Chương 1788:
Chiến đấu, chạm vào là nổ tung!
Có điều chỉ một lúc hai người đã chiến đấu kịch liệt, quyền cước qua lại, hung ác mà mạnh mẽ, như thể mỗi chiêu đều mang theo sát khí, nguy hiểm không thôi!
Sắc mặt mấy người Đàm Hưng rất khó coi.
Bọn họ có thể nhìn ra, lúc này Phương Uy mới thể hiện ra sức mạnh thật sự của mình, thực lực thật sự của Dòng họ lánh đời!
Thật là quá đáng sợi!
Diệp Sơn, e là không trụ được bao lâu nữa.
Cùng lúc đó.
Bên ngoài cửa võ quán Cực Đạo.
Đàm Long đang nôn nóng chờ đợi, mà từ phía xa kia, một chiếc xe đi tới, anh ta lập tức hưng phấn lên.
Là xe của Giang Ninh!
“Quán chủ tới rồi!”
Đàm Long thật sự sốt ruột muốn phát điên rồi!
Mấy người tám Dòng họ lánh đời đưa tới, toàn bộ đều là cao thủ cấp.
bậc đạo tông sư, mạnh mẽ vô cùng, cho dù có đám người Đàm Hưng và Diệp Sơn thì bọn họ cũng không có tự tin sẽ chiến thẳng.
Thấy xe của Giang Ninh dừng lại, Đàm Long vội vàng chạy tới.
“Anh Giang!”
Anh ta vội vàng nói: “Cuối cùng anh cũng tới rồi!”
Giang Ninh xuống xe, vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói sốt ruột, không ai có thể làm dậy sóng Đông Hải này đâu.
Anh duỗi tay, khẽ vỗ lên bả vai Đàm Long.
“Đi thôi”
Giang Ninh cất bước đi vào bên trong, Đàm Long lập tức đuổi theo.
Không biết là tại sao, vừa nhìn thấy Giang Ninh xuất hiện, trong lòng anh ta lập tức ổn định lại, có một cảm giác dù có thách đấu với ông trời đi chăng nữa thì Giang Ninh cũng có thể đè bẹp bọn họ!
Có Giang Ninh ở đây thì không sợ cái gì nữa!
Cùng lúc đó.
hông cần phải Bên trong võ quán!
Vang!
Hai người Diệp Sơn và Phương Uy vẫn đang đánh nhau mãnh liệt, những nắm đấm không ngừng vung tới.
Năm đấm của Phương Uy vẫn mạnh mẽ như cũ nhưng Diệp Sơn cũng không thua kém chút nào.
Hai người đều mạnh như nhau, không hề có mánh khóe gì, mỗi một nằm đấm vung ra đều dùng hết toàn bộ sức mạnh!
Bang!
Bụp!
Bụp!
Những người xung quanh xem đến hoa cả mắt, khí huyết cũng bắt đầu trở nên sục sôi.
Loại tỉthí cấp bậc này, cả đời này của bọn họ cũng chưa từng thấy qua Cho dù là trưởng lão của Dòng họ lánh đời, ánh mắt cũng không nhịn được mà thay đổi.
Sức mạnh của Diệp Sơn… hoàn toàn ngoài dự kiến của bọn họ!
Bọn họ đều không ngờ, trong giới giang hồ vậy mà còn có người lợi hại đến như vậy.
“Oanh!”
Diệp Sơn vung nằm đấm ra, cả người Phương Uy lui về phía sau năm sáu bước, sắc mặt thay đổi, chỉ cảm thấy nảm đấm của mình có chút tê dại, con ngươi tràn đầy vẻ khó tin, “Ông… ông biết chiêu thức của quyên phố?”
Đây rõ ràng là chiêu thức trong quyền phổ, hơn nữa còn là chiêu thức của tờ quyền phố trong tay ông ta!
Diệp Sơn… sao có thể biết được?
“Quyền phổ?”
Diệp Sơn hừ một tiếng: “Đối với chúng tôi mà nói, quyền phổ đó, không chỉ những người tự coi mình là cao cao tại thượng như tám dòng họ lánh đời các người có thể xem, ở Đông Hải này, chỉ cần ai có hứng thú đều có thể xem và tìm hiếu!”
“Bao gồm cả tôi và bọn họI”