Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đức Minh Đạo Trưởng khom người lĩnh mệnh:

- Tuân lệnh! 

Đang nói chuyện dưới lầu đột nhiên có tiếng rống:

- Rốt cuộc có bán không!?

Mấy người trên lầu giật mình, nhanh chóng ra khỏi cửa chạy ngay xuống đại sảnh dưới lầu, liền thấy một nam nhân cao to vạm vỡ mặc hoa phục áo gấm dẫn theo hai người dồn Bảo Liên sát chân tường.

Thấy đám người Ngọc Linh Chân Nhân xuất hiện, Bảo Liên như trút được gánh nặng chạy nhanh đi tị nạn.

Ngọc Linh Chân Nhân trầm giọng hỏi Bảo Liên: 

- Có chuyện gì? 

Bảo Liên chưa kịp nói nam nhân áo gấm đã trước hét lên: 

- Lão đạo sĩ, có vẻ ngươi là lão bản của cửa hàng này? Ta muốn hỏi các ngươi, ta cầm tiền đến mua đồ tại sao các ngươi từ chối không bán? Hay cho rằng ta không trả tiền nổi?

Ngọc Linh Chân Nhân hỏi Bảo Liên:

- Mua món gì mà không bán?

Bảo Liên liếc Miêu Nghị một cái, định trả lời thì nam nhân áo gấm đã to mồm:

- Mãn Thiên Tinh! Món trang sức mà Hoàng Phủ Quân Nhu chưởng quầy Quần Anh hội quán muốn mua!

Mấy người hiểu ra, cùng nhìn hướng Miêu Nghị.

Miêu Nghị giơ tay ra hiệu với Bảo Liên cứ để hắn lo. Miêu Nghị bước ra, đánh giá đối phương từ trên xuống dưới. Cao lớn thô kệch, mặt mày dữ tợn, đôi mắt to như chuông đồng, vạm vỡ như gấu chó nhưng ăn mặc kiểu phong nhã. Sau lưng có tùy tung khoanh tay đứng, bộ dáng rất bình tĩnh.

Miêu Nghị nhíu mày hỏi: 

- Hoàng Phủ Quân Nhu phái ngươi đến?

Nam nhân áo gấm cực kỳ bá đạo nói: 

- Lải nhải nhiều làm gì, lấy trang sức ra đi, không thiếu tiền cho ngươi!

Miêu Nghị nói: 

- Ngươi mua đồ hay đi ăn cướp?

Miêu Nghị nghiêng đầu kêu một đệ tử Chính Khí môn đứng ở cửa:

- Đi báo quan, nói là có người muốn cướp giật!

Đệ tử kia ngạc nhiên, do dự nhìn đám người chưởng môn.

Nam nhân áo gấm cười phá lên:

- Báo quan?

Nam nhân áo gấm lật tay lấy tấm lệnh bài tím vàng ra đưa tới trước mặt Miêu Nghị, quát:

- Lão tử chính là quan, Hạ Hầu Long Thành thống lĩnh khu tây thành là lão tử đây! Báo quan? Quan ở ngay trước mặt ngươi, có chuyện gì cứ báo đi. Mợ nó, xem ra cửa hàng rách nát các ngươi không muốn mở nữa, trước đó lão tử ghét tiệm này đã phong một lần, bây giờ nên phong thêm lần nữa mới được!

Cả nhóm người, bao gồm Miêu Nghị nhìn chằm chằm tấm lệnh bài, xoe tròn mắt. Thì ra cửa hàng này bị cái tên này phong, không ngờ mới khai trương đã gặp kẻ khốn kiếp này, đặc biệt là ngươi không làm gì được người ta.

- Kính ngưỡng kính ngưỡng, thì ra là Hạ Hầu đại nhân.

Miêu Nghị chắp tay cười lớn:

- Hạ Hầu đại nhân đã muốn thì lẽ ra nên bán món trang sức đó cho đại nhân. Nhưng Hoàng Phủ Quân Nhu đã đặt trước rồi, lỡ chọc giận Hoàng Phủ chưởng quầy thì chúng ta không chịu trách nhiệm nổi, nếu như giận chó đánh mèo lên đại nhân thì không hay. Đại nhân thử hỏi ý Hoàng Phủ chưởng quầy xem? Nếu Hoàng Phủ chưởng quầy đồng ý nhường cho đại nhân thì bên chúng ta tuyệt đối không có ý kiến.

Mới đến, có nhiều chuyện chưa biết rõ ràng, Miêu Nghị muốn thử sâu cạn của vị thống lĩnh đại nhân này, coi thử gã có sợ Hoàng Phủ Quân Nhu không.

Hạ Hầu Long Thành thu lệnh bài lại, nói: 

- Không cần ngươi lo, cứ bán đồ cho ta là được, bản thống lĩnh mua là để tặng cho Hoàng Phủ chưởng quầy, không cần tiền của ngươi.

Thì ra vị đại nhân này là vì lấy lòng mỹ nhân!

Đám người Ngọc Linh Chân Nhân câm nín.

Miêu Nghị vững lòng, hắn nói: 

- Chỉ sợ thống lĩnh đại nhân mua không nổi.

Hạ Hầu Long Thành khinh thường nói: 

- Nực cười, một vạn Hồng Tinh chứ mấy.

Mặt Miêu Nghị không biểu tình nói: 

- Lúc trước có người ra giá một trăm vạn Hồng Tinh cũng để mua tặng Hoàng Phủ chưởng quầy nhưng ta không bán!

Đám người Ngọc Linh Chân Nhân ngơ ngác nhìn nhau, có chuyện này sao?

- . . . 

Hạ Hầu Long Thành ngây người hỏi: 

- Ai? Ai ra một trăm vạn Hồng Tinh? Có phải là tên công tử bột Khấu Văn Lam không?

Chậc chậc, Khấu Văn Lam là ai? Người theo đuổi mỹ nữ đúng là nhiều, một đống kẻ xa lạ nhảy ra.

Miêu Nghị mở cờ trong bụng, mặt ngoài giả bộ suy nghĩ:

- Không biết tên gì nhưng bề ngoài khá là ngọc thụ lâm phong, xem cũng thuận mắt.

Hạ Hầu Long Thành dứt khoát trầm giọng nói: 

- Bản thống lĩnh ra một trăm mười vạn!

Đám người Chính Khí môn trong tiệm nhìn nhau.

Miêu Nghị lạnh nhạt nói: 

- Thống lĩnh đại nhân có biết tại sao người ta ra một trăm vạn mà ta không chịu bán không? Vì ta và Hoàng Phủ chưởng quầy là bằng hữu tốt, không thì tại sao nàng đến ủng hộ tiệm nhỏ của ta khai trương? Muốn bỏ ra một trăm vạn Hồng Tinh mua niềm vui của Hoàng Phủ chưởng quầy thì đúng là đùa. Thống lĩnh đại nhân cảm thấy Hoàng Phủ chưởng quầy đáng giá dư ra mười vạn của đại nhân sao?

Hạ Hầu Long Thành cắn răng:

- Hai trăm vạn!

Chậc chậc, có vẻ thích rất nhiều.

Miêu Nghị dứt khoát từ chối:

- Không bán!

Quan trọng là Miêu Nghị biết rõ gặp loại người này dù ngươi bán giá đó cho người ta thì người ta cũng sẽ không nhớ ơn, không chừng quay đầu sẽ phong tiệm của ngươi, lấy lại cả chì lẫn chài.

Hạ Hầu Long Thành trừng mắt hăm dọa:

- Ngươi còn muốn mở cái tiệm rách nát này không? Hai trăm vạn, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu không bán thì lão tử sẽ phong tiệm của ngươi.

- Không bán, ngươi phong tiệm đi.

Miêu Nghị quay đầu ngoắc người trong tiệm:

- Đi đi, sắp phong tiệm, dọn dẹp đồ đi. Ta và Hoàng Phủ chưởng quầy là bằng hữu tốt, chúng ta đi chỗ nàng ở tạm.

Cơ mặt Hạ Hầu Long Thành co giật lạnh lùng cười: 

- Còn muốn đi? Lão tử phong tiệm là bao gồm người và đồ.

- Tùy ngươi, muốn giết muốn chém, làm gì cũng được. Ngươi có bản lĩnh thì trực tiếp cướp món trang sức đó rồi tặng cho Hoàng Phủ chưởng quầy.

Miêu Nghị ngoắc Bảo Liên:

- Lấy Mãn Thiên Tinh ra.

Bảo Liên bước tới đưa trang sức Mãn Thiên Tinh cho Miêu Nghị, hắn nhận lấy đặt trên quầy.

- Thống lĩnh đại nhân, đồ đặt ở đây, đại nhân muốn cướp thì cứ làm. Ta chống mắt xem Hoàng Phủ chưởng quầy có nhận thứ đại nhân cướp không, đặc biệt là cướp từ tay bằng hữu như ta đây.

Hạ Hầu Long Thành nhe răng trợn mắt, siết tay kêu răng rắc như muốn đấm chết Miêu Nghị.

Cuối cùng Hạ Hầu Long Thành hung tợn nói: 

- Ba trăm vạn!

Đám người Chính Khí môn hút ngụm khí lạnh, cái này đáng giá mấy chục viên Tiên Nguyên đan.

Miêu Nghị nhíu mày nói: 

- Hạ Hầu thống lĩnh thích Hoàng Phủ chưởng quầy sao?

Hạ Hầu Long Thành nói: 

- Nhảm nhí, sớm muộn gì nàng sẽ là lão bà của ta!

Thật không? Bộ dạng gấu chó như ngươi làm sao người ta vừa mắt được? Miêu Nghị thầm buồn cười. Tuy không biết Hoàng Phủ Quân Nhu có bối cảnh gì nhưng chắc chắn không dễ chọc, nếu không đẹp như nữ nhân đó sớm bị người ta giam cầm rồi. Vị này cũng sẽ không tốn công như thế, đã dựa vào quyền thế ép nàng về nhà.

Miêu Nghị khẽ thở dài: 

- Nếu Hạ Hầu thống lĩnh một mảnh chân tình với Hoàng Phủ chưởng quầy thì ta không thể làm kẻ ác được, Hạ Hầu thống lĩnh thấy có đúng không?

Hạ Hầu Long Thành thở phào, hừ lạnh một tiếng: 

- Coi như ngươi biết điều.

Mọi người cứ tưởng Miêu Nghị sẽ bán, nào ngờ hắn hô giá:

- Một ngàn vạn Hồng Tinh, lấy tiền ra sẽ bán ngay!

Đám người Chính Khí môn nghe giá tiền mà tim đập chân run.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK