Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

So với người của các đại môn phái khác bọn họ còn khá hơn rất nhiều, người ta còn không có chỗ trống để ngồi, đều là đứng chen chúc trên núi, có không ít người còn mang theo một cái ghế ngồi. Lúc trước những người trong môn phái luyện bảo có may mắn được tham gia yến hội của Phong Bắc Trần cũng bị đánh về nguyên hình, bị lợi dụng xong thì ném qua một bên, không có vị trí, tất cả đều đứng giữa ngọn núi, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn lên đám tu sĩ phía chính phủ ngồi cao cao trên ngọn núi.

Hơn nữa những người này còn sớm nhận được thông báo đến trước, không giống những người của phía chính phủ năm nước, chậm chạp lề mề đến bây giờ còn chưa tới đủ.

Vị trí bên phía Vô Lượng quốc cũng đã ngồi đầy đủ, Miêu Nghị thấy Lão Bản Nương ngồi trong trận doanh Vô Lượng quốc, vẫn đoan trang trang nhã xinh đẹp. Lão Bản Nương cũng nhìn thấy hắn, hai người có thể nói là bốn mắt nhìn nhau, một người trong ánh mắt hàm chứa vẻ hài hước, một người trong mắt ẩn chứa vẻ tức giận.

Khoảng cách mặc dù xa, nhưng mở pháp nhãn muốn thấy rõ hành động cử chỉ của đối phương vẫn không thành vấn đề, Miêu Nghị đưa tay cầm một quả nho trong cái khay bạc ném vào trong miệng, sau khi ăn xong lau miệng, ám chỉ chuyện tối hôm qua rất ướt át. Lão Bản Nương nhìn thấy cắn cắn môi, có thể nói hận đến nghiến răng ken két, nghĩ tới tình cảnh tối hôm qua, gương mặt lại thoáng ửng đỏ, quay đầu không thèm nhìn đến hắn.

Bên trong trận doanh Phật quốc, trong lòng Bát Giới hiểu rõ tình cảnh giữa Miêu Nghị và Lão Bản Nương, khóe miệng thoáng hiện ra nụ cười giả tạo, suy nghĩ hai vị này tối qua khẳng định không làm chuyện gì tốt, nhưng nhớ tới đang ở trước mặt mọi người, vội vàng khôi phục dáng vẻ đạo mạo.

Mười hai đạo nhân mã của Tiên quốc đã tới đủ, nhưng vị Tông Trấn ngồi trên cao nhất vẫn chậm chạp không thấy lộ diện.

Chẳng những là Tông Trấn, Vân Báo của Đại Ma Thiên, Pháp Hải của Cực Lạc Thiên, Cơ Đức Hải của Vạn Yêu Thiên, Ngọc Nô Kiều của Âm Dương Thiên, năm người giống như có hẹn ước.

Năm người này không lộ diện, bên phía Phong Bắc Trần cũng không tiện lộ diện, Đạo Thánh Tôn sư làm sao lại ngồi ở đây chờ bọn hắn lên đài, hẳn là sau khi người đến đông đủ, hắn mới áp trục lên đài cuối cùng.

Sau một canh giờ, vẫn không thấy năm người tới, còn Phong Bắc Trần cũng trì hoãn không lộ diện, nhưng nhóm Quân Sử năm nước đồng dạng cũng xem như không có chuyện gì, tựa hồ không thấy gì kỳ quái. Kể từ đó, ngay cả Miêu Nghị cũng đã nhìn ra, năm tên này rõ ràng đang cố ý quấy rối Phong Bắc Trần, đoán chừng đợi Phong Bắc Trần đến, bọn họ mới có thể khoan thai mà đến, còn muốn chơi trò đột nhiên như lần trước, để người đại biểu năm nước đến cung kính xin đợi, Phong Bắc Trần ngươi đại giá không có cửa đâu.

Trong lòng Miêu Nghị cảm thán, ngay cả thứ tự xuất trận mấy nhà cũng muốn ám đấu, có chút thú vị?

Hắn không để ý gì cả, cười nói thưởng thức mỹ vị, uống rượu, bắt được cơ hội lại nháy mắt ra hiệu với Lão Bản Nương, dù sao Lão Bản Nương trong mắt hắn càng ngày càng xinh đẹp, nhìn mãi không chán, một khi tan họp sau này không biết khi nào sẽ gặp mặt, quý trọng trước mắt, cho nên cũng không thấy thời gian kéo dài.

Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm Trang Hữu Văn truyền âm:

- Không biết phải đợi tới khi nào?

Miêu Nghị nghiêng mắt:

- Yên tâm, Phong Bắc Trần không thể nào để cho năm bọn họ phá hỏng đại hội Giám bảo này, bây giờ nói không chừng đang đàm phán ở đâu rồi, nói xong rồi tự nhiên sẽ lộ diện.

Tất cả chờ đợi đến khi mặt trời lên tới đỉnh, nhìn thấy sắp qua buổi trưa, bên kia đỉnh núi Vô Lượng quốc chợt vang lên ba tiếng chuông du dương “đông đông đông”.

Trên con đường phía xa một nhân ảnh lướt đến, chính là đám người Tông trấn đại biểu năm nước đã đến, chia ra ngồi xuống chỗ ngồi trên đỉnh núi riêng của mình.

Sau khi từng người đứng dậy tham kiến, lại một lần nữa ngồi trở lại vị trí, người nhanh mắt sẽ phát hiện, bên phía Vô Lượng quốc bên trong màn tơ không biết từ lúc nào đã xuất hiện hai đạo nhân ảnh, mơ hồ có thể nhìn ra là Phong Bắc Trần và phu nhân Tần Tịch, thấy không rõ hình dáng, điều này khiến cho không ít người chưa từng thấy Đạo Thánh tiếc hận không dứt.

- Tham kiến Thánh Tôn!

Người bên phía Vô Lượng quốc đã lớn tiếng tham bái.

- Miễn lễ!

Thanh âm của Phong Bắc Trần nhàn nhạt quanh quẩn khắp cả vùng đất, biểu thị mình đã đến. - Đồng thời ra sân, không thể nào trùng hợp như thế, hiển nhiên là đã đàm phán xong.

Trang Hữu Văn truyền âm nói bên tai Miêu Nghị.

Miêu Nghị trả lời:

- Như vậy thật ra là công bằng, không người nào phải chịu lỗ.

Thanh âm của Phong Bắc Trần một lần nữa vang dội toàn trường:

- Bổn tôn thong dong tới chậm, làm trễ nãi thời gian của chư vị, để tránh chậm trễ thời gian, xin được miễn một số lễ nghi phiền phức, trực tiếp bắt đầu đi!

Miêu Nghị nghe thấy vậy không khỏi thấy buồn cười, năm tên tông trấn dám làm cho Phong Bắc Trần phải rút ngắn thời gian khúc nhạc dạo mở tràng diện, nếu không qua buổi trưa, làm bộ làm tịch một chút đoán chừng trời đã tối rồi.

Chưởng môn Linh Lung tông bất giác đứng dậy, cất cao giọng nói: - Hôm qua các đồng sự luyện bảo đều đã phô bày pháp bảo các phái luyện chế, Linh Lung tông thân là chủ nhà không dám giấu riêng, sắp tới vừa vặn luyện chế ra một pháp bảo, đang muốn hiến tặng cho Thánh Tôn, nhưng lại sợ bị bêu xấu trước mặt Thánh Tôn, đặc biệt mời chư vị tại chỗ giám định và thưởng thức một phen.

Hắn xoay người chắp tay nói với Phong Bắc Trần đang ở trong bức màn tơ:

- Nếu có thể lọt vào mắt chư vị, xin Thánh Tôn vui lòng nhận cho!

Tinh thần của tất cả mọi người tựa hồ đều rung lên, “chính chủ” của đại hội Giám bảo phải giám định tới rồi, làm ra tràng diện lớn như vậy chứng tỏ cũng không phải là pháp bảo bình thường, cũng không biết là cách giám định như thế nào!

Phong Bắc Trần ở trong màn tơ lãnh đạm cười nói:

- Không biết là bảo vật gì?

Không ít người ở đây, bao gồm cả Miêu Nghị trong lòng đều oán thầm không dứt, diễn trò gì vậy, Phong Bắc Trần ngươi không biết là bảo vật gì mới là lạ.

Giọng nói của chưởng môn Linh Lung tông hơi kích động nói:

- Trên dưới Linh Lung tông hợp lại toàn bộ tông lực, hao phí thời gian trên vạn năm, luyện chế ra một tòa ‘Linh Lung bảo tháp’!

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người tại chỗ đều khiếp sợ, đại phái luyện bảo đệ nhất thiên hạ tập hợp lực toàn phái, hao phí thời gian trên vạn năm mới luyện chế ra bảo vật, trời ạ, dây rốt cuộc là bảo vật như thế nào chứ...

Toàn bộ hiện trường thoáng chốc trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều chăm chú lên trên người Mạc Danh, Miêu Nghị cũng như vậy, đều đang suy nghĩ nếu quả thật có món pháp bảo lợi hại như thế, Linh Lung tông hoặc là nói Phong Bắc Trần tại sao phải phách lối khoe khoang pháp bảo như thế?

Phong Bắc Trần ngồi phía sau màn tơ nhìn Mạc Danh từ trên xuống dưới đánh giá, lạnh nhạt nói:

- Lại là một mảnh hiếu tâm của Linh Lung tông, bổn tôn di nhiên thành toàn! - Tạ ơn Thánh Tôn!

Mạc Danh chắp tay tạ ơn, quay ra lộn tay đối mặt với mọi người, một tòa bảo tháp rực rỡ sáng lạn, cao một thước, hiện ra trong lòng bàn tay của hắn.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK