Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng vào lúc này biến cố phát sinh, một đạo hồng quang đột nhiên từ núi rừng vọt ra, nện xuống đầu vượn già kia.

Vượn già nhất thời cả kinh, bởi vì đã phát hiện Miêu Nghị rất có khả năng là người hành hung ở Đồng La trại, tự nhiên muốn tìm hung thủ thật sự tính sổ, nhất thời tức giận quá mức lại quên xung quanh còn một đối thủ đang ẩn nấp.

Hai vòng thép toát ra hồng quang xung quanh thân y lập tức bắn nhanh ra ngăn trở.

Lão nhân dơ dáy trong hồng quang xông tới thật mạnh, lấy hết pháp lực bản thân gia trì pháp bảo húc tới.

Dường như lão đã nhìn thấu cơ hội mất đi sẽ không tìm lại được, thành bại chỉ trông vào một đòn này.

Hai tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai vòng thép của vượn già bị đánh bay.

Cùng lúc đó, lão nhân dơ dáy bên trong hồng quang rung hai cánh tay, hồng quang bao trùm thân hình lão nhanh chóng ngưng kết thành song giản bay ra, điên cuồng đập về phía vượn già.

Lúc này vượn già vung hai cánh tay múa lang nha bổng ngăn đỡ.

Trước khi hai pháp bảo va chạm vào nhau, thình lình song giản chia ra làm hai. Một thanh đón đỡ lang nha bổng, thanh kia bay lên đập xuống.

Vượn già bị khí tức u minh âm hàn chế ước chẳng những phải ứng đối địch nhân đánh bất ngờ, còn phải phân ra một phần pháp lực áp chế hàn khí trong cơ thể, đối mặt đột biến đã không cách nào thi triển pháp lực như ý được nữa, trong mắt lóe lên vẻ tuyệt vọng vì có lòng mà không đủ lực.

Bộp một tiếng trầm đục vang lên.

Một thanh bảo giản hồng quang rực rỡ đập trúng vào đầu vượn già, khiến cho đầu y vỡ nát phun ra cả máu lẫn não, vỡ tan thành mấy mảnh.

Thân thể khổng lồ của vượn già run lên, bảo quang màu đỏ trên lang nha bổng dần dần biến mất.

Hai chiếc vòng thép đang giằng co với lão nhân dơ dáy cũng ảm đạm thất sắc trở lại màu đen, rơi xuống đất.

Lão nhân dơ dáy lướt qua không trung vung cánh tay lên, thu hai chiếc vòng thép vào trong nhẫn trữ vật, bỗng dưng có được hai món pháp bảo. Sau đó lão lắc mình rơi xuống đỉnh núi, song giản hiện lên bảo quang màu đỏ lơ lửng ở bên cạnh.

Thân thể to lớn của vượn già quỳ xuống trước mặt lão, lang nha bổng chống xuống đất, không ngã xuống.

Chuyện khiến cho lão nhân dơ dáy cảm thấy kỳ quái chính là, không thấy đầu vượn già bị đánh nát phun máu ra, ngược lại chỗ vỡ nhanh chóng ngưng kết ra một làn sương lạnh, ngăn chặn máu chảy ra.

Ôi!

Lão nhân dơ dáy nhìn thi thể vượn già lắc đầu thở dài một tiếng.

Mấy trăm năm qua, thỉnh thoảng lão tới đảo này lén lén lút lút kiếm chác, bị vượn già đuổi chạy không chỉ một lần, hôm nay coi như là hoàn toàn kết liễu.

Lão gác một tay sau lưng, tiến lên đi tới bên người vượn già đưa ra một bàn tay khác, đưa ra hai ngón tay chạm vào làn sương lạnh ngưng kết bên ngoài thi thể vượn già.

Một cỗ khí tức lạnh thấu xương khác thường truyền tới, nhất thời làm cho lão nhân dơ dáy ủa một tiếng, phát hiện cũng không phải là sương lạnh của hiện tượng tự nhiên. Phảng phất là dị tượng do khí tức âm hàn quá nặng đến từ u minh mà hình thành, không trách tạo thành áp chế cho Viên Khai Sơn lớn như vậy.

Vành tay lão nhân dơ dáy khẽ động, nhanh chóng nghiêng đầu nhìn về phía Miêu Nghị đang chạy thục mạng, giơ hai ngón tay lên điểm ra một chỉ:

- Đi!

Một thanh bảo giản đang trôi lơ lửng bên cạnh lão lập tức bắn ra nhanh như sao xẹt.

Cỡi Hắc Thán cấp tốc chạy thục mạng, Miêu Nghị đang mừng thầm trong lòng.

Nghe động tĩnh từ phía sau truyền tới tựa hồ hai người kia lại đánh nhau lần nữa, vừa hay cho mình cơ hội chạy trốn.

Trong lúc hắn đang âm thầm cảm thấy may mắn trong lòng, sau lưng đột nhiên có thanh âm cấp tốc phá không bay đến.

Nhanh chóng nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đạo bảo quang màu đỏ bắn tới, nhất thời mặt mày nhăn nhó, lập tức thúc giục Hắc Thán chạy mau.

Hắc Thán ré dài một tiếng, cặp mắt ẩn hiện đầy tia máu, bốn vó tung bay như quỷ mỵ, liều mạng chạy trốn.

Nhưng không thể nào thoát khỏi tốc độ của pháp bảo tam phẩm, hồng quang bảo giản vừa đuổi đến phía sau, lập tức tuôn ra vô số hồng quang chụp tới, cuốn cả thân hình Miêu Nghị vào trong, nhanh chóng mang hắn rời khỏi lưng Hắc Thán, cấp tốc bay trở về.

Hắc Thán khẩn cấp dừng lại xoay người, liếc nhìn Miêu Nghị bị cuốn đi, lập tức tung bay bốn vó điên cuồng đuổi theo. Lúc gặp đại thụ che trời tránh né không kịp, nó lại cắm đầu húc ầm một tiếng cây ngã rồi khẩn cấp liều mạng đuổi theo.

Miêu Nghị bị hồng quang bao phủ chỉ cảm thấy bị một cỗ khí lưu hùng mạnh nâng lên, liều mạng phản kháng đều vô dụng, bèn gọi ngân thương ra, điên cuồng đâm loạn hồng quang bao lấy mình xung quanh.

Keng keng...

Một trận tiếng kim loại va chạm dồn dập chói tai vang lên, Miêu Nghị nắm ngân thương trong tay choáng váng, chỉ còn lại nửa đoạn, hồng quang kia cắt đứt nửa đoạn ngân thương của hắn giống như đao cắt đậu hủ.

Không còn kịp cẩn thận nghiên cứu sơ hở hồng quang ứng đối, hồng quang bao phủ Miêu Nghị đã chợt rút lui đi, vứt hắn rơi xuống đất. Mà hồng quang trong nháy mắt ngưng kết thành bảo giản, cùng bảo giản còn lại hộ vệ hai bên tả hữu lão nhân dơ dáy.

Miêu Nghị rơi xuống đất nhanh chóng lật người lên, tay cầm nửa đoạn ngân thương, nhìn chằm chằm lão nhân dơ dáy đang chắp tay nhìn mình.

Lần này mặt đối mặt thấy rõ ràng hơn, phát hiện này lão nhân thật sự là lộ vẻ bỉ ổi, lôi thôi lếch thếch.

Ừm...

Lão nhân nhìn hắn chép chép miệng.

Miêu Nghị lộ vẻ cảnh giác hỏi:

- Có ý gì?

Ừm...

Lão nhân tiếp tục chép chép miệng.

Miêu Nghị đầu đầy mê hoặc hỏi:

- Tiền bối, ta và lão không thù không oán, vì sao lão lại bắt ta?

Lão nhân liếc mắt, chép miệng lần nữa.

Miêu Nghị tựa hồ hiểu ra chuyện gì, chậm rãi nghiêng đầu nhìn lại, một thân hình khổng lồ chống lang nha bổng đang quỳ gối phía sau mình, nhất thời giật mình, vội vàng nhảy dựng ra xa.

Sau đó nhìn qua mới phát hiện Viên Khai Sơn đã bị đánh chết, đầu đã vỡ nát, trên người phủ một lớp sương lạnh trắng như tuyết, giống như bị đóng băng.

Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại nhìn về phía lão nhân dơ dáy, thử hỏi:

- Tiền bối, nếu như không có chuyện gì, ta đi trước.

- Nói nhảm! Không có ta tìm ngươi tới làm gì?

Lão nhân hừ lạnh một tiếng, vung tay lên thu song giản vào bên trong nhẫn trữ vật, chắp tay đi tới bên cạnh vượn già, thuận tay gỡ sương lạnh nghịch trong tay:

- Tiểu tử, nói ta nghe thử đây là thế nào, ngươi đã động tay chân gì trên người Viên Khai Sơn?

Lúc này Miêu Nghị mới phản ứng được, liếc nhìn thi thể quỳ dưới đất, trong lòng thầm nhủ hiểu rồi, xem ra ‘tiểu tử’ ít nhiều gì cũng sinh ra chút tác dụng với Viên Khai Sơn. Nếu không chỉ nhìn tình hình trước mắt, lão nhân dơ dáy này chắc chắn không phải là đối thủ của Viên Thống Lĩnh.

Trước đó hắn cố chạy trối chết, cũng không có mang đi bọn ‘tiểu tử’ còn để lại nơi đây, còn ở bốn phía có thể dùng được.

Có nên thử một chút trên người lão nhân này chăng...

Miêu Nghị thầm nhủ trong lòng.

Nhưng trước đó một hơi bị Viên Khai Sơn diệt hết mười lăm con, làm cho hắn có vẻ không dám khinh cử vọng động nữa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK