Mục lục
Siêu Cấp Phú Nhị Đại - Giang Ninh (full) - truyện tác giả: Thiên Lôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 300 “Tôi… tôi chỉ là một lão già vô dụng, cậu Giang cần tôi sao?”

Quản gia Triệu cười gượng.

“Nhà có một người già thì giống như có bảo bối. Tôi vẫn tin tưởng vào ánh mắt của ông Phó.”

Quản gia Triệu bình tĩnh nhìn Giang Ninh khoảng mười giây.

“Được”

Ông ta im lặng một lát mới gật đầu nói: “Thật ra, tôi đúng là không nỡ rời khỏi nơi đây”

“Tôi đã nhìn ra được. Nhưng hội sở này lớn như vậy, một mình ông sợ rằng không thể chăm sóc được cho những hoa cỏ ở đây, không phải sao? Ông hãy gọi đám đàn em kia về đây đi. Có gì cần, cứ nói thẳng với Tôi: Giang Ninh mỉm cười nói.

Nói xong, hắn liền xoay người rời đi Quản gia Triệu biết nên làm thế nào. Người như vậy có thể tin được, căn bản cũng.

không cần Giang Ninh phải quan tâm nhiều.

Chẳng mấy chốc, tin tức hội sở mặt nạ khai trương trở lại đã truyền đi, còn khiến cho.

không ít người quan tâm.

Một mạng lưới tình báo vô giá như vậy thật sự rất hấp dẫn.

Có người tới cửa tìm quản gia Triệu, chất vấn vì sao trước đó ông ta từ chối hợp tác, bây giờ lại khai trương trở lại? Nhưng người đó thậm chí còn chưa bước qua cửa đã bị người ta trực tiếp đánh gãy hai chân!

Liên tục có người tới gây phiền toái nhưng đều bị đánh gãy hai chân, lại ném ở cửa hội Sở.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương kia rõ ràng là đang cảnh cáo những người không có ý tốt biết phía sau hội sở này đã có người!

Giang Ninh không hài lòng khi thấy giới xã hội đen ở tỉnh thành hỗn loạn Bởi vì điều này sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của tập đoàn Lâm thị, cũng chính là ảnh hưởng tới tâm tình của Lâm Vũ Chân.

Hắn tuyệt đối không cho phép.

Giang Ninh đã truyền lời ra, trong vòng hai ngày, tất cả những người của thế lực không thuộc về tỉnh Thiên Hải… lập tức cút!

Bằng không, tự gánh lấy hậu quả Chỉ một thoáng, cả giới xã hội đen ở tỉnh thành đều sôi trào.

Những lão đại nghe được tin tức, mỗi người đều cực kỳ hưng phấn. Đại Ma Vương cuối cùng đã mở miệng.

Đại Ma Vương đã lên tiếng!

Không còn ai lại dám trở lại dương oai ở tỉnh Thiên Hải này nữa!

Giang Ninh một người hô, trăm người hưởng ứng, hắn mới truyền lời ra ngoài, lại có lão đại trả lời, nói ủng hộ Giang Ninh, ai quấy rối ở tỉnh thành chính là chống đối lại ông ta, ông ta thề sống chết cũng phải chiến đấu!

Trong giây lát, cả giới xã hội đen xuất hiện một phong trào.

Trước đó còn bị người uy hiếp, nhưng bây giờ bọn họ chẳng ai sợ nữa, cho dù thế lực phương bắc muốn khống chế bọn họ, bọn họ trực tiếp chống lại, không hề nể mặt.

Điều này làm cho một vài ý định đại biểu của thế lực phương bắc muốn chiếm tài nguyên ở tỉnh Thiên Hải trước đó liền căm tức, “Giang Ninh kia rốt cuộc là ai? To còi thật đấyt “Đám chó giới xã hội đen này lại còn nghe theo hắn? Thật sự cho rằng chúng ta sẽ nghe lời hắn sao? Nằm mơ đi!”

“Bảo chúng ta cút trong vòng hai ngày à?

Ha ha, tôi từng này tuổi mà vẫn chưa từng gặp qua người lớn lối như vậy!”

Những người đến từ phía bắc không hề để ý, thậm chí còn có chút xem thường.

Ngay cả ông Phó cũng đã chết, hắn chỉ là một nhân vật ở địa phương nhỏ như Đông Hải này, đã tính là gì chứ?

Còn dám nói khoác không biết ngượng, bảo bọn họ cút ra khỏi tỉnh Thiên Hải à? Thật sự không sợ mở miệng trúng gió độc sao Nhưng ngày hôm sau, trên tháp hải đăng của bến tàu của tỉnh trói một người trần như nhộng, mặt mũi còn bầm dập, bị đánh gãy hai tay, hai chân, treo ở trên ngọn đèn Diệp Cuồng!

“Đám chó giới xã hội đen này lại còn nghe theo hắn? Thật sự cho rằng chúng ta sẽ nghe lời hắn sao? Nằm mơ đi!”

“Bảo chúng ta cút trong vòng hai ngày à?

Ha ha, tôi từng này tuổi mà vẫn chưa từng gặp qua người lớn lối như vậy!”

Những người đến từ phía bắc không hề để ý, thậm chí còn có chút xem thường.

Ngay cả ông Phó cũng đã chết, hần chỉ là một nhân vật ở địa phương nhỏ như Đông Hải này, đã tính là gì chứ?

Còn dám nói khoác không biết ngượng, bảo bọn họ cút ra khỏi tỉnh Thiên Hải à? Thật sự không sợ mở miệng trúng gió độc sao Nhưng ngày hôm sau, trên tháp hải đăng của bến tàu của tỉnh trói một người trân như nhộng, mặt mũi còn bầm dập, bị đánh gãy hai tay, hai chân, treo ở trên ngọn đèn Diệp Cuồng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK