Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngực Tôn Kiều Kiều lập tức xuất hiện một lỗ thủng máu, ngã xuống đất, thân thể giật giật mấy cái sau đó không có động tĩnh.

- Diêm Tu, giao hai người bọn họ cho lão!

Miêu Nghị quay đầu nhìn Diêm Tu nói, thi pháp vẩy sạch đi vết máu bám trên mũi thương.

Hắn biết Diêm Tu vẫn muốn báo thù cho La Trân, chẳng qua là khổ nỗi không có năng lực đó, cho nên một mực không nói gì.

Diêm Tu nghe vậy nhất thời nhe răng toét miệng, mặt mũi dữ tợn, lấy trong nhẫn trữ vật ra một cây đao cầm trong tay vọt tới.

- Không! Không...

Viên Chính Côn cùng Lý Tín thét chói tai lê thân về phía sau.

Diêm Tu chân đạp Lý Tín, đao đâm Viên Chính Côn, trước nhanh chóng xuất đao cắt đứt gân tay gân chân hai người, sau đó lột da sống Viên Chính Côn trước mặt mọi người, không hề nương tay chút nào, bắt đầu lột từ sau lưng, tình cảnh vô cùng kinh khủng.

Viên Chính Côn bị đau hoảng sợ vạn phần, nhất thời phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Lý Tín trợn to cặp mắt, bị cảnh tượng trước mắt hù dọa cho hôn mê bất tỉnh.

Không ít người giật mình nhìn Diêm Tu, không nghĩ tới lòng dạ Đại quản gia độc ác như vậy, có thể làm được chuyện lột da người sống, có thể nói ai nấy đều bị thủ đoạn tàn nhẫn của lão làm cho da đầu tê dại.

Đa số người không biết ân oán giữa Diêm Tu và bọn Viên Chính Côn, không biết phu nhân Diêm Tu bị bọn họ hại chết.

Mặc dù Thiên nhi và Tuyết nhi cũng muốn báo thù cho bọn tỷ muội, nhưng tình cảnh đẫm máu kinh khủng như thế khiến cho hai người nôn mửa, thật sự là không nhìn nổi nữa, nhanh chóng quay đầu đi nơi khác.

Miêu Nghị giết heo từ nhỏ, đã thấy quá nhiều tình cảnh đẫm máu. Hắn cũng không phải là chưa từng giết người, nhưng cũng không có hứng thú ở chỗ này tiếp tục xem, tiếp tục nghe tiếng kêu thảm thiết như quỷ khóc sói tru kia.

Hắn nắm Nghịch Lân thương, liếc nhìn mười mấy cỗ thi thể đung đưa trong gió rét, thở ra một hơi thật dài, rốt cục mình cũng đã thực hiện được lời thề.

Hắn quay đầu nhìn Nguyên Phương nói:

- Có thể cẩu tặc Hùng Khiếu sẽ đến trả thù, sắp tới phải phái người tuần tra cảnh giới bốn phía xung quanh.

Nguyên Phương chắp tay nói:

- Dạ!

Sau khi dặn dò vài câu, Miêu Nghị dẫn hai nha đầu sải bước rời đi.

Những người khác cũng không có hứng thú xem tiếp tình cảnh đáng sợ như vậy, cũng quay đầu rời đi, chỉ còn lại một mình Diêm Tu bận rộn trả thù.

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, một mình Diêm Tu lột da hai người xong ngồi trên bậc thềm phế tích, hai tay dính đầy máu tươi, nước mắt chan hòa, nghẹn ngào nức nở:

- Tiểu Trân...

Nỗi đau lòng và hối hận kềm nén đã lâu rốt cục cũng phát tiết ra. Lão hối hận vì mình hèn yếu bất tài, kém cỏi vô dụng khiến cho thê tử phải chịu uất ức khi còn sống. Hiện tại lão đã bắt đầu có can đảm hơn, nhưng nữ nhân bồi tiếp lão chịu đựng uất ức cả đời cũng đã không hưởng thụ được nữa, nỗi hối hận trong lòng không lời nào có thể diễn tả được.

- Dường như sư phó đang khóc…

Tuyết nhi bồi tiếp Miêu Nghị đứng cạnh cửa sổ nhà gỗ, kỳ quái khẽ nói.

Miêu Nghị nhìn chằm chằm Diêm Tu dưới chân núi nghẹn ngào một hồi, rốt cục không nói nửa lời, xoay người trở về giường khoanh chân tu luyện...

-----------

Nam Tuyên phủ, sơn chủ Hùng Khiếu thân kiêm hai sơn vẫn lấy Thiếu Thái sơn làm điểm đặt chân.

Thiếu Thái sơn là nơi phủ chủ Dương Khánh quật khởi, Hùng Khiếu cũng không tiện bỏ sang sơn khác.

Lúc này Trường Phong động chủ đã chạy tới Thiếu Thái sơn, đang bẩm báo với Hùng Khiếu chuyện Trường Phong động bị tập kích.

Vừa nghe đám người tập kích chỉ bắt đi ba người Viên Chính Côn, cơ mặt Hùng Khiếu giật giật. Không cần Trường Phong động chủ giải thích, y cũng đoán được là ai làm, người khác sẽ không ăn no không có chuyện làm, giở trò như vậy để tự chuốc lấy phiền phức cho mình.

Càng nghĩ càng nổi giận, chỉ là một động chủ nho nhỏ lại dám chạy tới tấn công địa bàn của mình, quả thật là dưới mắt không người!

Rốt cục không nhịn được, Hùng Khiếu vỗ án gằn giọng gầm lên:

- Tiểu tặc Miêu Nghị! Lấn hiếp người quá đáng!

Bốp một tiếng vang lên, trường án trước mặt y bị một chưởng vỗ cho vỡ tan thành từng mảnh, gỗ vụn vỡ nát đầy đất.

Hùng Khiếu nổi giận đùng đùng giống như sư tử bị chọc giận, đi tới đi lui bên trong phòng khách, sắc mặt dữ tợn.

Xuân Tuyết và Đông Tuyết đứng hầu hai bên tả hữu im thin thít, Xuân Tuyết âm thầm cắn cắn đôi môi, nàng thật không nghĩ tới tiểu tử giết heo năm xưa ở Trường Phong thành muốn làm việc phải xem sắc mặt Hoàng gia, hiện tại lại phách lối đến trình độ như vậy, ngay cả chủ nhân của mình cũng không coi ra gì.

Đại thù phụ thân và đệ đệ vẫn làm cho nàng bận tâm, nhưng nàng đã không tiện nói gì nữa. Hiện tại Miêu Nghị đã có khuynh hướng dần dần bành trướng, đã không phải là Hùng Khiếu tùy tiện phái một ít thủ hạ đi là có thể đối phó, trừ phi phát động thật nhiều người chinh phạt.

Nhưng Xuân Tuyết cũng biết, hưng sư động chúng không có lý do chính đáng như vậy là không được, chủ nhân bởi vì thù nhà của mình gây chuyện mấy lần mất thể diện cũng không thể nào làm như vậy, trừ phi chủ nhân chán sống. Mặc dù nàng là thị nữ thiếp thân của chủ nhân, nhưng vẫn chưa tới mức có thể khiến cho chủ nhân bất chấp hết thảy như vậy.

Bất quá lần này lại giúp cho Xuân Tuyết thấy được cơ hội.

Thế nhưng làm cho nàng thất vọng là, Hùng Khiếu đi tới đi lui dần dần bình tĩnh lại, rốt cục dừng bước lại, trầm giọng nói:

- Chuyện này cứ báo cho phủ chủ định đoạt!

Trường Phong động chủ ngạc nhiên:

- Sơn chủ, chẳng lẽ cứ bỏ qua cho hắn như vậy?

Hùng Khiếu quay đầu lạnh lùng trừng mắt:

- Ngươi có chứng cớ gì có thể chứng minh là hắn làm sao? Nếu ngươi có thể lấy chứng cớ ra, ta lập tức xua binh đạp bằng Đông Lai động!

Trường Phong động chủ không biết nói gì, nghĩ thầm, nếu ngươi biết không chứng cớ, cho dù là trình báo phủ chủ thì có ích gì? Chẳng lẽ phủ chủ còn có thể giúp ngươi cưỡng ép gài tang vật cho Miêu Nghị sao?

Y nào biết hôm nay Hùng Khiếu có kiêng kỵ khác, người y kiêng kỵ chính là Dương Khánh hiện tại thân kiêm hai phủ, tay nắm đại quyền.

Thân là người cũ bên cạnh Dương Khánh, không phải Hùng Khiếu không biết Dương Khánh lợi hại tới mức nào. Từ một tiểu tốt leo đến động chủ, cho đến ngày nay là phủ chủ thân kiêm hai phủ, mọi người hiểu rất rõ ràng thủ đoạn của Dương Khánh.

Hiện tại Hùng Khiếu có hơi sợ, không phải là y không biết lần trước Dương Khánh cắt của y một sơn là có ý gì. Chính là đang gõ đầu cảnh cáo y, đừng tưởng rằng Dương Khánh không biết chuyện giữa điện chủ và y có ý nghĩa thế nào.

Rõ ràng Dương Khánh đang cảnh cáo y, ta có thể cho ngươi được cũng có thể thu về được, tốt nhất ngươi ngoan ngoãn một chút cho ta, bây giờ còn chưa tới phiên ngươi nhảy nhót, nếu không tự gánh lấy hậu quả!

Hùng Khiếu biết rất rõ ràng, mặc dù trong lời điện chủ đã có ý ngấm ngầm nâng đỡ, nhưng hiện tại y vẫn chưa có tiền đồ, không có tư cách chấp chưởng một phủ. Nếu quả thật có chuyện gì, điện chủ nên chọn ai giữa Dương Khánh và Hùng Khiếu, chắc chắn sẽ không phải là Hùng Khiếu, y sẽ bị hy sinh như một con chốt thí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK