Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người cưỡi hai long câu, nhanh chóng lướt về phía rừng phía bắc.

Trăm dặm đối với long câu mà nói cũng không phải là xa, rất nhanh liền đã tới đoạn nhai, dưới chân vách núi có sương mù bao phủ, mở ra pháp nhãn cũng không nhìn rõ tình hình bên dưới.

Rõ ràng có thể cảm giác được thổ địa tới đây có chút sợ hãi, nếu không phải bị ép chắc cũng không dám tới đây.

Mấy người nhảy khỏi long câu, đứng ở trong mây mù cạnh đoạn nhai, mơ hồ thấy được mây đen ẩn giấu hắc khí bên trong, mang theo mùi hôi thối.

-  Đây là yêu quái gì?

Miêu Nghị nghiêng đầu hỏi một tiếng.

Thổ địa trả lời:

-  Là một con rắn tinh, mấy năm trước đột nhiên xuất hiện chiếm lấy một toà hàn đầm, không cho người đến gần.

Miêu Nghị lại hỏi:

-  Tu vi gì?

Thổ địa khẩn trương trả lời:

-  Đã đạt cảnh giới Hồng Liên.

Một trận cười lạnh hừ hừ đột nhiên quanh quẩn trong mây mù,

-  Khá lắm thổ địa, ta tha chết cho ngươi mà ngươi còn dám dẫn người tới đây.

Mây mù trong vách núi rung chuyển một trận, một con cự xà dài đến năm trượng màu sắc sặc sỡ đột nhiên lao ra, ánh ánh đỏ nhoáng lên hoá thành một bạch diện thư sinh, khuôn mặt nham hiểm, trên mi tâm hiện một đáo Hồng Liên tam phẩm, đi lại tự do trong mây mù, tiện tay vung lên, nắm lấy một răng nanh cốt làm kiếm, chỉ về phía trước.

-  Bây giờ lập tức cút đi, ta có thể tha cho các ngươi một mạng, chậm chạp thì có thể không giữ được nữa đâu.

Miêu Nghị nhẹ vẫy tay,

-  Các ngươi lui xa.

Lần đầu tiên đối mặt với tu sĩ Hồng Liên của Đại thế giới, thật sự thì hắn rất mong được đánh một trận để dò thử nông sâu.

Bảo Ninh và Bảo Tín cũng tự biết mình không phải đối thủ, thực lực cách nhau quá lớn, liền nhanh chóng lui ra. Thổ địa thì tự nhiên là ước được lùi lại ngay.

-  Thúc thủ chịu trói, tha cho ngươi khỏi chết!

Miêu Nghị thuận tay cầm Kỳ Lân thương, đầu thương nhẹ chĩa xuống đất.

-  Ngông cuồng!

Bạch diện thư sinh quát một tiếng chói tay, há miệng phun ra một đám sương mù vàng đậm, kéo theo cả mùi hôi thối.

Miêu Nghị vội thi pháp phòng thủ, lại phát hiện lớp phòng thủ hộ thể do pháp lực tạo ra phát ra một tiếng xoạt, giống như tiếng thức ăn rơi vào chảo vậy, đám sương mù vàng đó không ngờ có thể ăn mòng lớp phòng ngực pháp lực.

Thật là kịch độc lợi hại! Miêu Nghị trong lòng hơi cả kinh, Tinh hoả quyết vội thi triển, một cỗ chi diễm vô hình hộ thể, lập tức đánh về phía sương mù tạo lớp ngăn cách.

-  Tiền bối cẩn thận!

Sư huynh đệ hai người đang xem cuộc chiến ở phía sau lớn tiếng nhắc nhở.

Bạch diện thư sinh thừa dịp Miêu Nghị bị sương mù vàng che mắt, một cây răng nanh cốt kiếm rời tay nổ bắn ra, bản thân trong nháy mắt kiếm phát nổ cũng xông vào trong sương mù.

Đương! Trong sương mù vàng một trận vang dội, một cây răng nanh cốt kiếm bay lên, ngay sau đó một tiếng kêu đau đớn phát ra, tiếp đó không còn động tĩnh gì nữa.

Sư huynh đệ hai người cùng thổ địa mở to hai mắt, nín thở ngưng thần mà nhìn.

Một trận xuy xuy do sương mù vàng ăn mòn mặt đất vang lên, bị pháp lực cuốn bay đi.

Trên vách núi, hai đạo thân ảnh hiện lên, Miêu Nghị một tay cầm thương, bạch diện thư sinh vẻ mặt không thể tin cúi đầu nhìn lồng ngực mình, vị trí trái tim đã bị thương đâm xuyên, cả người bị gim trên trương, chơi vơi giữa không trung.

Máu loãng theo thân Kỳ Lân thương chảy xuống chầm chậm, do có nghịch lân trên thân thương giữ lại. Bạch diện thư sinh từ từ nhìn về phía Miêu Nghị, trong mắt đầy kinh ngạc, không ngờ bản thân mình ngay cả cái một cái đâm của đối phương cũng không thoát được, miệng đầy máu lẩm bẩm nói:

-  Thương thật nhanh! Bằng hữu có tu vi gì, hãy cho ta chết minh bạch!

Khỏi cần hắn khen, Miêu Nghị giờ này tu vi đã là Hồng Liên thất phẩm, rút thương tự nhiên là nhanh rồi.

-  Chẳng qua cũng chỉ có vậy!

Miêu Nghị cười lạnh một tiếng, bởi vì ấn tượng với Đại thế giới, làm hắn tập trung tinh thần toàn lực xuất thủ.

Đột nhiên rút thương về, rồi lại xuất ba thương, một thương cuối cùng đâm xuyên qua cổ của đối phương rồi đẩy ra. Bạch diện thư sinh bay về phía sau, hiện nguyên hình ngay trên không rồi rơi xuống đất. Miêu Nghị thi pháp rung nhẹ thân thương, loại bỏ vết máu dính trên thương rồi thuận thế thu về.

Một thương đã giải quyết xong? Bảo Ninh, Bảo Tín cùng thổ địa quá kinh hãi. Lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị, vẻ mặt đầy kính nể.

Miêu Nghị đi tới, ngũ thủ vung lên, từ bụng rắn lập tức bắn ra một viên yêu đan nhị phẩm và một cái nhẫn trữ vật, rơi xuống tay hắn, hắn liền thuận tay thu vào, nói với thổ địa:

-  Mang con yêu hiện nguyên hình này về Lưu gia trang đi, nói là các người đã tiêu diệt nó, các tín đồ trong Lưu gia trang tự nhiên sẽ cảm tạ ân đức của ngươi.

-  Dạ dạ dạ!

Thổ địa liên tục gật đầu.

Thấy Miêu Nghị không để ý đến thi thể xà yêu kia, Bảo Ninh, Bảo Tín lại nhìn nhau, nhanh chóng lấy các thức từ cái bọc trên người ra, bận rộn một trận với thi thể xà yêu.

Một quả mật rắn xanh biếc lớn như quả đấm được lôi ra ngoài, cẩn thận cất vào bình rồi đóng lại. Hai viên xà nhãn cũng được móc lên, nhổ cả xà tín tử liên (lưỡi rắn) đầy máu, vạch miệng lấy răng nanh độc, một cây kim châm cắm vào tuyến độc xà yêu thu được một bình nọc độc đầy mùi tanh hôi, máu rắn cũng đổ đầy hai bình, hai cây răng nanh cốt kiếm tự nhiên cũng không bỏ qua.

Cuối cùng hai người lại đem da từ đầu xà yêu trở xuống lột đi, cuốn thành một đám thật dày cõng trên vai, cũng không ngại mệt mỏi.

Thổ địa đứng một bên nhìn mà sợ hết cả hồn vía, đại gia ta cũng là yêu đó nha.

Làm xong những cái này, hai người ngượng ngùng nhìn Miêu Nghị cười hắc hắc,

-  Độc xà như này khó gặp, trên người có rất nhiều bảo bối, tiền bối nếu không lấy, chúng ta liền tiện tay thu thập, đáng tiếc không có cách nào mang đi hết, nếu không thịt rắn xương rắn cũng là thứ đại bổ, có thể dùng làm thuốc luyện đan.

Nhìn hai người lưng đeo một đống đồ thực cực khổ, Miêu Nghị bắn ra hai cái nhẫn trữ vật đến tay hai người,

-  Nhìn các ngươi khổ cực mang vác, cho cái ngươi đấy.

-  Cảm tạ tiền bối, cảm tạ tiền bối!

Hai người có thể nói là mừng rỡ như điên, liên tục với cảm ơn, với tu vi của bọn họ hiện giờ vẫn chưa được sư môn cấp nhẫn trữ vật. Bảo Tín quay đầu nói với thổ địa:

-  Thổ địa công, ngươi mang cái đầu rắn về Lưu gia trang là đủ rồi, những cái khác chúng ta cần nên sẽ lấy.

Có nhẫn trữ vật tự nhiên sẽ không lo nhiều đồ, Bảo Ninh nhảy tới một kiếm chặt bỏ đầu rắn ném cho thổ địa, còn lại thân xà yêu bị hắn chém thành mấy đoạn thu cả vào trong nhẫn trữ vậy.

Đem tất cả những thứ trên người cho vào nhẫn trữ vật, hai người có thể nói là một thân thoải, nhìn Miêu Nghị lần nữa xin lỗi cười hắc hắc.

Miêu Nghị phất phất tay cho phép thổ địa mang đầu rắn đi, chỉ tay qua lại hai người huynh đệ bọn họ hỏi:

-  Các ngươi có biết nếu lần này không có ta, các ngươi gặp phải xà yêu kia sẽ có hậu quả gì không?

Sư huynh đệ hai người có chút xấu hổ cúi đầu.

Miêu Nghị chỉ chỉ hai người lắc đầu nói:

-  Trong nhà hoang một lần, hiện tại một lần nữa, ta cứu các ngươi hai mạng rồi đó, các ngươi cứ ở đó mà hàng yêu trừ ma! Các ngươi có đến mấy mạng để chết hả! Ta có mấy câu hơi khó nghe, các ngươi có muốn nghe không?

Hai người chắp tay nói:

-  Nguyện nghe tiền bối chỉ giáo.

-  Nguyện ý nghe thì tốt.

Miêu Nghị liền đứng thẳng trước mặt hai người hỏi:;

-  Hàng yêu trừ ma thì tu vi cao tốt hay tu vi thấp tốt?

Bảo Tín trả lời:

-  Đương nhiên tu vi cao thì tốt.

-  Thì ra các ngươi cũng hiểu đạo lý này!

Miêu Nghị kỳ quái nói:

-  Vậy tại sao các người không lưu lại tìm cơ hội, đợi tu vi bản thân cao hơn, có thể phát huy tác dụng, mà lại đi khắp nơi tìm chỗ chết?

Hai người im lặng một hồi, có lẽ do liên tiếp gặp nguy hiểm nên ít nhiều trong lòng vẫn còn sợ hãi, điều này thực ra chính là cái gọi kinh nghiệm lịch lãm.

Bảo Tín nói:

-  Tiền bối cũng biết là chúng ta đi lịch lãm.

-  Vậy nên ta mới giúp các ngươi a!

Miêu Nghị lấy viên kim đan đưa đến trước mặt hai người,

-  Nếu như những đệ tử Chính Khí môn xuống núi đi lịch lãm đều không có đầu óc như hai người các ngươi, gặp được yêu quỷ liền bậy bạ xông lên giết, chỉ sợ đều sớm chết hết không còn ai trở về, người đã chết rồi, thì còn lịch lãm cái rắm! Các ngươi có thể học hỏi kinh nghiệm của những sư huynh đệ đã xuống núi khác. Được rồi, cầm lên đi, chúng ta về Chính Khí môn.

Bảo Ninh cười khổ nó:

-  Cầm nhiều như vậy trở về, đến lúc sư môn phái người tới kiểm tra lại không có cách nào báo cáo kết quả a!

Miêu Nghị trực tiếp gõ xuống đầu hắn, tức giận nói:

-  Cái đầu thế nào lại không thông minh lên, sợ cái gì chứ, các ngươi không biết viện cớ sao? Sư môn phái người tới tìm ai chứng thực? Còn không phải tìm thôn dân bị hại chứng thực sao, thôn dân thì sao biết trong này có bao nhiêu yêu quái, giờ chúng ta về Lưu gia trang, dù nói có mười ngàn yêu quái họ cũng tin, vật chứng nhân chứng đều đủ hết rồi, còn gì phải sợ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK