Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Miêu Nghị cũng nhìn Xuân Tuyết, tuy năm xưa hai người là láng giềng hàng xóm, hắn cũng từng biết mặt Xuân Tuyết, nhưng lúc nàng bị đưa đi làm thị nữ tiên nhân chỉ mới mười lăm tuổi, hôm nay Xuân Tuyết đã gần ba mươi tuổi. Có câu nữ nhân tới mười tám thì thay đổi hẳn, biến hóa còn lớn hơn nam nhân, Miêu Nghị không còn có thể nhận ra nàng, cũng không hề liên tưởng tới chuyện nàng là con gái Hoàng Bảo Trưởng.

Hùng Khiếu không nói gì, bỏ lại Xuân Tuyết, cũng chạy thẳng tới Phù Quang đại điện.

Sơn chủ nghị sự, Xuân Tuyết không có tư cách đi vào, chỉ có thể đi tới chỗ tùy tùng nên ở.

Trong đại điện, Dương Khánh ngồi ở trên cao, các lộ động chủ Thiếu Thái sơn và đệ tử Lam Ngọc môn chia làm hai bên. Sau khi Hùng Khiếu hành lễ với Dương Khánh, liếc mắt nhìn qua Miêu Nghị đang đứng giữa đại điện, mới quay đầu lại đứng vào chỗ của mình.

- Vết thương trên người ngươi có đáng ngại chăng?

Dương Khánh thân khoác áo giáp ngồi trên cao, nhìn Miêu Nghị đứng dưới mỉm cười, tỏ vẻ quan tâm.

Miêu Nghị đưa ra đôi tay rách toạc hổ khẩu, có thể nhìn thấy thịt xương, máu tươi loang lổ:

- Không có gì đáng ngại.

Dương Khánh cao cao tại thượng khẽ cười một tiếng, lật tay một cái, nhẫn trữ vật đeo ở ngón giữa lóe lên ánh sáng nhạt, một đóa quỳnh chi ngọc diệp chín nhánh chín lá xuất hiện lơ lửng trong lòng bàn tay, điểm điểm tinh quang lượn quanh, rất là xinh đẹp.

Miêu Nghị không xa lạ gì vật này, chính là tiên thảo Tinh Hoa.

Chỉ thấy Dương Khánh há miệng khẽ thổi, điểm điểm tinh quang trên quỳnh chi ngọc diệp lập tức hóa thành hai luồng tinh vân bay về phía đôi tay Miêu Nghị.

Miêu Nghị ngẩn ra, điểm điểm tinh quang thổi tới đã bám vào vết thương trên tay hắn, một trận mát lạnh sảng khoái đến tận xương tủy từ trên vết thương hai tay nhanh chóng truyền ra, theo điểm điểm tinh quang ở vết thương từ từ rót vào, vết thương hổ khẩu hắn nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.

Bất quá chốc lát công phu, vết thương đã khép lại như lúc ban đầu, làm Miêu Nghị cảm thấy kinh ngạc, cái gọi là tiên thảo Tinh Hoa được giới tu hành tôn thờ như thánh dược chữa thương chí bảo, không ngờ rằng hiệu quả đạt tới mức khó mà tưởng tượng như vậy.

Đợi đến khi điểm điểm tinh quang hiện lên lần nữa trên quỳnh chi ngọc diệp, Dương Khánh lại há miệng thổi ra một hơi, từ quỳnh chi ngọc diệp lại bay ra một luồng tinh vân, trực tiếp chui vào trong mũi Miêu Nghị.

Theo điểm điểm tinh quang rót vào phế phủ, Miêu Nghị có thể cảm giác được nội thương trong cơ thể đang lành lại nhanh chóng.

Dương Khánh lật tay một cái, ánh sáng nhạt chợt lóe trên nhẫn trữ vật, thu tiên thảo Tinh Hoa vào.

Trong đại điện mọi người ngơ ngác nhìn nhau, phát hiện Dương Khánh thật sự là coi trọng tiểu tử này, tiên thảo Tinh Hoa cũng không phải là ai cũng có, mỗi lần Vạn Trượng Hồng Trần mở ra có thể thu thập được mang ra ngoài cũng không nhiều lắm. Hơn nữa tiên thảo này sử dụng một lần sẽ bớt đi một lần, rất là trân quý, muốn lấy nữa cũng phải chờ tới ngàn năm sau Vạn Trượng Hồng Trần mở ra lần nữa.

Tiểu tử này bị chút thương nhẹ, chỉ cần dưỡng một thời gian là khỏi, lại vận dụng tới loại tiên thảo cứu mạng thường chỉ sử dụng trong thời khắc mấu chốt như vậy, Dương Khánh thật sự rộng rãi.

Quan trọng nhất là Dương Khánh lại đích thân chữa thương cho tiểu tử này.

Dù là Miêu Nghị cũng đã nhìn ra, Dương Khánh đang mua chuộc lòng người.

Bất quá lời này mọi người chỉ biết để ở trong lòng, không ai nói ra để chuốc khổ vào thân.

Hùng Khiếu khẽ cau mày, mức độ Dương Khánh thưởng thức Miêu Nghị có hơi vượt qua dự liệu của y, muốn cho Xuân Tuyết một câu trả lời sợ là không dễ dàng như vậy.

- Miêu Nghị, ta từng hứa với ngươi...

Dương Khánh vừa mở miệng, mọi người lập tức dựng tai lên, đoán chừng muốn nói chuyện để cho Miêu Nghị làm động chủ Phù Quang động, điều này làm cho mọi người rất khó chịu trong lòng.

Sở dĩ Dương Khánh dám tạo phản, dưới tay y có binh cường mã tráng cũng là một nguyên nhân, nếu đám thủ hạ động chủ của y đi nơi khác có không ít người hoàn toàn có tư cách làm sơn chủ, thế nhưng phía trên lại có Dương Khánh chèn ép. Dương Khánh cũng có thực lực làm phủ chủ, đây cũng nguyên nhân là khiến cho phủ chủ Nam Tuyên phủ Lư Ngọc kiêng kỵ.

Các lộ động chủ Thiếu Thái sơn có mặt tại trường trừ Tần Vi Vi ra, tu vi toàn là Bạch Liên bát phẩm trở lên, lăn lộn tới mức này cũng chỉ là động chủ. Tên Miêu Nghị này bất quá chỉ là một tu sĩ Bạch Liên nhất phẩm, mới vừa đầu hàng tới đây cũng muốn trở thành động chủ, tự nhiên mọi người có hơi không thoải mái.

Ai ngờ Dương Khánh còn chưa nói hết lời, bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng ầm vang dội, cộng thêm tiếng long câu hí thảm thiết, còn có một tràng tiếng huyên náo hỗn loạn.

Mọi người giật mình kinh hãi, chẳng lẽ là phủ chủ Nam Tuyên phủ Lư Ngọc dẫn theo nhân mã đánh tới?

Dương Khánh cầm đầu, cơ hồ là trong nháy mắt ai nấy lấy binh khí từ trong nhẫn trữ vật ra cầm tay, trong khoảnh khắc đi nhanh ra ngoài.

Trong đại điện trong nháy mắt trống rỗng, chỉ còn lại một mình Miêu Nghị.

Miêu Nghị có hơi á khẩu nghẹn lời, lần này đánh một trận đã làm cho hắn dấy lên dục vọng nóng lòng đề cao tu vi mình, cho nên hắn cũng rất muốn làm động chủ Phù Quang động, nguyên nhân rất đơn giản, có thể đạt được nhiều Nguyện Lực Châu hơn.

Mắt thấy Dương Khánh sắp lên tiếng, đột nhiên xảy ra chuyện này, cũng không biết là ai phá hỏng chuyện tốt của mình.

- Miêu Nghị! Cút ra đây cho ta!

Bên ngoài đột nhiên truyền vào tiếng quát chói tai của Tần Vi Vi, khiến cho Miêu Nghị vừa xoay người định ra ngoài xem thử có chuyện gì giật nảy mình. Thực lực nữ nhân kia quá hùng mạnh, mình không phải là đối thủ của người ta, không biết mình lại mạo phạm nàng chỗ nào…

Vì vị trí động chủ, trước hết hãy nhẫn nhịn, chờ sau này có thực lực sẽ thu thập nàng, nghĩ tới đây Miêu Nghị chạy nhanh ra ngoài.

Phát hiện trên mảnh đất trống quảng trường phía ngoài đại điện, một đám người đang vây quanh một chỗ, không ít người quay đầu lại nhìn về phía hắn chạy tới, có kẻ kinh ngạc, có người nhếch môi lộ vẻ hài hước, mọi người chủ động nhường ra một con đường.

Chỉ thấy Tần Vi Vi cầm xà mâu thương trong tay mà đứng, mặt như sương lạnh nhìn mình chằm chằm. Dưới chân nàng có một thớt long câu ngã xuống trong vũng máu đang co giật, Miêu Nghị liếc mắt một cái liền nhận ra là long câu của Tần Vi Vi.

Diêm Tu đang gật đầu cúi người, ra sức thi lễ xin lỗi với Tần Vi Vi.

Miêu Nghị gãi gãi đầu, có vẻ không hiểu chuyện gì. Mới vừa rồi hắn ở trong đại điện, chẳng lẽ nói hắn giết long câu của nàng, Diêm Tu cũng không có gan này mới đúng.

- Vì sao Tần động chủ lại nổi giận với ta?

Gương mặt Miêu Nghị cũng trầm xuống, tuy tu vi thấp nhưng tính tình hắn cũng không phải mềm yếu, nếu không cũng không thể sống trong thành thị bảo bọc đệ đệ muội muội không bị người ta ức hiếp.

Tần Vi Vi giơ thương chỉ Diêm Tu, tức giận nói:

- Hỏi súc sinh của ngươi đi!

Mũi thương sắp đâm trúng ngực, Diêm Tu yếu ớt lắc mình tránh né, Hắc Thán lắc đầu vẫy đuôi dương dương đắc ý đang ở phía sau lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK