Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sài Quận cũng hộ tống Chung Ly Khoái và Miêu Nghị đến Tinh môn, nhìn hai người từ Tinh môn rời khỏi Hỗn Loạn Chi Địa mới dẫn đồng môn rời đi.

Sau khi vào trong Tinh môn, Miêu Nghị và Chung Ly Khoái trên đường lại xuyên qua tám Tinh môn khác, tốn thời gian gần một tháng mới đến Thiên Nguyên tinh.

Hai người đáp xuống bên ngoài Thiên phố, Chung Ly Khoái quay đầu nhìn sang Miêu Nghị ngồi trên tảng đá dưới gốc cây, hắn nói: 

- Ngươi đang làm gì đó? Đã đến cửa thành còn không đi vào? Chẳng lẽ lúc trước nói dối nên chột da?

- Ta chột dạ cái rắm! Ta suy nghĩ nên báo cáo kết quả thế nào!

Miêu Nghị lườm hắn một cái, bí mật lén lút xác nhận nhẫn trữ vật dưới tảng đá được giấu kỹ, tất cả đồ vật cướp trong Linh đảo hắn không dám mang về, toàn bộ giấu trong nhẫn trữ vật và chôn dưới bùn.

Chung Ly Khoái kỳ quái nói: 

- Còn cần nghĩ cái gì? Ăn ngay nói thật là được.

Miêu Nghị nói: 

- Vậy ngươi làm chứng cho ta!

- Nói nhảm nhiều!

Chung Ly Khoái kéo hắn ra khỏi tảng đá sau đó đi vào cửa thành.

Lúc vào thành Miêu Nghị nhìn thủ vệ cửa thành, phát hiện cũng không có hành động điều tra gì đó, cảm giác mình nghĩ hơi nhiều, dù sao việc này qua lâu như thế cũng không tra ra là kẻ nào cướp, đoán chừng cũng dần trôi qua.

Nói đi cũng phải nói lại, cẩn thận vẫn tốt hơn.

Vào thành, Chung Ly Khoái lại dừng bước hỏi: 

- Ngươi nói tiệm tạp hóa ở đâu?

Miêu Nghị biết rõ hắn đang thăm dò mình, thầm mắng tên này tâm nhãn nhiều, nói:

- Đi theo ta!

Dẫn Chung Ly Khoái xuyên qua ngõ hẻm đi tới thành tây, cuối cùng lại trước cửa ra vào ‘ tiệm tạm hóa Chính Khí ’, nhìn chiêu bài vẫn như cũ thì Miêu Nghị thở ra một hơi, tiệm tạp hóa vẫn còn, dù sao đã qua hơn ba trăm năm, hắn cũng lo lắng tiệm tạp hóa có còn tồn tại hay không?

Tiệm tạp hóa đã lớn hơn trước, vốn có ba tầng lầu biến thành năm tầng lầu, cửa hàng phía sau tiệm tạp hóa cũng bị dung nhập vào làm một, vắt ngang một con đường nhỏ, phòng ốc cũng tu kiến khí phái hơn trước.

Xem ra thu được nhiều tiền! Nội tâm Miêu Nghị thầm than, cũng không biết tiệm tạp hóa còn nhận ra mình hay không, chuyện thấy lợi quên nghĩa không phải không có.

Nhìn thấy chiêu bài tiệm tạp hóa, Chung Ly Khoái im lặng, nói:

- Đúng là mở tiệm tạp hóa, sinh ý cũng không tệ lắm, thú vị.

Hắn cũng nhìn số lượng vật phẩm và chủng loại trong cửa tiệm, trong tiệm tạp hóa bán đủ thứ đồ vật.

Trên đường phố người đi hối hả, khách hàng ra vào tiệm tạp hóa cuồn cuộn không dứt. Đây đều là khách hàng thật, cũng không phải khách hàng xem náo nhiệt năm xưa.

Miêu Nghị hết nhìn đông tới nhìn tây, hắn không biết cửa lớn nằm ở nơi nào, đành phải dẫn Chung Ly Khoái đi vào chính sảnh giao dịch, khu vực khách hàng chờ đợi cũng rộng hơn trước, bày đặt các loại vật phẩm tao nhã lịch sự, xếp đặt cũng có chú ý, người bên ngoài lui tới không thể nhìn thấy bên trong, lắp đặt thiết bị cũng tinh điêu tế trác, cấp bậc tăng lên rất nhiều.

Trong sảnh có không ít cái bàn, còn mướn người chuyên châm trà rót nước cho khách, phục vụ vô cùng chu đáo.

Thì ra quầy hàng đã bị hủy bỏ, chỉ để lại mười cửa sổ, có khách hàng tiến vào viết tên đồ vật mình cần mua và lấy số, thuận tiện ngồi xuống nghỉ ngơi chờ đồ vật được mang ra.

- Số một ngàn lẻ chín mươi!

Một cửa sổ hô to.

Có người trong cửa sổ đọc số khách hàng, chờ người nọ đi qua phía sau đã có người chuẩn bị đồ vật đưa tới, chỉ cần đến trước cửa sổ xác nhận và trả tiền.

Mười cửa sổ đọc số liên tục, khách hàng tiến lên không lên tiếng nói gì cả, lặng lẽ đến lặng lẽ rời đi, mua cái cũng không ai biết rõ, tính bí mật rất cao.

- Nơi này mua bán đồ vật rất thú vị.

Chung Ly Khoái chậc chậc hai tiếng.

Nội tâm Miêu Nghị suy nghĩ, nếu bắt số là theo trình tự, như vậy nửa buổi sáng cũng làm hơn ngàn sinh ý, xem ra sinh ý không tệ. Hơn nữa nhìn phương thức giao dịch của tiệm tạp hóa cũng chính quy hơn không ít.

Miêu Nghị đi tới một cửa sổ, lập tức có người đến ngăn hắn lại, nói:

- Mời khách nhân xếp hàng lấy số.

Miêu Nghị nhìn quần áo và trang sức cũng biết đây không phải người Chính Khí Môn. Hiển nhiên là thuê đến, nếu không cũng không nhận ra mình.

- Ta không phải tới mua đồ.

Miêu Nghị đi tới cửa sổ gõ gõ.

Gương mặt bên trong nhìn thấy hắn liền ngạc nhiên nói:

- Ngưu cư sĩ!

Người bên trong nói:

- Cư sĩ trở lại. Cư sĩ trở lại.

Cửa sổ chính đóng chặt cũng mở ra, cánh cửa này không có việc gì sẽ không mở ra.

Bảo Liên đi tới, nàng vui vẻ hành lễ, nói: 

- Cư sĩ!

Chung Ly Khoái vui mừng, xem ra tiểu tử này không gạt mình, quả nhiên là người nơi đây.

Miêu Nghị cau mày nói: 

- Bảo Liên, cửa lớn nằm ở đâu? Tại sao cửa lớn nằm ở sân nhỏ biến mất, chẳng lẽ ta leo tường vào?

- Cửa lớn mở ở đường phía sau.

Bảo Liên lên tiếng sau đó chỉ ra phía sau.

- Đây là bằng hữu của ta!

Miêu Nghị thuận tiện giới thiệu một tiếng. Hắn biết rõ cánh cửa này bình thường sẽ không mở ra, bởi vì không phải là nơi ra vào. Mà phía sau còn có rất nhiều vật phẩm, đề phòng mất mát nên không cho khách tiến vào.

Chuyện gì cũng có nguyên nhân, Bảo Liên cũng phá lệ, thả Chung Ly Khoái đi vào và đóng cửa lại.

Sau khi xem xét bên trong, quả nhiên đằng sau có một đám người đang dựa vào yêu cầu mua hàng và đánh số đưa đồ vật lên.

- Cư sĩ!

Đám người đứng lên hành lễ với Miêu Nghị.

Miêu Nghị gật gật đầu, khoát tay nói: 

- Không có việc gì, các ngươi cứ làm việc đi.

Chung Ly Khoái chậc chậc hai tiếng, nhìn ra tiểu tử này rất có địa vị.

Bảo Liên dẫn hai người ra khỏi hậu trường giao dịch, đi vào sân nhỏ phía sau, nhìn thấy Đức Minh đạo trưởng đang làm chưởng quầy.

Không biết có phải làm buôn bán đã lâu hay không, trên mặt Đức Minh đạo trưởng còn mang theo vài phần khôn khéo, Miêu Nghị cảm giác là như thế.

Nhìn thấy Miêu Nghị, Đức Minh đạo trưởng rất ngạc nhiên, bước nhanh tới phía trước.

- Cư sĩ trở lại!

Miêu Nghị nhìn người trong đình. 

- Đạo trưởng có khách nhân?

Đức Minh đạo trưởng: 

- Là khách thương cung cấp, những năm qua cư sĩ đi đâu?

- Một lời khó nói hết!

Miêu Nghị khoát khoát tay, hỏi: 

- Ngọc Hư chân nhân có ở đây không?

- Trên lầu, cư sĩ chờ một lát.

Đức Minh đạo trưởng bảo khách nhân trong đình chờ một lát, quay đầu mời Miêu Nghị lên lầu, nhìn thấy Chung Ly Khoái đi theo thì hỏi một tiếng: 

- Vị này chính là?

Miêu Nghị cười nói: 

- Bằng hữu của ta, người Thiên Hành Cung.

Thiên Hành Cung? Đức Minh đạo trưởng kinh ngạc, Thiên Hành Cung là đại môn phái trong giới tu hành, Chính Khí Môn không đáng nhắc đến trước mặt người ta, liền cho người ta xách giày tư cách đều không có, lúc này hành lễ nói: 

- Vừa rồi có nhiều lãnh đạm, kính xin tôn giá chớ trách, bần đạo đệ tử đời thứ ba Chính Khí Môn Đức Minh!

Đồng thời mi tâm cũng lộ ra Kim Liên nhất phẩm, chủ động cho thấy thành ý của mình.

Chung Ly Khoái đáp lễ nói: 

- Đệ tử đời thứ tư Thiên Hành Cung Chung Ly Khoái, hữu lễ!

Mi tâm lộ ra Kim Liên thất phẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK