Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Vinh cười nói:

- Có thể khiến cho lão Đường chú ý tự nhiên không quá kém. Nhưng mà Khấu gia không thiếu người chém chém giết giết. Bằng vào tu vi người nọ không đặt lên mặt bàn được, còn không đáng để lão Đường đi mời chào. Lão Đường đề cử với Tam gia, có lẽ là cảm thấy người nọ phù hợp phụ tá thiếu gia. Coi như là muốn nhét vào trướng Khấu gia, chậm rãi bồi dưỡng.

Bên trong vừa mới nói xong thì bên ngoài vang lên tiếng bô bô nói chuyện của Hoan Nương, giống như hận không thể khiến cho người của cả Thiên vương phủ biết được vậy.

Lưu Vinh vểnh tai nghe xong, cười nói:

- Thiếu gia trở về rồi.

- Bảo nó tới.

Khấu Miễn cười một tiếng.

Lưu Vinh đi gọi, không bao lâu sau Hoan Nương và Khấu Văn Lam cùng tiến tới. Tinh thần của hai mẫu tử không tệ. Người gặp việc vui tinh thần thoải mái.

Sau khi Khấu Văn Lam bái kiến, Khấu Miễn khoát tay nói với Hoan Nương ở trong thư phòng:

- Nàng đi ra ngoài trước đi.

- Làm gì vậy?

Hoan Nương đang nhìn nhi tử mình cười cười, nhìn như thế nào cũng thấy thuận mắt nghe vậy nụ cười cứng đờ. Tức giận nói:

- Có lời gì mà ngay cả thiếp cũng không nghe được?

Khấu Miễn nói:

- Chuyện giữa nam nhân với nhau, nữ nhân các nàng xen vào làm gì?

Hoan Nương trừng mắt, nói:

- Có ý gì vậy?

Khấu Miễn nói:

- Không có ý gì, chỉ bằng vào cái miệng của nàng mà thôi. Nếu nghe được chuyện không nên nói mà không nói cho người trong thiên hạ biết thì có thể ở lại. Ta sợ nàng không làm được.

- Vậy sao?

Hoan Nương hét lên một tiếng, bắt đầu trách móc phu quân không thương tiếc.

Ba nam nhân ở đây không biết nên ứng phó với nàng thế nào. Đành mặc nàng nói, dùng sức mắng, tóm lại không thể nói lại, đứng trước mặt nàng giống như lão thần đứng trước mặt đế vương. Đợi tới lúc nàng phát tiết đủ, quả nhiên nàng thở phì phò rời đi.

Người nhiều chuyện vừa đi, Khấu Miễn thở dài một hơi, cười nhìn về phía nhi tử, nói:

- Chắc hẳn không cần ta nói, mẫu thân con đã nói cho con biết, đúng không?

Khấu Văn Lam ngại ngùng cười cười, gật gật đầu.

Khấu Miễn nói tiếp:

- Lát nữa tới chỗ đại bá con nghe sắp xếp, nhanh chóng trở lại bên Thiên Nguyên tinh sắp xếp mọi chuyện. Thủ hạ Ngưu Hữu Đức của con cũng nhớ mang theo. Ý đồ của Thiên đế đã rõ, thủ hạ có năng lực như vậy có nhiều cũng không phải là chuyện xấu.

- Vâng. Tự nhiên hài nhi sẽ mang theo Ngưu Hữu Đức, lần này có thể nắm được vị trí quán quân không thể bỏ qua công lao của hắn. Hai người còn lại hài nhi cũng sẽ mang theo. Đúng rồi, phụ thân, nói tới Ngưu Hữu Đức, hắn cầu hài nhi một chuyện. Hài nhi đã đồng ý với hắn, hy vọng phụ thân có thể thành toàn.

Nghe vậy Khấu Miễn và Lưu Vinh nhìn nhau cười cười.

Thấy nụ cười hai người có chút cổ quái, Khấu Văn Lam kỳ quái nói:

- Phụ thân, sao người lại cười như vậy? Chẳng lẽ có gì không ổn sao?

Nụ cười trên mặt Khấu Miễn càng đậm, lắc đầu nói:

- Không có gì, chỉ là cảm thấy thủ hạ của con có tình có nghĩa. Nói là người giữ chữ tín, loại người này ở bên cạnh con ta yên tâm rồi.

Quay đầu hắn nói với Lưu VInh:

- Lão Lưu, việc này ngươi tự mình đi xử lý đi. Mau chóng làm tốt cho Văn Lam, để hắn trở về cũng có thể ăn nói với Ngưu Hữu Đức. Đã muốn chiêu lãm thì phải đem chuyện người ta làm xong. Phải làm cho người ta quy tâm, làm tâm phúc thực sự.

- Vâng.

Lưu Vinh cười nói:

- Tiểu nhân lập tức đi làm, nhất định làm xong trước khi thiếu gia trở về.

Kế tiếp, trong Thiên vương phủ Khấu Văn Lam sống rất tốt. Đối lập với hắn là tình cảnh cô đơn lẻ loi của Khấu Văn Hoàng. Lúc này Khấu Văn Lam đang bị một đám nữ nhân Khấu gia cuốn lấy, hỏi nọ hỏi kia.

Thiên nguyên tinh, Thiên nhai, thương khách lui tới phát hiện ngày hôm nay cửa thành phía Đông dường như khác hơn bình thường. Một lượng lớn thiên binh thiên tướng đặt chân ở đây. Cả đám đeo chiến giáp sáng loáng, đao thương như rừng, sợ tới mức người cũng không dám đơn giản ra vào. Người trong lòng có quỷ thì tạm lánh phong mang.

Một đám người này tự nhiên nghênh đón đám người Miêu Nghị trở về. Hôm nay đám người Miêu Nghị đứng thứ nhất khảo hạch, tin tức được Thiên đế phong thưởng đã sớm không phải là bí mật gì. Đã truyền tới tai tất cả mọi người. Bên này đã liên hệ qua với đám người Miêu Nghị, biết rõ hôm nay đám người Miêu Nghị sẽ về tới nơi. Cho nên mới có cảnh tượng nghênh đón long trọng như vậy.

Trên cổng thành, Nhị tổng quản Thủ thành cung Lan Hương đang ngồi trong lầu các dùng trà.

Sở dĩ nàng được gọi là Nhị tổng quản là vì Đại tổng quản bên Hầu phủ, ở bên người Thiên Nguyên hầu. Nàng đi theo phu nhân bên này, là quản gia bên này.

Bích Nguyệt phu nhân hiếm khi trở lại hầu phủ, một khi đi nhất định phải ở lại một đoạn thời gian. Người mặc dù không có trở về, nhưng mà lại đưa tin cho Nhị tổng quản Lan Hương, bảo nàng tự mình nghênh đón đám người Miêu Nghị trở về, hơn nữa còn dặn dò, không được lãnh đạm.

Đối với chuyện này Nhị tổng quản Lan Hương có chút nghi hoặc trong lòng. Chỉ là mấy thống lĩnh dưới trướng, có cần làm long trọng như vậy không?

Nhưng mà cho dù nghi hoặc nàng vẫn phải tuân mệnh.

Không chỉ có Nhị tổng quản Lan Hương đến, hai phó thủ của Khấu Văn Lam là phó đại thống lĩnh Lạc Nam Tùng, Cung Vũ Phỉ cũng ngồi dùng trà trong lầu các.

Nhóm Phục Thanh dẫn theo đám người chờ trên tường thành, thỉnh thoảng ngước nhìn trời. Tất cả người không bận làm việc trong bốn thành hầu như tụ tập ở cửa đông thành chờ đợi.

Hồ Phi mặc chiến giáp đứng trên tường thành bỗng chỉ lên trời la lớn: 

- Đến rồi, thống lĩnh về!

Mọi người ngước lên nhìn, đám Nhị tổng quản cũng chạy ra khỏi lầu các. Ba bóng người từ trên trời giáng xuống, là ba người Miêu Nghị trở về.

Mọi người trên tường thành lập tức bay xuống. Cửa đông thành nháy mắt bị phong tỏa, hạn chế thương lữ khác ra vào. Một đám thiên binh thiên tướng bao vây chỗ này không cho người tới gần.

Nhóm Phục Thanh dẫn theo đám người đứng ở cửa thành cao giọng tham bái, thanh thế long trọng:

- Tham kiến thống lĩnh!

Ba người Miêu Nghị mỉm cười ra hiệu bình thân.

Từ Đường Nhiên trêu chọc:

- Động tĩnh lớn như vậy là tới nghênh tiếp chúng ta hay bắt chúng ta vậy?

Nhị tổng quản Lan Hương lên tiếng: 

- Từ Thống lĩnh nói quá lời, đệ nhất được Thiên Đế ngự phong nào ai dám chậm trễ.

Lạc Nam Tùng, Cung Vũ Phỉ theo hai bên cùng nhau tách đám đông ra, đi tới trước.

Ba người giật mình, không ngờ Nhị tổng quản cũng đến, bọn họ chắp tay hành lễ:

- Kính chào Nhị tổng quản, hai vị phó đại thống lĩnh!

Nhị tổng quản cười cười nâng hờ:

- Không chịu nổi lễ của các người, không thì trái với thiên ý.

Thiên ý con khỉ! Ba người chửi thầm trong bụng. Dọc đường trở về gặp ai nên hành lễ thì đều làm, Thiên Đế đặc xá cái gọi là không cần hành lễ dưới pháp lực cảnh giới Vô Biên hoàn toàn là lời nói miệng, gặp người địa vị càng cao ngươi thử không hành lễ xem?

Đương nhiên ngươi không hành lễ thì người ta sẽ không bắt buộc gì, sẽ khách sáo lời giống Nhị tổng quản mới nói. Dù sao Thiên Đế nói rồi, nhưng nếu ngươi tin lời của Thiên Đế sẽ để lại ấn tượng ngạo mạn vô lễ trong mắt thượng ti, đắc tội người cũng không biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK