Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Chiếu tiến lên, cùng sóng vai với yêu tinh gọi là Mộc Lâm Lang kia chậm rãi phi hành. Vừa phi hành vừa trò chuyện. Mà đám người Miêu Nghị tự nhiên theo đuôi, hết nhìn đông lại nhìn tây. Đối với nơi này đều cảm thấy có chút hiếu kỳ. Phong tục nơi này rõ ràng khác với bình thường.

Bọn họ phi hành tới một ngọn núi rồi đáp xuống dưới gốc một cây đại thụ khổng lồ, che chời. Hiển nhiên Minh Chiếu đã từng thấy cho nên cũng không có vẻ gì là ngoài ý muốn. Nhưng mà đám người Miêu Nghị lại trợn mắt há hốc mồm, ngẩng đầu nhìn lên.

Thứ trước mắt này còn gọi là cây sao? Thân cây vừa thô vừa to, đoán chừng mấy trăm người ôm mới đủ. To lớn, cao vút. Tán cây như mây bao phủ mặt đất. Cả cái cây này chỉ có thể dùng từ hùng vĩ, rộng lớn để hình dung. Trên cây có rất nhiều cái động tự nhiên, có lớn có nhỏ. Bên trong có người vào người ra, thậm chí còn có người kiến tạo nhà trên chạc cây. Những yêu tinh này không ngờ lại đem cái cây này trở thành nơi ở của bọn họ.

Trừ Minh Chiếu ra, những ngươi khác chưa từng thấy qua cây đại thụ khổng lồ nào như vậy. Bọn họ không có cách nào tưởng tượng ra phải sống bao nhiêu năm mới có thể lớn, dài tới mức này.

Bên trên những cây to bên cạnh cũng có rất nhiều phòng ốc, nam nhân, nữ nhân, người già, trẻ nhỏ, cả bộ lạc yêu tinh lặng lẽ sinh hoạt ở nơi này.

Mộc Lâm lang vươn tay mời, Minh Chiếu và nàng đi lên đại thụ. Đúng vậy, là đi lên, bởi vì cái cây này quá cổ xưa. Diện tích gốc chiếm quả thực rất lớn, như vậy mới có thể chống đỡ được cái thân lớn như vậy. Tùy tiện một cái rễ cây lộ ra bên ngoài cũng là một bậc thang cao cao. Vỏ cây thô ráp trên cành cũng có thể trực tiếp đạp chân lên. Cảnh tượng này quả thực khiến cho người ta mở rộng tầm mắt.

Đám người Miêu Nghị được mời đi tới gốc một cây đại thụ khác. Chỗ này có một hốc cây, hơn mười người đi vào cũng có thể chứa được.

Sau đó có một đám nữ yêu tinh trẻ tuổi đầu đội vòng hoa đi vào. Dâng lên hoa quả tươi, có rất nhiều thứ Miêu Nghị cũng chưa thấy qua. Sau đó còn dâng lên một loại rượu màu xanh biếc, mùi thơm ngát bay ra.

Lúc những người khác còn không biết có nên uống hay không thì Miêu Nghị đã cầm lấy bát rượu được tạo ra từ cây nếm thử. Hắn chậc chậc hai cái, chất lỏng kia vào miệng vừa lạnh buốt lại vừa ngòn ngọt, hơi sền sệt, lại có chút mùi rượu. Sau khi vào bụng thì trên miệng có cảm giác đắng chát. Mặc dù có một phen cảm giác khác, nhưng mà Miêu Nghị vẫn cảm thấy không quen. Hắn tiện tay cầm một loại trái cây kỳ lạ kia cắn một cái. Mùi vị không tệ, vừa ngọt vừa giòn. Miêu Nghị lại tiếp tục cắn mấy miếng.

Chung Ly Khoái nhìn qua, nhìn Miêu Nghị ăn mà có chút nhíu mày. Hắn phát hiện ra tiểu tử này quả thực lỗ mãng, vừa mới tới đây, chưa quen nơi này mà đã dám tùy tiện ăn uống lung tung.

Thế nhưng bọn họ lại không biết đám nữ yêu tinh đứng ở cửa động, ánh mắt nhìn về phía Miêu Nghị vô cùng vui vẻ. Đối với các nàng mà nói, người thế giới bên ngoài rất phức tạp. Hành động của Miêu Nghị trong mắt các nàng là một loại tín nhiệm và tán thành.

Kỳ thực Miêu Nghị không có đơn thuần như các nàng nghĩ. Tên này thuần túy là bách độc bất xâm, hoàn toàn là vì yên tâm cho nên mới làm vậy.

Thấy những người khác còn chưa có ý động tay, một nữ tinh linh khác cười nói với mọi người:

- Nếu cần gì chư vị chỉ cần nói một tiếng sẽ có người tới.

Dứt lời, nàng dẫn người rời đi.

Lúc này Miêu Nghị mới buông trái cây trong tay, hỏi:

- Minh Chiếu tiền bối rất quen thuộc trưởng lão của nơi này sao?

Sài Quận nói:

- Ta cũng từng nghe qua được một ít. Nghe qua nơi này, dường như Minh Chiếu tiền bối từng cứu một người ở đây. Bởi vậy cho nên có chút giao tình với Mộc Sâm trưởng lão. Không ngờ vật kia lại có quan hệ với nơi này. Không tới nơi này, chỉ sợ Minh Chiếu tiền bối cũng không nghĩ tới.

Thừa dịp không có người ngoài. Mọi người kiểm nghiệm xem bên trong đồ ăn thức uống có độc không. Sau khi kiểm tra không ra, mọi người mới nếm thử một phen.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Minh Chiếu trở về. Sau khi ngồi xuống vị trí thủ tịch, hắn nói với mọi người:

- Ta đã được Mộc Sâm trưởng lão đồng ý. Hắn cho phép chúng ta tìm vật kia ở trong này. Nhưng mà nơi này có một lượng lớn Hoàng Quỳnh Chi bọn họ gieo trồng cho Mộc Hành cung. Mọi người không nên đụng vào. Mặt khác cũng không được tùy ý phá hư cảnh vật nơi này. Sáng mai chúng ta bắt đầu hành động.

Sài Quận hỏi:

- Sư thúc, hôm nay còn sớm, sao phải đợi tới sáng mai?

Minh Chiếu cười nói:

- Bọn họ muốn tối nay tổ chức một nghi thức cho chúng ta. Cũng không đơn giản là tiếp đón chúng ta. Mà mỗi lần có khách tới, bọn họ đều cử hành nghi thức này, chọn ra khách nhân tôn quý nhất của bọn họ.

- Khách nhân tôn quý nhất?

Mọi người thầm nói, sau đó nhìn nhau. Không hiểu câu này là có ý gì.

Nhị sư tỷ Hạ Nam Nhi trong đám sư huynh đệ có chút hiếu kỳ hỏi:

- Sư thúc, chúng ta là khách nhân tôn quý nhất của bọn họ. Còn phải chọn sao?

Minh Chiếu khoát tay, cười ha hả:

- Không phải như vậy. Cho dù khách tới thăm chỉ có một người, mọi người cũng sẽ cử hành nghi thức. Không theo như tu vi cao thấp và địa vị, bối phận. Chỉ có thông qua khảo nghiệm của nghi thức thì mới có thể trở thành khách nhân tôn quý nhất của bọn họ.

Chung Ly Khoái hỏi:

- Sư thúc, trở thành khách nhân tôn quý nhất có chỗ tốt gì?

Minh Chiếu lắc đầu:

- Ta cũng không biết được. Năm đó ta từng thử qua, thế nhưng không biết tại sao lại không thông qua khảo nghiệm. Không thể trở thành khách nhân tôn quý của bọn họ. Dù sao mọi người nhập gia tùy tục, chỉ là một nghi thức mà thôi. Dựa theo quy định của bọn họ mà làm đi. Bằng không khiến cho bọn họ mất hứng sẽ mang tới vô số phiền toái không đáng có. Dù sao chúng ta còn phải tìm đồ trên địa bàn của bọn họ. Coi như là thử qua một chút.

- Vâng.

Mọi người đồng ý.

Lập tức Minh Chiếu triệu tập mọi người tụ tập lại một chỗ, sau đó lại bày ra bản đồ địa hình trong ba ngọn núi kia. Bắt đầu phân chia khu vực tìm kiếm của sáu tổ.

Sau khi phân khu vực rõ ràng, Minh Chiếu lại nhắc nhở:

- Mọi người giữ liên lạc với nhau. Sau khi tìm được đồ, vì phòng ngừa vạn nhất, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Cũng không nên nói cho những người khác. Kể cả ta cũng không cần thông báo. Khi không có chuyện gì xảy ra, lập tức liên lạc với chưởng giáo. Tới lúc đó tổ sư sẽ tự thân xuất mã mang theo mấy vị trưởng lão tới tiếp ứng. Phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Ngay cả người mình cũng phòng bị sao? Miêu Nghị nói thầm.

- Vâng.

Mọi người lần nữa lĩnh mệnh.

Sau đó mọi người cũng không rời đi mà ở trong hốc cây kia không ra ngoài. Cả đám khoanh chân ngồi xuống tu luyện.

Miêu Nghị không tĩnh tâm được chút nào, trong lòng khó nhịn như mèo cào vậy. Cuối cùng hắn ho một tiếng:

- Minh Chiếu tiền bối, địa đồ kia có thể đưa cho ta nghiên cứu một chút không? Nói không chừng ta có thể nhìn ra chỗ kỳ quặc cũng không nhất định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK