Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trang viên được xây dựng dựa vào thế núi, vì thế sâu bên trong đó là một địa đạo thông thẳng vào lòng núi, từng viên dạ minh châu khảm nạm lên bức tường đá tỏa ra ánh sáng nhu hòa, ở đây được kiến tạo thành một tòa ngục giam, phân thành nhiều gian chứa đến mấy chúc người, già yếu phụ nữ con nít đều có đủ, mỗi một gian có từ ba đến năm người, có khi là năm đến sáu người. Ngay tại trên giá dùng để dụng hình, có một người đàn ông đang bị trói thành hình chữ đại, đầu cúi gằm rū xuống, vừa nhìn đã biết hắn ta đã chịu đừng cực hình tàn khốc, cả người chật vật nhếch nhác.

Từ Đường Nhiên đi vào thi thoảng lại có tiếng khóc lóc phát ra từ trong ngục giam, nhưng hắn vẫn không quan tâm, đi đến chiếc giá kia, túm lấy mớ tóc rối của người đàn ông đó, buộc người đó ngẩng đầu lên, hỏi: 

- Họ Từ kia, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, đứa con của Minh Chủ các ngươi đang ẩn nấp ở đâu?

Người đàn ông kia mở miệng, vừa nói thì máu tươi đã tràn ra, hắn không thở ra hơi nói: 

- Ta đã nói rất nhiều lần rồi, từ trước đến nay Minh Chủ chúng ta không hề thích nữ sắc, cũng chưa lập gia đình, làm sao có con được chứ?

Từ Đường Nhiên túm đầu hắn lắc liên tục:

- Đừng có nói nhảm với ông đây làm gì, nếu ta không biết rõ thì hỏi ngươi làm gì chứ? Theo ta được biết, Sở An Thiên lấy vợ trong âm thầm, ngay cả việc sinh con cũng do người lập kế hoạch che giấu tất cả, nói, nấp ở đâu rồi?

Người đàn ông đó chỉ có thể đáp lại:

- Không cần phải uổng phí tâm tư làm gì, muốn chém muốn giết, róc thịt lột da gì thì cứ làm hết đi.

Từ Đường Nhiên phất tay chỉ vào đám già trẻ lớn bé kia hỏi:

- Vì một tên Minh Chủ chó má kia, ngươi muốn mang cả gia đình của mình đều đi chết hết sao?

Người đàn ông đó nghiêng đầu liếc xéo, phát ra tiếng cười trầm thấp:

- Không cần phải dọa nạt ta làm gì, nếu ta nói ra, e rằng bọn họ sẽ chết nhanh hơn ấy chứ.

- Ha!

Từ Đường Nhiên buông lỏng tay thả người kia ra, giận quá hóa cười vô tay lốp bốp. Sau đó đưa một ngón tay cái khen:

- Ta thích nhất là người có lòng trung thành bảo vệ chủ nhân như ngươi đó, ngươi đúng là lỳ lợm! Ta cũng thích nhất là chơi đùa với loại người như ngươi, để xem xương ngươi cứng đến mức nào!

Từ Đường Nhiên dứt lời, chắp tay sau lưng đi tới đi lui sắc mặt tức giận đều không chịu được.

Không bao lâu sau, Hoàng Khiếu Thiên đã đến, vung tay lên ném con hổ cực lớn ra khỏi túi thú, đúng theo như lời nói “phải chơi đùa một phen” của Từ Đường Nhiên, đúng là đủ sức chơi đùa, con hổ kia vừa đi ra đã đại phát thú tính, nó phóng tới tấn công Từ Đường Nhiên. 

Từ Đường Nhiên giơ tay chụp lấy, nắm lấy cổ nó giống như nắm cổ mèo, kéo nó đi ngay tại chỗ, bốn chân của con hổ lớn lộ ra móng vuốt sắc bén cào lên nền đất chống cự nhưng không làm gì được.

Khi đến một gian nhà giam, Từ Đường Nhiên vung tay lên:

- Mở cửa!

Thần sắc Hoàng Khiếu Thiên run rẩy trong nháy mắt, những người phụ nữ trong nhà giam đã sợ hãi đến mức ôm siết lấy nhau khóc lóc nỉ non, người đàn ông bị cột trên giá cũng giãy giụa khỏi xích sắt, rít gào đầy phẫn nộ:

- Ngươi muốn làm gì?

Làm gì? Từ Đường Nhiên ném con hổ đó vào trong nhà giam, sau đó đóng cửa nhà giam lại.

- Gràoooo...

Con mãnh hổ vừa bị ném vào trong lồng giam đã ngửa mặt lên trời gào rống, sau đó nằm rạp xuống đất đối mặt với những người phụ nữ kia. Nó nhanh chóng vồ vào đám người, cảnh tưởng tàn nhẫn đầy máu tanh đến mức không ai dám nhìn thẳng. Tiếng kêu cứu mạng đầy bi thương và bất lực cứ vang lên quanh quẩn trong không gian dưới mặt đất.

- Dừng tay! Dừng tay...

Người đàn ông bị trói trên giá gào lên, suýt nữa đã ói máu rên rỉ.

Không lâu sau, tiếng kêu của những người phụ nữ trong nhà giam đã chẳng còn nữa, máu chảy lênh láng đầy đất. Từ Đường Nhiên đẩy cửa nhà lao, dùng năm ngón tay yếu ớt nắm lấy cổ con hổ dữ kia, lôi nó đi ra, kéo tới một phòng giam khác, quát lên:

- Mở cửa!

Mặc dù Hoàng Khiếu Thiên là một con sư tử tinh, nhưng hắn đã hóa hình rất nhiều năm rồi, vì thế đã quen với tư duy của con người, chứng kiến những chuyện thẩm vấn kiểu này cũng đủ hắn không rét mà run, hắn nhìn Từ Đường Nhiên chẳng khác nào nhìn một con quái vật, dường như Từ Đường Nhiên mới là yêu tinh, còn hắn là con người vậy, nhưng hắn chỉ có thể vâng lời mở cửa nhà lao.

- Cha! Cứu ta...

Đứa bé được một người già ôm vào trong ngực vừa nhìn thấy con hổ kia trước cửa đã thét lên đầy hoảng sợ.

Từ Đường Nhiên vừa ném con hổ vào trong nhà giam, người đàn ông bị cột trên giá đã rên rỉ cất tiếng ngăn cản:

- Dừng tay! Ta nói! Súc sinh, dừng tay, ta nói...

Con hổ kia vừa muốn gầm lên, năm ngón tay của Từ Đường Nhiên đã lôi nó đi, bên trong lồng giam phát ra từng tiếng kêu la đầy sợ hãi, có người đã bị dọa đến mức tiểu ra quần, có người không dám nhìn thẳng, thậm chí có người đã hôn mê bất tỉnh vì quá mức sợ hãi.

Từ Đường Nhiên ném con hổ cho Hoàng Khiếu Thiên, sau đó bước đến chỗ giá treo người đàn ông kia, dịu dàng đẩy mái đầu rối bời của gã ta, thở dài:

- Nếu đã nói sớm thì tốt rồi sao phải khổ sở vậy chứ, ai cũng là làm việc kiếm sống mà, thực ra ta không muốn làm thế đâu, ta khâm phục sự trung nghĩa của ngươi, nhưng từ trước đến nay, trung hiếu không thể bảo toàn, dù sao thì ngươi phải đưa ra sự lựa chọn của mình, tất cả đều do ngươi ép ta thôi.

Người đàn ông kia rơi lệ đầy mặt hỏi:

- Nếu ta nói, ngươi sẽ buông tha cho bọn họ chứ?

Từ Đường Nhiên đưa ra câu trả lời, rất vô sỉ nhưng cực kỳ thẳng thắn.

- Nếu ngay từ đầu ngươi nói ra chuyện này, ta chắc chắn sẽ buông tha cho bọn họ, hơn nữa cũng sẽ buông tha cho ngươi, sau này có khi chúng ta còn có thể vui vui vẻ vẻ mà gặp nhau, nhưng hiện giờ tay ta đã dính máu tanh rồi, nếu thả bọn họ ra, ta sợ bọn họ sẽ tìm ta báo thù, nói cho cùng thì ngươi chính là người đã hại bọn họ, ngươi có biết xấu hổ không? Vậy mà ngươi còn muốn xin cho bọn họ chết già. Đương nhiên, ta cũng không phải là kẻ không để ý đến tình người, ít nhất ta có thể cam đoan rằng bọn họ sẽ ra đi vô cùng thoải mái, không hề thống khổ gì hết, ngươi thấy sao?

Từ Đường Nhiên lấy một chiếc bình ngọc ra quơ quơ trước mặt gã đàn ông kia, buộc hắn phải lựa chọn, nhưng dù chọn thế nào cũng chẳng còn đường sống nữa.

Người đàn ông lắc đầu phẫn nộ:

- Rốt cuộc thì ngươi là ai?

Từ Đường Nhiên:

- Đừng vòng vo tam quốc, ngươi chơi đùa ông đây lâu vậy rồi. Sự kiên nhẫn của ông đây đã cạn sạch.

Hắn dứt lời, xoay người tìm kiếm con hổ kia.

- Ta nói...

Người đàn ông khóc thê thảm, cúi đầu, gần như tan vỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK