Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tên La Song Phi kia vẫn một mình lẻ loi ở cách đó không xa, khoanh chân ngồi ở đó, chẳng qua là mắt đang nhắm thỉnh thoảng mở hé ra liếc trộm bên này, trông dáng vẻ vô cùng giảo hoạt.

Sau khi đêm xuống, mọi người đốt lên mấy đống lửa bừng bừng, chia thành mấy nhóm mà ngồi.

Bầu trời đầy sao, đêm khuya yên tĩnh, cách đó không xa tên La Song Phi lấy một xâu chuông ra trên tay, dùng ngón tay nghịch ngợm khiến cho chuông kêu leng keng. Tiếng chuông trong trẻo vang vọng giữa sơn cốc, khiến cho sơn cốc dưới đêm trăng tĩnh lặng này có vẻ linh hoạt sảng khoái hơn.

Mọi người lục tục mở mắt quay đầu lại nhìn y, bất quá biết người này là kẻ dở hơi, có hỏi gì cũng chưa chắc nhận được câu trả lời chính xác. Hiện tại đang ở chỗ lạ, cũng không biết rõ lai lịch của đối phương, không nên gây ra phiền phức là hay hơn hết.

Mọi người không thêm để ý tới, tiếp tục ngồi tĩnh tọa, lại cảm thấy tâm phiền ý loạn, khó có thể tĩnh tâm lại, tựa hồ theo tiếng chuông vang động kia, dường như có cảm giác hôn mê chập chờn như có như không ập tới.

Đang lúc này trong rừng núi phương xa, mơ hồ truyền tới động tĩnh long câu ầm ầm tiến tới gần.

Mọi người cả kinh, nhanh chóng đứng lên, tên La Song Phi cũng đứng lên, hai tay ôm đầu lớn tiếng kêu lên:

- Đau đầu quá, đau đầu quá, không được, không được, ta đứng không nổi nữa…

Dứt lời lại tà tà ngã trên mặt đất.

Chuông trên tay y cũng ngừng kêu, bọn Miêu Nghị còn chưa hiểu được đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên cũng cảm thấy cảm giác hôn mê mãnh liệt ập tới, ai nấy lảo đảo thân hình.

Điền Thanh Phong cưỡng ép thi pháp chống đỡ trầm giọng quát:

- Không xong, chúng ta trúng độc rồi!

Đến khi biết ra thì đã muộn, cho dù lão là người có tu vi cao nhất trong bọn cũng vô dụng.

Bọn Miêu Nghị thi pháp chống đỡ liên tiếp ngã xuống, cuối cùng Điền Thanh Phong cũng mang theo vẻ bi phẫn và bất đắc dĩ ngã xuống.

Ngay cả những long câu cũng lục tục ngã từng con xuống đất ầm ầm, chỉ có Hắc Thán đang nằm dưới đất lim dim mở mắt đứng thẳng lên, lắc đầu vẫy đuôi nhìn bốn phía, không biết xảy ra chuyện gì, đi tới bên người Miêu Nghị dùng miệng đẩy đẩy chủ, thỉnh thoảng khịt mũi một tiếng.

Miêu Nghị ngã xuống cảm thấy mí mắt mình nặng trĩu, lấy ý niệm cuối cùng chống đỡ cơn buồn ngủ vô tận kia, không ngờ rằng mình lại ngã xuống ở chỗ này.

Pháp nguyên trong cơ thể hắn lại đột nhiên lóe lên một điểm tinh quang, trong nháy mắt nhanh chóng khuếch trương ra giống như lửa cháy lan trên đồng cỏ, nháy mắt đã đốt sáng cả luồng pháp nguyên. Pháp nguyên nhanh chóng xoay tròn, như gió cuốn mây tan nhanh chóng quét qua toàn thân hắn, đốt vật chất khó hiểu xuất hiện trong cơ thể hắn tan thành hư vô.

Theo loại vật chất khó hiểu kia ẩn trong cơ thể dần dần bị đốt cháy sạch sẽ, cảm giác hôn mê trong đầu Miêu Nghị cũng dần dần biến mất, ánh mắt cũng dần dần khôi phục tỉnh táo. Bất quá vào lúc này hắn lại nhìn thấy tên La Song Phi ngã xuống trước đó động đậy, rốt cục bò dậy.

Chân mày Miêu Nghị khẽ nhướng, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc, hai mắt dần dần nhắm lại.

Cùng lúc đó, trong núi rừng ầm ầm lao ra hơn bốn mươi kỵ sĩ, giẫm lên đá cuội trên bờ suối rào rào, màn đêm yên tĩnh trong sơn cốc đã hoàn toàn bị phá hỏng.

Hơn bốn mươi kỵ sĩ từ từ chậm lại, chậm rãi đạp bước tiến tới gần, một bọn nam nữ ngồi trên lưng long câu thấy tình hình bên bờ suối, ai nấy tỏ ra vui vẻ.

Củi trong đống lửa nổ lốp bốp, tung bay từng đám hoa lửa.

La Song Phi không nhìn hơn bốn mươi kỵ sĩ sau lưng, vuốt mấy sợi lông trên nốt ruồi đen trên mặt, hai tay chống nạnh:

- Ha ha ha! Muốn phòng bị đại gia, có thể phòng được sao? Cho dù là các ngươi cẩn thận như quỷ, cũng phải uống nước rửa chân của đại gia.

Y quay đầu lại hỏi mọi người:

- Đi theo ta không sai chứ, chúng ta lại đắc thủ rồi. Vẫn là câu nói kia, nhát gan sợ chết không có đường ra, làm tán tu không có tiền đồ, chúng ta tự lực cánh sinh, tiền đồ quang minh!

- Đương gia cao minh!

- Đương gia anh minh thần vũ!

- Đương gia xuất thủ, chưa từng thất bại!

Cả bọn nam nữ ồn ào kêu lên, ai nấy ra sức nịnh bợ, những lời nịnh bợ sống sượng như vậy, La Song Phi lại vui vẻ tiếp nhận, còn ra vẻ say mê. Y vuốt râu trên nốt ruồi đen cười run rẩy cả người, đôi mày rậm cũng nhích động theo, đôi mắt sáng to cười tít lại, vô cùng đắc ý.

La Song Phi đi tới trước mặt Miêu Nghị, nhấc chân đá vào người hắn hai cước bịch bịch, miệng thóa mạ:

- Dọc trên đường đi giả vờ giả vịt không để ý tới đại gia, lát nữa cho ngươi nếm mùi đau khổ, khốn kiếp!

Miêu Nghị bị đá hai cước vẫn không nhúc nhích, giống như người chết.

Điền Thanh Phong cảm thấy mí mắt nặng trĩu, cố gắng chống đỡ để không hôn mê bất tỉnh, không hổ là tu vi cao nhất hiện trường, nhưng đã không thể nhúc nhích, trơ mắt nhìn cảnh tượng trước mắt cũng không làm gì được, thầm nghĩ xong rồi.

Trước khi tới đây lão đã nghĩ rằng đường xa sẽ gặp nguy hiểm, không ngờ rằng lọt vào tay tên này, nếu lão đoán không sai sẽ vô cùng xui xẻo, hẳn những tên này là đám phỉ tu gần đây gây án khắp nơi kia.

Y không cần cất tay, mọi người đã phải ngã gục, tên này quả thật hết sức hèn hạ.

Ngược lại Hắc Thán khịt mũi một tiếng nhìn La Song Phi, ra vẻ cảnh giác.

Hắc Thán có thể nói là kẻ duy nhất tại trường không trúng độc, bởi vì lúc ấy nó đã chạy xa đi bắt cá.

La Song Phi quay đầu nhìn vật cỡi của mình, sau đó lại quan sát Hắc Thán, cuối cùng tặc lưỡi khen ngợi:

- Vật cỡi thật là thần tuấn, thuộc về ta.

Y lại xoay người vẫy vẫy đồng bọn:

- Xuống ngựa động thủ! Vẫn quy củ cũ, lục soát sạch sẽ, không lưu người sống, cướp xong chạy ngay tức khắc!

- Hay quá!

Cả bọn cười nhảy xuống long câu, bất quá có kẻ tinh mắt lúc nhìn về phía La Song Phi đột nhiên kêu lên một tiếng:

- Đương gia cẩn thận...

Mọi người còn chưa có phản ứng kịp, trong tay Miêu Nghị nằm dưới đất thình lình lóe lên ngân quang, Nghịch Lân thương đột nhiên xuất hiện nơi tay, một đạo hàn quang mang theo tiếng long ngâm ong ong nháy mắt xuất ra đánh lén.

La Song Phi không còn kịp quay đầu lại nữa, mũi thương ba cạnh sắc bén đã đâm trúng vào lưng y.

Thế nhưng vị trí bị mũi thương sắc bén đánh trúng lóe lên một đạo ánh sáng đỏ sậm, lực công kích hùng mạnh đánh cho La Song Phi không chút đề phòng bay ra xa mười mấy thước.

Miêu Nghị một đòn đắc thủ thuận thế tung mình đứng dậy lộ vẻ kinh ngạc, tựa hồ trên người đối phương có thứ gì hộ thể, một thương đánh lén như vậy lại không thể đánh chết đối phương, thậm chí không thể đâm bị thương thân thể đối phương.

Dọc trên đường đi Miêu Nghị đã biết La Song Phi có tu vi Bạch Liên cửu phẩm, cao hơn tu vi của mình cho nên mới đánh lén, muốn xuất ra một đòn chí mạng. Ai ngờ một thương toàn lực đánh lén thành công, lại không thể giết đối phương.

La Song Phi bị đánh bay rơi xuống đất giơ tay xoa xoa lưng, đau đến nhe răng toét miệng nói:

- Hảo tiểu tử, lại dám đánh lén đại gia, lên cho ta, giết chết hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK