đến đây, bọn họ cũng chỉ là cười một cái rồi thôi.
Loại chuyện này, đừng nói là Giang Ninh, cho dù là người bản địa như Phương Đường cũng không làm nổi.
Bọn họ biết Giang Ninh là người thích sĩ diện, không muốn bị người khác chê cười, cố ý ra vẻ hoảng loạn, mấy vị lớn tuổi đứng ra hoà giải rồi cũng cho qua thôi.
Mọi người đều là bạn học, cũng không cần thiết phải khiến mọi chuyện trở nên xấu hổ như vậy.
“Người trẻ tuổi bây giờ đều là sóng sau xô sóng trước mà”
“Phải đó, dù là Phương Đường hay là Vũ Chân đều là những người nổi bật ở thế hệ này, tôi phải bảo con trai mình theo bọn họ học tập cho tốt”
“Không sai, Tô Mai, kinh nghiệm nuôi con tâm đắc của cô, chia sẻ với chúng tôi một chút nha” Mấy người có quan hệ tốt với Tô Mai, nhìn không khí ở hiện trường, mở miệng nói, dời lực chú ý ra khỏi người Giang Ninh.
Tô Mai lại cười cười.