Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phân phó Hồng Miên, Lục Liễu, Tần Vi Vi trở lại, thấy không còn người ngoài liền tươi cười dí dỏm.

Nàng nhổ trâm cài tóc ra, quay đầu để mái tóc dài phất phơ trong gió, cũng cởi đai lưng lụa và giày vớ, hai chân trần đạp bước trên bong thuyền, nàng không khác gì tiên nữ ngồi cạnh Miêu Nghị, tựa vào ngực hắn hưởng thụ cảm giác êm đềm.

Miêu Nghị nửa ôm lấy nàng, ánh mắt nhìn lên bầu trời như có điều suy nghĩ, còn đang suy nghĩ chuyện trong Vạn Trượng Hồng Trần.

Thấy hắn thất thần, Tần Vi Vi lại cầm một lọn tóc trêu chọc mũi hắn.

Miêu Nghị cười cười, hắn vươn tay bắt lấy bàn chân nàng và cù lét.

- Ha ha ha...

Tần Vi Vi cười run cả người, nàng muốn thu chân về lại không phải đối thủ của Miêu Nghị, nàng không thể tránh thoát nên lập tức cầu xin: 

- Thiếp thân biết sai, lão gia tha mạng!

Miêu Nghị dừng tay, vẫn cầm chân nàng, nói: 

- Một nữ nhân rất bảo thủ, bình thường mặc quần áo không lộ cổ ra ngoài, tại sao hôm nay dám ăn mặc tùy tiện, còn dám đi chân trần chạy loạn khắp nơi, không sợ bị người khác nhìn thấy?

Tần Vi Vi cắn môi anh đào, nói: 

- Không có người ngoài... Thiếp thân dở hơi lắm sao?

Hai người rất quen thuộc nhau, Miêu Nghị cũng nhìn thấy thân thể của nàng, đã qua thời điểm nữ nhân nhìn thấy nam nhân thì thẹn thùng, biển rộng trời cao nên tâm tình nàng thoải mái, lúc này cũng muốn tùy hứng một hồi.

- Dở hơi cho mình ta xem là được, cho nam nhân khác xem, xem ta thu thập nàng thế nào!

Miêu Nghị lại bắt bàn chân nàng quấy loạn một hồi.

- Ah. . . Tha mạng. . . Thiếp thân không dám!

Tần Vi Vi liên tục cầu xin tha thứ.

Hồng Miên, Lục Liễu cả kinh chạy ra xem xét, nhìn thấy hai người đùa giỡn thì các nàng cười cười, đây là chuyện tốt nên không dám quấy rầy.

Tần Vi Vi cười muốn tắt thở, không ngừng thở dốc, xoay người nằm lên người Miêu Nghị, gió biển thổi sợi tóc bay qua mặt Miêu Nghị, Miêu Nghị nhắm mắt hưởng thụ hương thơm từ người nàng.

- Nếu có thể cả đời như vậy thật tốt.

Tần Vi Vi hưởng thụ bình an, nỉ non một tiếng, đôi chân trắng lắc lư theo gió.

- Ha ha!

Miêu Nghị cười cười, nghĩ thầm ta cũng muốn như thế nhưng có thể không?

Nếu không làm gì cả, đám người Mục Phàm Quân trong Tiểu Thế Giới có đáp ứng không? Phong Bắc Trần và Cơ Hoan có buông tha mình? Đám thủ hạ Diêm Tu làm sao bây giờ? Trốn đến Đại Thế Giới cũng không được, một khi không làm gì cả, chính mình đắc tội đám quyền quý kia, bọn chúng sẽ tha mình sao, hắn giết nhiều người trong Thiên phố như thế, khảo hạch cũng giết không ít người, một khi hắn mất đi quyền thế, lập tức có cả đống người tìm hắn.

Trừ phi giết sạch tất cả người Tinh Túc Hải biết việc Đại Thế Giới và Tiểu Thế Giới, sau đó lại quay về Tiểu Thế Giới tiêu diệt lục thánh mới có thể thanh nhàn. Nhưng làm thế cũng vô dụng, trừ phi Tiểu Thế Giới không có tu sĩ, nếu không sớm muộn gì cũng có người xuất đầu gây phiền toái cho mình, sau đó mình lại phải cam đoan an toàn cho bản thân, hắn có thể gia nhập dưới trướng Cao Quan, đi một vòng lớn cũng trở về khởi điểm.

Hắn đã đi lên con đường không lối về.

Miêu Nghị đang hưởng thụ vuốt ve bờ mông Tần Vi Vi, đột nhiên hắn nhìn ra xa và nói:

- Có thuyền tới.

- Ah!

Tần Vi Vi nhìn sang và thét lên kinh hãi, nàng đang để chân trần, Miêu Nghị nhìn thấy còn được, da mặt nàng không đủ chống đỡ khi cho nam nhân khác nhìn chân mình. Tư tưởng truyền thống thâm căn cố đế, nàng lập tức lách người đi vào khoang thuyền.

Một chiếc thương thuyền đi ngang qua, người trên thuyền nhìn thăm dò bên này. Đột nhiên có âm thanh từ trạm gác kêu vang, thương thuyền quay đầu đuổi theo, mạn thuyền có một đám người xuất hiện cầm dây thừng móc câu ném sang mạn thuyền bên này.

Có người cầm cung tên nhắm vào Miêu Nghị.

Thì ra là hải tặc giả mạo thương thuyền! Miêu Nghị nhớ thời điểm mình gặp nạn trên biển.

Vèo! Lệnh phóng tên vang lên nhưng không thể chạm vào nguời Miêu Nghị.

Người bắn tên ngạc nhiên, Miêu Nghị lạnh lùng nhìn sang, hắn vung tay tấn công thương thuyền.

Oanh! 

Cả chiếc thương thuyền bị lực lượng cực mạnh áp xuống, lập tức nổ tung thành mảnh nhỏ, máu huyết nhuộm đỏ cả mặt biển.

Một cái vung tay có thể mang theo uy lực hủy thiên diệt địa, một đám phàm nhân không thể ngăn cản, bị chém giết sạch sẽ ngay lập tức.

Hồng Miên, Lục Liễu đi ra xem nhưng lại đi vào, một đám hải tặc chết là chuyện tốt, tương đương cứu nhiều người hơn nữa.

Tần Vi Vi lại búi tóc đi về, mặc giày vớ và khôi phục bộ dáng đoan trang thục nữ, Miêu Nghị mỉm cười, nữ nhân này không phải là người phóng túng...

Lại đi trên biển không có ý nghĩa, sau đó Hồng Miên Lục Liễu tăng tốc tiến về mục tiêu.

Lại đi vào đường sông, lại nhìn thấy núi rừng hai bên bờ, Miêu Nghị nhìn núi rừng quen thuộc và nhớ lúc đi cùng lão Bạch như mới hôm qua, khi đó lần đầu đi ngang qua núi rừng này, hắn nhớ rõ những địa thế đặc biệt nơi đây.

Bốn người đi được nửa đường liền rời thuyền, về phần lâu thuyền đã hoàn thành sứ mạng của nó, mặc kệ nó xuôi dòng quay về, ai nhặt được thì nhặt.

Tần Vi Vi và Hồng Miên, Lục Liễu đổi thành nam trang, cả đám bay lên không tiến về hướng thành Trường Phong.

Kiến trúc dần nhiều lên, Miêu Nghị nhìn thấy có nhiều khu vực đã thay đổi, đương nhiên là do nhân khẩu tăng lên, thành Trường Phong đã không còn những dấu ấn quen thuộc của ngày xưa, người quen không còn.

Miêu Nghị đi lại trên đầu đường và tự hỏi, tín đồ Tiểu Thế Giới sống quá an nhàn, cho tới bây giờ chưa từng bị chiến tranh uy hiếp, nhân khẩu không ngừng tăng lên. Không giống thế tục Đại Thế Giới không phải tu sĩ khống chế, mà là thế tục quân chủ chế, vương hầu thống trị dân chúng, chiến tranh xảy ra liên tục nên nhân khẩu không tăng, duy trì cân đối.

Miêu Nghị hoài nghi cứ tiếp tục như vậy, có một ngày nhân khẩu tín đồ Tiểu Thế Giới sẽ làm cho Tiểu Thế Giới không thể thừa nhận nổi, hiện tại hắn đang đứng trên tầm cao nhìn sự khác biệt giữa Đại Thế Giới và Tiểu Thế Giới.

Hắn dạo chơi trong thành, màn đêm hàng lâm, trong một gian phòng khách sạn. Miêu Nghị an trí Tần Vi Vi ba người xong liền rời đi.

Cũng không phải thành Trường Phong biến hóa quá lớn, bởi vì nhiều người nên tu sửa lại, vẫn duy trì hoàn cảnh như trước, ngay cả cây liễu già cũng còn sống.

Nhìn chung quanh một lúc, ánh mắt Miêu Nghị nhìn chằm chằm vào huyết vụ đang kết nối thiên địa, hắn xuất hiện bên ngoài huyết vụ.

Ban ngày hắn mua một con gà trống sặc sỡ trong nội thành, lúc ấy Tần Vi Vi không hiểu hắn mua làm gì.

Hiển nhiên con gà cũng biết vận mệnh của nó, không ngừng giãy dụa cuối cùng. Chuyện làm nó kinh hãi xuất hiện, nó nhìn thấy mình đang ở trên không trung, nó vô cùng hoảng sợ khi bị Miêu Nghị dùng pháp lực trói buộc.

Năm ngón tay Miêu Nghị mở ra, một đám tâm diễm bao phủ con gà, hắn lại ném con gà vào trong huyết vụ.

Tinh Hỏa Quyết của mình có thể giải bách độc, tâm diễm phòng ngự xưa đâu bằng nay, hắn làm thế để kiểm tra năng lực phòng ngự của tâm diễm. Bởi vì hắn muốn vào Vạn Trượng Hồng Trần kiểm tra một lúc, lúc hắn đi tầm bảo đều cầm được bức họa nữ tử Phi Thiên, hết lần này tới lần khác trong Vạn Trượng Hồng Trần cũng có, đây là điểm làm hắn hiếu kỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK