Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tim Đức Minh Đạo Trưởng đập nhanh, dứt khoát đứng dậy chắp tay từ biệt:

- Hoàng Phủ chưởng quầy, câu vui đùa này ta nghe tai trái ra tai phải, sẽ không để trong lòng, cáo từ!

Đức Minh Đạo Trưởng nói xong bước nhanh đi, trong đình vọng ra tiếng Hoàng Phủ Quân Nhu nhắc nhở:

- Câu này không đùa, ta là vì tốt cho Chính Khí môn, đạo trưởng cứ suy nghĩ kỹ đi, nếu cảm thấy thích hợp thì chúng ta tính toán kỹ hơn. Đạo trưởng nên hiểu rằng đến lúc đó Chính Khí môn chỉ nắm giữ ba mươi phần trăm, trong tay ta có hai mươi phần trăm, ta muốn lấy hai mươi phần trăm bên Hạ Hầu Long Thành không khó khăn, khi đó ai mới là đông gia lớn nhất Chính Khí tiệm tạp hóa chắc đạo trưởng không khó tính ra. Đạo trưởng dám bảo đảm Ngưu Hữu Đức sẽ vĩnh viễn đứng về phía Chính Khí môn, bảo đảm Chính Khí môn mãi mãi là đông gia lớn nhất của Chính Khí tiệm tạp hóa sao? Ngưu Hữu Đức không phải đệ tử của Chính Khí môn, hắn là người ngoài, nếu không chịu phun ra hai mươi phần trăm thì chắc chắn có bụng dạ xấu xa. Đạo trưởng, vì tương lai của Chính Khí môn, phải có người làm kẻ ác, xin đạo trưởng hãy suy nghĩ cho kỹ.

Đối diện lời uy hiếp dụ dỗ đó, Đức Minh Đạo Trưởng đứng lại người run nhẹ, cuối cùng cắn răng đi nhanh.

Trong đình viện không có người khác, hoa đỏ liễu xanh.

Hoàng Phủ Quân Nhu ngồi một mình trong đình bưng tách trà lên từ từ nhấm nháp, khóe môi cong lên đùa cợt, thì thào: 

- Cắt đứt đường kiếm tiền của ngươi, buộc ngươi trở mặt với Chính Khí môn, để ngươi nhìn bộ mặt xấu xí của Chính Khí môn rồi ta cho ngươi cơ hội lấy lại lẽ công bằng, nếu ngươi không muốn thì . . . 

Đức Minh Đạo Trưởng quay về Chính Khí tiệm tạp hóa, gõ cửa phòng Miêu Nghị, thấy hắn ngồi xếp bằng tĩnh tọa tu luyện trong phòng. Không biết có phải vì lời Hoàng Phủ Quân Nhu nói không mà trong lòng Đức Minh Đạo Trưởng rất khó chịu.

Toàn bộ Chính Khí tiệm tạp hóa bao gồm Ngọc Hư sư thúc đều đang bận rộn nhưng hắn nhàn nhã tu luyện trong này.

Miêu Nghị ngồi khoanh chân trên giường mở mắt ra, cười hỏi: 

- Đạo trưởng có việc gì sao?

Đức Minh Đạo Trưởng cố nặn nụ cười:

- Không có việc gì!

Đức Minh Đạo Trưởng tiến lên thông báo:

- Bên Hoàng Phủ chưởng quầy đã nói xong rồi, nàng hứa không truy cứu chuyện lúc trước nữa.

Miêu Nghị thầm buồn cười, dù Hoàng Phủ Quân Nhu đồng ý thì bên Huyết Yêu cũng sẽ không chịu, hắn chẳng qua bày tư thái thấp kêu tên này đi qua làm nữ nhân kia giảm lòng cảnh giác. Thế mà cũng tin là thật.

Miêu Nghị cảm ơn sau đó kinh ngạc hỏi: 

- Sắc mặt của đạo trưởng không tốt, có phải vì chạy đi cầu tình giúp ta bị Hoàng Phủ Quân Nhu nói câu gì khó nghe không?

- Không có không có! 

Đức Minh Đạo Trưởng khách sáo mấy câu rồi rời đi.

Miêu Nghị ngừng tu luyện, buông hai chân xuống đi tới khung cửa sổ, mở cửa ra nhìn phong cảnh Thiên Nhai. Miêu Nghị lặng im một lúc, đóng cửa sổ lại rời khỏi tiệm tạp hóa. Một mình Miêu Nghị đi trên đường cái chậm rãi đến phủ thống lĩnh khu đông thành.

Miêu Nghị lòng vòng trước cửa phủ thống lĩnh mấy vòng, do dự có nên đi vào hay không nhưng lòng luôn nghẹn lại chuyện đó, không làm rõ ràng thì thấy rất bứt rứt. Cuối cùng Miêu Nghị đứng trước cửa nhờ thủ vệ thông báo một tiếng.

Sau khi thủ vệ trở về có người dẫn Miêu Nghị vào trong.

Miêu Nghị một mình chờ trong chính sảnh không dính một hạt bụi, có người bưng trà lên nhưng hắn không dám đụng vào. Miêu Nghị nhớ đến Khấu Văn Lam ẻo lả làm hắn nổi da gà, không muốn đụng vào mấy thứ đó chứ đừng nói uống tách trà không biết Khấu Văn Lam có dùng qua chưa.

Miêu Nghị đợi một lúc lâu mới thấy Khấu Văn Lam mặc trường bào vàng mỏng, khuôn mặt tuấn tú ngọc thụ lâm phong, dịu dàng nho nhã.

Miêu Nghị đứng lên chào, Khấu Văn Lam phất khăn tay mời ngồi, bản thân ngồi trên ghế chính.

Khấu Văn Lam mỉm cười hỏi: 

- Ngưu huynh đệ nhiều năm không gặp, chủ động tìm đến đúng là khách hiếm thấy.

Miêu Nghị thầm cảm thán, cùng là người có bối cảnh nhưng gấu chó Hạ Hầu Long Thành so với vị này thì phong phạm đối xử người sao mà khác quá.

Hai người tám nhảm một lúc rồi Khấu Văn Lam đặt tách trà xuống, cầm khăn tay lau môi, mỉm cười nói: 

- Chắc Ngưu huynh không cố ý chạy tới chỉ để nói chuyện phiếm với ta? Nếu đúng vậy thì bản thống lĩnh xin phép đi lo chuyện khác.

Miêu Nghị ngẫm nghĩ, thử hỏi: 

- Khấu thống lĩnh có từng nghe tin đồn về ta và Hoàng Phủ Quân Nhu chưa?

Khấu Văn Lam sửng sốt, lấy khăn tay che miệng cười khúc khích, thật lâu sau mới buông xuống:

- Ngươi đến vì chuyện này?

Miêu Nghị khẽ thở dài: 

- Ta là con người thành thật, trong lòng không giấu được việc gì, chỉ biết nói thật lòng. Hạ Hầu thống lĩnh vì chuyện này mà tự tìm đến tính sổ với ta, ta nghĩ Khấu thống lĩnh sớm muốn gì cũng sẽ tới tìm, nhưng ta chờ hoài đợi mãi không có động tĩnh gì. Trong lòng Ngưu mỗ không yên nên cố ý đến cửa, muốn hỏi trực tiếp là tại sao Khấu thống lĩnh không tìm ta tính sổ?

Khấu Văn Lam gật đầu, hỏi: 

- Nếu ngươi và Hoàng Phủ thật sự có gì thì Hạ Hầu chắc chắn sẽ là người đầu tiên chạy đến tìm kiếm tính sổ, còn cần ta ra tay sao?

Đáp án thật đơn giản!

Miêu Nghị đi ra phủ thống lĩnh, hóa ra hắn lo lắng lâu vậy toàn vô ích, hoàn toàn nghĩ nhiều, kẻ trần tục tự buồn phiền.

Sau khi xác nhận bên này không có chuyện gì, Miêu Nghị đánh bạo đi tới Quần Anh hội quán, trong tay còn cầm hộp quà.

Miêu Nghị thông báo rồi vào, được người dẫn tới chờ ở đình tiếp khách. Gặp mặt nữ nhân chưa gả rắc rối vậy đấy, người ta không muốn cô nam quả nữ ở chung một phòng, địa điểm gặp mặt luôn là bên ngoài.

Miêu Nghị chờ trong đình nhìn như nhẹ nhàng nhưng thật ra dây thần kinh căng thẳng, không biết Huyết Yêu còn ở đây không? Nếu không phải nhiều lần xác nhận pháp nguyên của Huyết Yêu đã bị Hạ Hầu Long Thành hủy thì Miêu Nghị sẽ không đến.

Chủ nhân hơi chậm trễ, đợi nửa canh giờ còn chưa thấy ra, cũng không châm trà, tỳ nữ đứng một bên như đang giám thị hắn. Miêu Nghị hỏi khi nào Hoàng Phủ Quân Nhu tới, tỳ nữ nói không biết.

Lại đợi một canh giờ, Miêu Nghị chửi thầm trong bụng, hắn không ngồi yên nữa.

Miêu Nghị đứng lên nói: 

- Làm phiền nói với Hoàng Phủ chưởng quầy nói một tiếng, hôm khác sẽ đến bái phỏng nữa.

Miêu Nghị nói rồi chộp lấy hộp quà trên bàn, không tặng nữa.

Miêu Nghị mới ra khỏi đình thì cửa lầu các khuê phòng mở ra, Hoàng Phủ Quân Nhu thướt tha đi ra.

- Cư sĩ có việc gấp?

Miêu Nghị nhìn lại, hắn đã hiểu nữ nhân này cố ý lừa hắn.

Miêu Nghị xoay người, vui vẻ nghênh đón:

- Quân Nhu hôm nay thật đẹp.

Hoàng Phủ Quân Nhu trợn trắng mắt, nếu người khác nói câu đó nàng sẽ nghĩ là vô lễ, còn tức giận, nhưng người nói là Miêu Nghị khiến nàng cứ thấy kỳ kỳ, như ném khúc gỗ cứng rắn ra.

- Ta nói này Ngưu Hữu Đức, ngươi làm ơn đừng buồn nôn vậy được không? Ép buộc mình nói lời như thế có gì vui?

Miêu Nghị xoay người cùng Hoàng Phủ Quân Nhu đi hướng đình, nghiêm túc nói: 

- Sao bảo là ép buộc? Ta đã sớm biểu minh cõi lòng, thật sự thích Quân Nhu, từng câu thật ra từ tận đáy lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK