Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau trời chưa sáng Miêu Nghị đẩy tứ chi quấn chặt người mình như bạch tuộc, đẩy thân ngọc sang bên, hắn bò dậy loạt soạt mặc đồ.

Hoàng Phủ Quân Nhu dụi mắt ngồi dậy, nửa thân thể khiến người ta xịt máu mũi lộ ra ngoài chăn, nàng hỏi: 

- Trời còn chưa sáng mà ngươi đi đâu?

Miêu Nghị thuận miệng nói, ngồi cạnh giường mặc giày vào: 

- Không đi đâu.

Hoàng Phủ Quân Nhu không tin, nhanh chóng mặc áo vào, ngồi trước bàn trang điểm cột tóc đẹp, nghiêng mặt qua lại soi gương. Nàng phát hiện qua hai đêm mưa móc thì màu da, sắc mặt đẹp hơn nhiều, cảm thấy quả nhiên bên cạnh nữ nhân phải có nam nhân mới tốt.

Trong gương phản chiếu Miêu Nghị mặc đồ xong từ sau lưng ôm Hoàng Phủ Quân Nhu, hôn vành tai và cổ nàng.

Hoàng Phủ Quân Nhu cười khúc khích hỏi: 

- Lại có tinh thần rồi? Vậy thì tốt, lát nữa đừng la không được . . . 

Hoàng Phủ Quân Nhu chợt ngừng lời, biểu tình kinh khủng vì Miêu Nghị đột nhiên ra tay ngay khi nàng chưa chuẩn bị, phong tu vi của nàng lại. Đây là điều Hoàng Phủ Quân Nhu nằm mơ cũng không ngờ. Tối qua hai người còn mây mưa như keo như sơn, ai ngờ vừa quay đầu Miêu Nghị đã làm chuyện như vậy với nàng.

Miêu Nghị buông tay lùi lại.

Hoàng Phủ Quân Nhu đứng bật dậy, xoay người nhìn Miêu Nghị, giật mình chất vấn:

- Ngươi muốn làm gì?

Miêu Nghị cười nói: 

- Cho nàng nghỉ ngơi thêm chút.

Hoàng Phủ Quân Nhu nghiến răng:

- Mau gỡ bỏ cho ta, không là ta la lên!

Hoàng Phủ Quân Nhu không nói còn đỡ, Miêu Nghị nghe xong ném sợi khổn tiên thằng ra, hắn lười dông dài vớ vẩn với nàng, dứt khoát trói lại cho xong.

Miêu Nghị sấn tới, không biết lấy miếng vải ở đâu ra bóp miệng Hoàng Phủ Quân Nhu định la to, nhét vải vào miệng nàng. Vì phòng ngừa Hoàng Phủ Quân Nhu phun vải ra nên Miêu Nghị kéo sợi dây thừng cột miệng nàng lại, sau đó ôm ngang người nàng ném lên giường, đắp chăn lại.

Khuôn mặt Hoàng Phủ Quân Nhu đầy căm giận, mũi hừ hừ, khỏi đoán cũng biết nàng đang mắng Miêu Nghị.

Miêu Nghị bình tĩnh phủi tay áo, hắn không đi mà khoanh chân ngồi trên giường.

Hoàng Phủ Quân Nhu vùng vẫy không thoát được, nàng mệt thở hổn hển. Thấy Miêu Nghị không bỏ lại nàng rời đi thì ngoan ngoãn ở yên, nàng nhìn hắn chằm chằm, thỉnh thoảng rên rỉ như đang kêu hắn thả ra.

Miêu Nghị khoanh chân ngồi, lòng cứng như đá, không thèm để ý tới.

Mãi khi sắc trời bên ngoài hơi sáng, Miêu Nghị chợt mở hai mắt ra, xuống giường, bỏ lại Hoàng Phủ Quân Nhu rên rỉ nằm trên giường.

Nữ nhân này tự tìm rắc rối, không thể nhúc nhích được thì nằm yên đi, nàng cứ cố gắng vùng vẫy, hai chân bị trói không ngừng giơ lên đạp xuống giường kháng nghị.

Miêu Nghị đi tới cửa chợt ngừng lại, quay đầu nhìn nàng, vòng về. Miêu Nghị vén chăn lên chỉ vào ngực Hoàng Phủ Quân Nhu, nàng trợn to mắt hoàn toàn không thể nhúc nhích, chỉ còn tròng mắt là dữ tợn muốn cắn người.

Miêu Nghị đắp chăn lại che luôn đầu nàng, hắn dứt khoát rời đi, mở cửa, bước ra rồi đóng lại. Miêu Nghị đến cạnh đá trấn sơn đặt bên ngoài, chờ thời gian.

Khi ánh vàng hơi ló ra phía chân trời, Miêu Nghị nhảy lên đá trấn sơn, người vọt lên cao, lòng thầm tính toán độ cao. Cảnh vật quanh Tiên Hành cung dần thu nhỏ lại dưới chân Miêu Nghị, đệ tử quanh quẩn trên các đỉnh núi thấy hắn cũng không để bụng, cho rằng hắn muốn xem mặt trời ló ra trên biển mây, thường xuyên có người làm như vậy.

Miêu Nghị lơ lửng trên sáu ngàn trượng, vừa đến độ cao này hắn liền khựng lại, người bên dưới nếu không cố ý mở pháp nhãn tra xét thì mắt thường không thể thấy hắn.

Có kinh nghiệm mấy lần trước nên Miêu Nghị chọn thời gian vừa đúng, hắn lơ lửng quét mắt bốn phía, nhanh chóng tìm kiếm, quả nhiên thấy hình ảnh mình muốn thấy.

Phương xa nhiều ngọn núi nổi trên biển mây, trong ánh mặt trời chiếu rọi kéo ra các bóng ma hợp thành tranh vẽ nữ nhân phi thiên trên lãnh thổ bao la ở biển mây. Nhẹ nhàng giang tay tựa bay lên trời, vẫn rung động lòng người.

Nhưng bây giờ không phải lúc ngắm cảnh này, có vết xe đổ nên Miêu Nghị nhanh chóng nhìn chằm chằm nơi nữ nhân phi thiên nâng tay, trên bàn tay không có gì chỉ có mảng lớn vệt trắng, vì nơi đó không có đỉnh núi nên càng giống chỗ giấu kho báu.

Miêu Nghị mở to pháp nhãn nhớ kỹ vị trí xung quanh đỉnh núi đó, trong đầu định vị xong hắn không dám ở đây lâu sợ bị người khác nghi ngờ, nhanh chóng đáp xuống cạnh tảng đá Khách Lai cư.

Miêu Nghị không về sân mà tìm đến đệ tử Tiên Hành cung phụ trách mảnh đất tạm trú này, là nữ nhân bề ngoài như thiếu phụ.

Miêu Nghị chắp tay chào xong hỏi thăm:

- Phương xa phong cảnh đẹp tuyệt, không biết có thể đi xem được không?

Nữ nhân trầm ngâm rồi nói: 

- Xin quý khách chờ một chút, ta đi xin phép đã.

Miêu Nghị chắp tay cảm ơn, chờ tại chỗ:

- Đã làm phiền.

Nữ nhân bay ra khỏi ngọn núi đáp xuống núi khác, chốc lát sau lại bay về, đưa cho Miêu Nghị một khối lệnh bài:

- Sư bá chấp sự nói xung quanh núi ba ngàn Bồng Lai chưa được cho phép không được tự tiện xông vào, còn lại quý khách có thể tùy ý đi dạo. Nếu quý khách gặp rắc rối gì có thể đưa lệnh bài ra cầu viện với đệ tử bổn môn.

Miêu Nghị khách sáo hai tay nhận lệnh bài:

- Đa tạ đa tạ!

Miêu Nghị lại chắp tay cảm ơn, lễ phép thì người ta không trách.

Nữ nhân mỉm cười đáp lễ:

- Đừng khách sáo.

Cầm lệnh bài rồi Miêu Nghị từ biệt ngay, hắn không nhanh không chậm đi tới nơi mình đã tỏa định, không nên quá gấp gáp dễ bị để ý.

Miêu Nghị rời đi không lâu, đỉnh núi một trong ba ngàn Bồng Lai, Chung Ly Khoái đoàn tụ với bằng hữu cũ một đêm đã bay về. Chung Ly Khoái đến viện nơi Miêu Nghị ở, thấy cửa phòng đóng kín thì gã sờ cằm, do dự không tiện vào không xin phép.

Nếu chỉ có một mình Miêu Nghị thì thôi, quan trọng là Hoàng Phủ Quân Nhu cũng ở bên trong, quỷ biết hai người làm gì với nhau, lỡ xông vào thấy họ quần áo xốc xếch thì không ổn.

Chung Ly Khoái ngẫm nghĩ, vẫn kêu lên: 

- Mặt trời phơi nắng mông rồi, còn không dậy nữa!

Phong cảnh đẹp đến mấy nhìn lâu cũng chán, Chung Ly Khoái muốn hỏi Miêu Nghị khi nào thì đi. Chung Ly Khoái không muốn ở lại lâu, lỡ thân phận của Miêu Nghị và Hoàng Phủ Quân Nhu bị lộ sẽ rất lúng túng. Đêm qua đã có người hỏi kỹ lai lịch của hai người nhưng bị Chung Ly Khoái đánh trống lảng, gã định khuyên Miêu Nghị mau rời đi.

Chung Ly Khoái kêu một tiếng không nghe phản ứng gì, gã thầm lấy làm lạ.

Chung Ly Khoái lại kêu:

- Miêu Nghị, Miêu Nghị!

Chung Ly Khoái liên tục kêu mấy tiếng nhưng trong phòng không có phản ứng gì, gã biến sắc mặt. Có khi nào xảy ra chuyện gì không?

Chung Ly Khoái đến gần gõ cửa, bên trong vẫn không có phản ứng. Chung Ly Khoái lập tức thi pháp đẩy mở chốt cửa, mở cửa xông vào. Chung Ly Khoái quét mắt qua thấy trong chăn phồng lên lộ ra mái tóc dài nhưng không có động tĩnh gì.

Xoẹt!

Chung Ly Khoái cầm kiếm, chậm rãi đến gần giơ kiếm vén chăn. Đầu tiên lộ ra là Hoàng Phủ Quân Nhu đảo tròng mắt nhìn gã, lại thấy miệng nàng bị chặn và cột dây ại.

Chung Ly Khoái sửng sốt, tu vi của nữ nhân này không thấp, tại sao đánh nhau không thấy động tĩnh gì đã bị người trói?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK