Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên người Hoàng Bảo Trưởng cũng có một người đen như vừa chui từ trong đống than ra, không phải ai xa lạ chính là một trong huynh đệ Triệu thị, tay sai con trai Hoàng Bảo Trưởng Hoàng Thành, Triệu Hành Ngô.

Đã biết qua Vạn Trượng Hồng Trần hung hiểm, vốn tưởng rằng Triệu Hành Ngô không có khả năng còn sống đi ra, nhưng không nghĩ tới y cũng có thể sống sót trở về.

Không cần phải nói, vừa nhìn dáng vẻ Hoàng Bảo Trưởng đích thân xách theo đại đao sáng loáng, Miêu Nghị cũng biết Triệu Hành Ngô đã kể lại mọi chuyện.

Người khác có thể không dám làm loạn ở chỗ này, nhưng Hoàng Bảo Trưởng là một trong những người cầm đầu duy trì trật tự trị an từ thành thị phụ cận điều tới. Miêu Nghị giết con trai y, y hoàn toàn có thể tìm ra một lý do thu thập hắn.

- Mau leo lên cây liễu!

Miêu Nghị có chút lo lắng đẩy huynh muội hai người trèo lên cây liễu.

Huynh muội ba người leo lên cây, tên mập nấp trong tán lá rậm rạp nhìn thấy Hoàng Bảo Trưởng dẫn người tìm kiếm khắp nơi bên ngoài có vẻ khác thường, bèn thấp giọng hỏi:

- Đại ca, có phải xảy ra chuyện gì hay không?

Miêu Nghị lập tức đem chuyện giết Hoàng Thành và Triệu Hành Khôi kể qua một lượt, Lục nha đầu có vẻ kinh hãi bụm miệng, đôi mắt to xinh đẹp kinh ngạc nhìn Đại ca.

Trương Bàn Tử cũng có hơi khiếp sợ, không nghĩ tới Đại ca giết người, bất quá rất nhanh lại giận dữ nói:

- Dám ném đá giấu tay, sớm muộn lão Trương cũng giết chết cả nhà họ Hoàng!

Đang lúc này, người bên trong bên ngoài thành lục tục phát ra tiếng ồn ào kinh ngạc, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Một hư ảnh phượng hoàng hoa mỹ màu vàng đang bay cao trên bầu trời cổ thành.

Sau khi bay quanh quẩn mấy vòng, phượng hoàng màu vàng đột nhiên tan ra thành vô số kim quang sáng chói, xuất hiện một nữ tử áo đỏ phất phơ. Nữ tử này do kim quang hóa thành, đầu tóc có một chiếc trâm cài đầu vàng, tay đeo ba đôi vòng vàng.

Hai dải lụa đỏ dài đến trăm thước phất phơ giữa không trung quấn quanh cánh tay nữ tử kia, nữ tử nương theo đó chậm rãi hạ xuống tường thành.

Hồng quần tung bay bày ra một đoạn cổ chân trắng như ngọc, đôi giày đỏ nhọn kiều diễm nhẹ nhàng điểm xuống đáp lên tường thành. Tư thái nhẹ nhàng ưu nhã, chân chính như lăng ba tiên tử.

Hai dải lụa đỏ dài đến trăm thước quanh cánh tay nàng vẫn bay phất phơ giữa không trung, dường như muốn kéo nữ tử áo đỏ này trở về trời, tránh cho bị thế tục phàm trần này xúc phạm.

Mà chỗ nữ tử áo đỏ này đứng vừa khéo ngay trên cây liễu, ba huynh muội Miêu Nghị được nhìn ở khoảng cách gần, ai nấy đều trợn mắt há mồm.

Một tuyệt đại giai nhân xuất hiện sờ sờ trước mắt ba huynh muội, da trắng như mỡ đông, mắt to tròn trong suốt, mũi thanh tú, môi đỏ như son, mày như vẽ.

Ngang hông nàng buộc một sợi dây lưng tơ đỏ càng làm nổi bật vóc người thon thả, góp phần làm nổi lên bộ ngực đầy đặn. Mi Tâm thấp thoáng bóng một đóa hoa sen đỏ sáu cánh nở rộ, trông rất sống động.

Nhất là khí chất đoan trang pha lẫn vẻ lạnh lùng của nàng càng thêm siêu phàm thoát tục, làm cho người ta chỉ dám đứng xa xa nhìn, không dám tới gần vì sợ xúc phạm.

Ba huynh muội Miêu Nghị nấp trên cây liễu ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng như hoa lan trong cốc vắng, hẳn là mùi thơm trên người tiên nữ áo đỏ kia.

Miêu Nghị và Trương Bàn Tử nhìn tới nỗi cảm thấy hoa mắt. Trước kia Miêu Nghị thấy nữ nhi nhà lão Lý tiệm đậu hủ đã rất đẹp, nhưng nếu mang ra so sánh với vị tiên nữ trước mắt này, khoan nói tới dung mạo, chỉ về khí chất đã như trời với vực, không thể nào so được.

Một tên tu sĩ ngân giáp nhanh chóng bay lên đầu thành, chắp tay hành lễ:

- Sơn chủ Thìn lộ Thiếu Thái sơn Dương Khánh không biết Hồng Trần tiên tử pháp giá thân tới, không kịp từ xa tiếp đón!

Lời này vừa nói ra, tu sĩ bên trong thành thảy đều cả kinh, không ngờ rằng người tới lại là Hồng Trần tiên tử. Đại đa số người đều là chỉ nghe danh chưa từng thấy mặt.

Có lẽ có người không biết Hồng Trần tiên tử là ai, nhưng hẳn bất cứ kẻ tu hành nào cũng biết Thiên Địa Lục Thánh, sáu người thực lực mạnh nhất trong giới tu hành, làm tất cả tu sĩ chỉ có thể trông theo bóng lưng bọn họ mà ngưỡng mộ.

Mà Hồng Trần tiên tử chính là đệ tử nhỏ nhất của Tiên Thánh Mục Phàm Quân, có thể tưởng tượng được địa vị của nàng cao đến mức nào.

Lục nha đầu thấy hai ca ca thấy tiên nữ đẹp suýt chút nữa chảy nước dãi bèn chu miệng, dường như hết sức không vui. Tuy rằng nàng còn nhỏ nhưng dường như đã biết ganh tị, đưa tay véo vào chõ thịt mềm ngang hông hai vị ca ca mình.

Hai huynh đệ đau đến nhe răng toét miệng phục hồi tinh thần lại, Trương Bàn Tử xoa xoa chỗ bị véo, trừng mắt cảnh cáo Lục nha đầu, quay đầu lại tiếp tục thưởng thức mỹ nữ.

Miêu Nghị ngắm nhìn bốn phía một lượt, phát hiện tất cả mọi người đều bị tiên nữ áo đỏ này hấp dẫn, chính là thời điểm mượn cơ hội thoát thân tiến vào cổ thành. Chỉ cần vào cổ thành, Hoàng Bảo Trưởng cũng không dám làm loạn.

Hắn bèn nhanh chóng kéo đệ đệ muội muội ra hiệu, ba người cấp tốc leo xuống cây liễu, sau đó nép sát dưới chân tường thành, cố gắng chạy thật nhanh.

Bất quá trước khi xuống, Miêu Nghị ngẩng đầu liếc nhìn Hồng Trần tiên tử một cái thật sâu, khắc sâu dung mạo quốc sắc thiên hương kia trong đầu, nghĩ nếu có một ngày có thể lấy nàng làm vợ thì hay biết mấy. Chợt hắn phát hiện ra suy nghĩ của mình hết sức nực cười, ngay cả cưới nữ nhi nhà lão Lý tiệm đậu hủ cũng không đủ tư cách, còn muốn cưới tiên nữ, thật là hết sức hoang đường.

Hồng Trần tiên tử cũng chú ý tới ba người dưới chân ẩn thân trên cây liễu, bất quá chẳng qua chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua, ngay cả tu sĩ ngân giáp hành lễ cũng không để trong lòng, đôi mắt trong suốt lướt qua bốn phía xung quanh, miệng khẽ ngâm nga một câu lặp đi lặp lại:

- Hồng trần hỏi hồng trần, cây khô lại gặp Xuân...

Câu sấm ngôn này đã làm nàng mê hoặc trong một thời gian. Mấy ngày trước Vu Hành Giả thần bí nhất giới tu hành như thần long thấy đầu không thấy đuôi, đột nhiên giá lâm vùng tiên gia Thiên Ngoại Thiên của Tiên Thánh Mục Phàm Quân, tìm Mục Phàm Quân cầu xin một món đồ, Mục Phàm Quân hớn hở đáp ứng, khẳng khái tặng cho.

Vu Hành Giả tinh thông bói quẻ, nghe nói có thể dòm ngó thiên cơ, chỉ là y quá mức khiêm tốn thần bí, bình thường muốn tìm cũng không thể gặp. Hiện tại vất vả lắm y mới tìm tới cửa, tự nhiên Mục Phàm Quân phải cầu y bói cho một quẻ.

Có lẽ là vừa nhận được ích lợi của người ta, Vu Hành Giả không từ chối. Sau khi nghiền ngọc làm cát, trải bàn xủ quẻ rốt cục cho ra một câu sấm ngôn, chính là câu ‘Hồng trần hỏi hồng trần, cây khô lại gặp Xuân’ này.

Lúc ấy những người có mặt tại trường không ai có thể hiểu được ý nghĩa của câm sấm ngôn này, Mục Phàm Quân thỉnh giáo tại chỗ xem giải thích thế nào.

Vu Hành Giả lắc đầu nói thiên cơ bất khả lậu, Mục Phàm Quân lại hỏi là hung hay cát.

Ai ngờ Vu Hành Giả lại nghiêng đầu nhìn về phía Hồng Trần tiên tử có mặt tại trường, cười mà không nói, sau đó ung dung thõng tay ra đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK