Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Vi Vi bất kể tâm trạng Miêu Nghị thế nào, quay đầu lại tiếp tục nói với Công Tôn Vũ:

- Phủ chủ lệnh cho các lộ sơn chủ mang hai tên thủ hạ đắc lực đi cùng áp tải số thu nhập của Nam Tuyên năm nay nộp lên, vốn định dẫn ngươi cùng đi, nhưng hiện tại ngươi bị thương...

Lời còn chưa nói hết, Công Tôn Vũ lập tức ôm quyền thỉnh mệnh:

- Chẳng qua là chút thương nhỏ, cũng không có gì đáng ngại, thuộc hạ nguyện ra công khuyển mã, xin sơn chủ cho phép thuộc hạ đi.

Gian phu dâm phụ!

Miêu Nghị thầm mắng trong lòng.

Tần Vi Vi có hơi chần chờ, bất quá vì Công Tôn Vũ liên tục thỉnh cầu, cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng.

Nàng quay đầu lại hạ lệnh cho những người khác:

- Các đạo nhân mã khác ai trở về lãnh địa nấy!

- Dạ!

Mọi người lĩnh mệnh tản đi.

Tần Vi Vi liếc mắt nhìn Miêu Nghị không thoải mái, nhưng trong lòng nàng cảm thấy cực kỳ thống khoái.

Nhân mã các sơn, động chủ các động lục tục trải qua sơn môn Nam Tuyên phủ rời đi.

Có lẽ động chủ các động Trấn Hải sơn cũng là nể mặt Dương Khánh mới khách sáo ngoài mặt với Miêu Nghị một chút, nhưng dù sao mọi người trở về Trấn Hải sơn vẫn có một đoạn đường có thể đồng hành, vậy mà lúc kết bạn rời đi lại không có một người nào mời Miêu Nghị, hiển nhiên không cho là Miêu Nghị cùng một cấp bậc với bọn họ.

Miêu đại động chủ cũng không muốn đi cùng đường với đám người mắt chó coi thường người kia trở về cảnh nội Trấn Hải sơn, tránh cho dọc trên đường đi khó chịu trong lòng, bèn tìm cớ đến phủ đệ tu hành của Tiền Tử Phụng cùng Chu Lập Cần uống một bữa rượu mới rời đi.

Hôm nay Tiền Tử Phụng và Chu Lập Cần không trực, hai bên cũng coi là có giao tình, hai người đích thân đưa Miêu Nghị ra ngoài sơn môn.

Trên sơn đạo bị những người đi trước giẫm đạp đất tuyết tán loạn, Miêu Nghị dẫn Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp nhanh chóng rời đi.

So với các lộ động chủ khác kết bạn rời đi vui vẻ tấp nập, bọn Miêu Nghị có vẻ tịch mịch, lại xa cách so với người ta.

Miêu Nghị cũng biết có một số việc rất thực tế, bằng tu vi của mình có thể làm tới động chủ Đông Lai động hoàn toàn là bởi vì Dương Khánh thưởng thức, không có Dương Khánh cũng không có mình hôm nay.

Bàn về tu vi so với những động chủ khác đúng là có chênh lệch không nhỏ, người ta xem thường ngươi rất bình thường, ngươi cũng không thể yêu cầu mỗi người thực lực mạnh hơn ngươi đều hạ thấp mình kết giao với ngươi, không có đạo lý này, cho nên nói đến cùng vẫn là tu vi mình quá kém, không oán trách được người khác.

-----------

Cách Nam Tuyên phủ hơn hai trăm dặm, ba thớt long câu đang chạy nhanh trên quan đạo.

Ba người một mực yên lặng không lên tiếng không nói gì, chỉ biết cắm đầu lên đường, Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp cũng biết tâm trạng động chủ không tốt, giữ vẻ trầm mặc.

Trời giá rét đóng băng, trên đường không thấy được người đi đường, lúc ba người giục long câu chạy như bay vào con đường hai bên là vách núi, đột nhiên nhất tề ngừng lại.

Ba thớt long câu tung vó trước lên, vó sau cày dưới đất một đường vừa dài vừa sâu mới dừng lại.

Cây cối trong rừng hai bên bị nhiều tầng tuyết đọng bao trùm, phía trước có một người đang cỡi long câu đứng ngang giữa đường, trên mặt còn đeo mặt nạ.

Tình hình quỷ dị này khiến cho ba người Miêu Nghị phát giác người tới bất thiện.

Hai bên nhìn thẳng vào mắt nhau, bốn phía tĩnh mịch lặng lẽ, thỉnh thoảng có tuyết đọng từ trên cây rơi xuống rào rào, bốn thớt long câu thở phì phò bay ra khí trắng.

Một thanh ngân thương thoáng hiện trên tay Miêu Nghị, từ từ nâng lên, chỉ đối phương trầm giọng nói:

- Bằng hữu ngăn trở đường đi, ý muốn như thế nào?

Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp lộ vẻ lạnh lùng, Mi Tâm dần dần lộ ra ảo ảnh một đóa hoa sen màu trắng nở ba cánh, tay cầm vũ khí, nhất tề thúc giục long câu tiến lên hộ giá.

- Không làm gì, muốn mượn đầu ngươi dùng một chút!

Người bịt mặt hừ lạnh một tiếng, long câu của y đột nhiên như mũi tên rời cung nhanh chóng vọt tới.

- Muốn chết!

Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp quát to một tiếng, song song tấn công, vung thương ngăn lại.

Đối phương đâm thương ra một nhát, một cỗ pháp lực giống như thực chất ầm ầm lao ra.

Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp giật mình kinh hãi, đã không thể tránh né, không thể không song song liều mạng vung thương phản kích, muốn liên thủ công phá pháp lực của đối phương công kích.

Ầm một tiếng vang dội, đất tuyết bị lực xung kích của pháp lực làm cho nổ tung văng ra bốn phương tám hướng, tuyết đọng trên cành lá rừng cây hai bên rơi xuống rào rào.

Bất quá vừa đối mặt, Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp liên thủ cũng không phải địch thủ một đòn của đối phương. Mặc dù hai người liên thủ đánh tan pháp lực của đối phương công kích, nhưng lại song song ngửa mặt lên trời phun máu, bị chấn bay từ trên lưng long câu ra ngoài.

Có thể thi triển ra pháp lực công kích giống như thực chất, ít nhất phải là tu vi Bạch Liên ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được.

Miêu Nghị cũng sợ hết hồn hết vía một trận, mình không phải đối thủ của tu sĩ thực lực như vậy, chỉ có một ý niệm lóe ra trong nháy mắt, trốn!

Hắc Thán nhanh chóng quay đầu xoay người, tung cao bốn vó chạy như điên.

Người bịt mặt cũng không quản Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp, sau khi xuất một đòn đánh bay hai người cũng không muốn hao phí thời gian giết bọn họ. Long câu chở y cấp tốc chạy lướt qua sát bên hai người, đuổi theo Miêu Nghị, tựa hồ mục tiêu của y chỉ có Miêu Nghị.

Hai con long câu chở hai người một trước một sau, hai bên cách nhau mấy chục thước đuổi sát không tha.

Miêu Nghị thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn, trong lòng nóng nảy, một khi bị đối phương đuổi kịp nhất định chỉ có một con đường chết.

- Còn không chạy mau, chẳng lẽ ngươi muốn cho ta trở thành La Trân thứ hai sao?

Trong lòng Miêu Nghị đang rống giận với Hắc Thán.

Hắc Thán vừa chạy vừa phát ra một tràng tiếng hí thảm thiết, trong nháy mắt trợn to cặp mắt, hai tròng mắt mơ hồ đầy máu, bốn vó lại tăng tốc chạy nhanh như ma mị.

Cuồng phong ập vào mặt sinh ra lực cản, Miêu Nghị nhanh chóng cúi người áp sát vào lưng Hắc Thán.

Khoảng cách giữa hai thớt long câu trước sau dần dần kéo dài ra.

Người bịt mặt cắn răng, y đã lấy pháp lực giúp long câu của mình gia tốc nhưng vẫn không đuổi kịp long câu mập mạp kia, mập như vậy còn có thể chạy nhanh như vậy, quả thật là gặp quỷ!

Nhưng hiển nhiên y không muốn dễ dàng buông tha cho Miêu Nghị, bất ngờ vung thương đâm vào sườn long câu một cái, khiến cho nó bị đau đột ngột hí dài, tốc độ tăng lên chút nữa.

Nhưng vẫn không đuổi kịp tốc độ Hắc Thán, khoảng cách giữa hai bên vẫn còn đang từ từ giãn ra.

Điều này làm cho người bịt mặt cũng chịu phép, pháp lực của y còn chưa đủ để đánh chết Miêu Nghị từ khoảng cách xa. Dù sao Miêu Nghị cũng không phải người phàm bình thường, cũng có năng lực thi triển pháp lực phòng ngự nhất định.

Trong gió tuyết, Miêu Nghị áp sát lưng Hắc Thán thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn, thấy khoảng cách của song phương càng ngày càng xa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK