Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba mươi viên Tiên Nguyên đan, tương đương với ba trăm vạn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm!

“Ngưu Nhị. Ngươi biết không? Ta rất muốn đi xem tòa cung điện kia, ta muốn làm nữ chủ nhân của tòa cung điện kia. . .”

Trong một gian nhà kín, Miêu Nghị ngồi xếp bằng trên giường đá, xem những viên Tiên Nguyên đan đang tỏa ra vầng sáng màu tím huyền ảo ở trong hộp ngọc, dường như lời nói của Lão Bản Nương vẫn còn đang văng vẳng bên tai, ánh mắt chờ mong kia của Lão Bản Nương cũng vẫn còn hiện ra ở trước mắt hắn.

Hắn nhón tay lấy một viên Tiên Nguyên đan lên, đóng hộp ngọc lại rồi cất đi. Vào lúc định bỏ Tiên Nguyên đan vào trong miệng, hắn hơi dừng lại một chút, làm phép truyền âm, gọi: 

- Thiên Nhi, Tuyết Nhi.

Chỉ sau chốc lát, hai nữ đã nghe được thanh âm của hắn mà chạy đến, cùng nhau hành lễ.

- Xin hỏi Đại nhân, có gì cần phân phó?

Miêu Nghị viết một tờ pháp chỉ ở ngay đây, ném cho hai người, dặn: 

- Ta muốn bế quan tu luyện, cần phải nhớ kỹ, trong lúc ta chưa xuất quan, cho dù có chuyện lớn động trời, cũng không được để bất luận kẻ nào tiến vào quấy rầy ta, kể cả hai người các ngươi. Lệnh cho Tây Môn Nhạn và Giản Tam Nương hộ pháp ở bên ngoài tẩm cung cả ngày lẫn đêm. Khi nào ta chưa xuất quan thì không được để cho những người khác tới gần, người nào trái lệnh, chém!

Hai nữ nhìn nhau, cùng đồng thanh đáp: 

- Vâng!

Đợi đến khi hai nữ lui ra, Miêu Nghị vung tay áo lên, pháp lực tuôn ra cuồn cuộn, âm thanh trầm đục ầm ầm vang lên, cửa đá của gian phòng này đang dần khép lại.

Ngoài cửa, hai nữ nhìn nhau, hơi tỏ vẻ kinh ngạc, nghĩ: “Không biết vì sao mà đại nhân lại nghiêm túc đến thế trong lần bế quan này?”

Các nàng đâu ngờ rằng chủ nhân của mình muốn nuốt Tiên Nguyên đan, mà Tiên Nguyên đan rất khác Nguyện Lực Châu. Sử dụng Nguyện Lực Châu thì chỉ là lợi dụng nguyện lực của chúng sinh để tăng tốc độ cướp đoạt linh khí trong thiên địa, mà bản thân Tiên Nguyên đan gần như chính là linh khí trong thiên địa ngưng tụ ra.

Khi luyện hóa Nguyện Lực Châu thì có thể dừng lại giữa chừng bất cứ lúc nào. Còn Tiên Nguyên đan, một khi nuốt vào để luyện hóa, linh khí sẽ trào ra cuồn cuộn, khi đó thì chỉ có thể hấp thu hết hoặc lãng phí hết, hễ dừng lại khi chưa tới lúc kết thúc thì tức là đã bị tổn thất cực lớn.

Trong gian phòng tĩnh mịch, Miêu Nghị ngồi nhập định điều hòa hơi thở để lòng tĩnh lặng. Một bàn tay đang đặt trên đầu gối bỗng lật ngửa ra, Tiên Nguyên đan to bằng trứng chim cút ở trên đầu gối đang bay lên từ từ  trong vầng sáng tím nhạt mờ ảo. Khi viên Tiên Nguyên đan này bay đến bên miệng của Miêu Nghị, Miêu Nghị chợt há miệng ra, hút thẳng vào trong khoang miệng, nuốt ừng ực trôi tuột qua cổ họng xuống dạ dày.

Tiên đan đã vào bụng. Miêu Nghị vịn hai tay lên đầu gối để tập trung tư tưởng. Ở trong bụng hắn, một luồng pháp lực đánh nát vỏ ngoài của Tiên Nguyên, bên trong liền tuôn ra chất lỏng màu tím.

Có thể ví khi chất lỏng màu tím kia vừa rời vỏ thì như vầng mây tím bay đến từ phương đông(1) vậy, khi tiếp xúc với môi trường bên ngoài liền đẫn tới biến đổi kỳ diệu, bốc ra linh khí dồi dào ngùn ngụt, ngút lên tới cổ họng của hắn.

Miêu Nghị vội vàng chắp hai tay lại, làm phép che kín cổ họng lại, ngăn cho linh khí không tràn ra ngoài. Với hắn, ngày thường mà muốn tìm được thứ quý giá như thế cũng khó, há có thể lãng phí!

Nhưng mà quả thật là linh khí trào ra quá mạnh, Miêu Nghị vừa vội vàng làm phép ngăn chặn ngũ tạng lục phủ của bản thân mình, lại vừa làm phép nén lại linh khí đang dâng trào kia, nhưng căn cứ vào tu vi của hắn thì việc kiềm nén linh khí lại là có chút vất vả, chỉ thấy cái bụng của hắn đang phồng lên với tốc độ có thể nhìn thấy được.

Rất nhanh, bụng hắn đã to gấp đôi bụng của một người phụ nữ mang thai tới tháng mười, nhưng có vẻ như là vẫn đang trên đà phình ra tiếp nữa. Miêu Nghị cảm thấy cơ thể hắn đã căng đến mức sắp nổ rồi, đau đến trên trán toát ra mồ hôi lạnh. Hắn dốc sức làm phép, cứ làm phép rồi lại làm phép mới tạm ngăn nguy cơ này lại được.

Vào thời điểm này, hắn mới cảm thấy lời đồn không giả, tu sĩ cảnh giới Bạch Liên căn bản là không có may mắn để hưởng thụ loại tiên đan như thế này, hễ dùng thì thế nào cũng phải nổ tung cả người mới xong. Tu sĩ Thanh liên mạt kỳ dùng cũng là lãng phí, không đến cảnh giới Hồng Liên thì quả thật là kém phúc.

Hắn điều chỉnh rất vất vả để cho linh khí yên ổn lại, rồi mới có thể lấy ra một tí pháp lực để hấp thu linh khí vào trong cơ thể một cách từ tốn, di chuyển linh khí qua đường kinh mạch vào trong cơ thể của mình rồi mở ra một kết giới hư không, cũng tức là nơi chứa pháp nguyên của tu sĩ để linh khí được hấp thu vào pháp nguyên. Lập tức, linh khí đang căng phồng trong bụng hắn có nơi đi rồi.

Hai ngày sau, phần bụng bị phồng của hắn mới dần đỡ sưng, cái bụng phình căng dần xẹp xuống.

Chờ cho đến sau khi hấp thu hết linh khí trong bụng rồi, Miêu Nghị thả lỏng cấm chế ngũ tạng lục phủ rồi mới thở ra một hơi. Hắn bấm đốt ngón tay để tìm ra chu kỳ vận hành của cơ thể, dùng nó để trù tính thời gian. Tính ra kết quả là phải mất gần năm ngày để  tiêu hóa được một viên Tiên Nguyên đan.

Một viên Tiên Nguyên đan tương đương với mười vạn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, mà sau khi tu vi của hắn đột phá đến cảnh giới Hồng Liên thì vẫn luôn bận rộn. Thời gian để hắn có thể chuyên tâm tu luyện không nhiều lắm, ước tính phải tiêu tốn hơn một triệu ba trăm mười ngàn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm mới đột phá được Hồng Liên nhị phẩm, đến bây giờ còn cần khoảng một triệu ba trăm ngàn viên, cơ bản thì cũng không khác nhau nhiều lắm. Nói cách khác, mười ba viên Tiên Nguyên đan cũng không thể giúp hắn đột phá được Hồng Liên nhị phẩm, hắn ước tính phải có mười bốn viên thì mới đủ.

Tuế chước sẽ bắt đầu vào một tháng sau rồi, đến lúc đó thì hắn lại không có thời gian. Vào khoảng thời gian trước tuế chước, hắn giỏi lắm cũng chỉ có thể luyện hóa tiếp từ sáu đến bảy viên Tiên Nguyên đan thôi.

Hắn khẽ thở dài, lại nuốt một viên Tiên Nguyên đan vào trong bụng. . .

Một tháng sau, Miêu Nghị xuất quan sau khi đã luyện hóa xong bảy viên Tiên Nguyên đan, tu vi của hắn vẫn còn là Hồng Liên nhất phẩm, cũng không thay đổi nhiều lắm.

Bên ngoài tẩm cung, Giản Tam Nương và Tây Môn Nhạn cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì họ cũng có thể quay về phủ sau khi cùng nhau giữ cửa trong hơn một tháng rồi.

Thời gian vui vẻ của tu sĩ trong hai điện cũng tới rồi, thời gian phát lương mỗi năm một lần đã đến. Trong số các Hành tẩu trong hai điện cũng chỉ có Tây Môn Nhạn đã được nhận tiền lương một lần, những Hành tẩu khác đều là đến sau, là lần đầu gia nhập vào chính quyền, cũng là lần đầu được nhận tiền lương nên những người này có chút hưng phấn.

Rốt cuộc thì vị Miêu đại Điện chủ thích chỉ tay năm ngón này cũng phải gặp mặt hai mươi vị Phủ chủ của hai điện. Quanh năm suốt tháng, hắn đã ném hết việc cho Dương Khánh, thế thì việc ra mặt một lần vào dịp cuối năm cũng là chuyện cần thiết thôi.

Ngay lập tức, Trấn Nhâm điện trở nên náo nhiệt lên, nhân mã tới nộp thu hoạch trong năm của các phủ chạy tới chạy nườm nượp, đến cả các Phủ chủ cũng lục tục vào cung để làm lễ chào Điện chủ, Đại tổng quản Dương Khánh ngồi bên cạnh để nhắc nhở Miêu Nghị bổ sung chỗ thiếu.

----------------

Chú thích:

(1) Vầng mây tím bay đến từ phương đông là điển tích Trung Quốc. Ngụ ý chỉ điềm lành khi có Thánh Nhân đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK