Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong phòng khách nhân mã của Dương Khánh thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng sẽ động thủ đánh nhau, thật may là không có chuyện gì.

Ai ngờ Dương Khánh cũng phất tay nói:

- Miêu Nghị ở lại, tất cả các ngươi lui ra!

Một bữa tiệc vui rốt cục kết thúc như vậy, mọi người tan tiệc rời đi âm thầm lắc đầu, lúc rời đi ánh mắt nhìn Miêu Nghị cũng có vẻ kỳ quái. Tên điên này thật là chuyện gì cũng dám làm, ngay cả Chấp Sự Trấn Ất điện cũng dám đắc tội, không sợ người ta trả thù, sau này chớ chọc tới tên điên ấy thì hơn…

Trong số người rời đi có không ít người của ba đại môn phái lúc trước Miêu Nghị từng tặng lễ vật ở Nam Tuyên phủ, Miêu Nghị có thể đưa lễ cho bọn họ, tại sao ngược lại không chịu cho vị Chấp Sự kia, chuyện này nhất định là Dương Khánh chỉ điểm ở sau lưng. Sau khi tất cả mọi người tản đi, bên trong sảnh chỉ còn Dương Khánh, Thanh Cúc và Miêu Nghị.

- Lại dám diễu võ dương oai ở trước mặt ta, Miêu Nghị ngươi thật là to gan!

Dương Khánh đột nhiên quát.

- Thuộc hạ biết tội, nhưng bây giờ thuộc hạ thật sự không có một trăm viên Nguyện Lực Châu, không thể làm gì khác hơn là ra hạ sách này!

Miêu Nghị cười khổ nói.

Lời này trong mềm có cứng, sơn chủ trong hai phủ Miêu Nghị là giàu nhất, chẳng lẽ thật sự không có một trăm viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm sao?

Dương Khánh chợt nheo mắt, vào giờ phút này y đã ý thức được Miêu Nghị đã thay đổi, không còn là tên Miêu Nghị năm xưa nữa, dám nhắm vào y để cho y phải gánh trách nhiệm trong chuyện này.

- Là bởi vì sắp phải đi Tinh Tú Hải, hay là bởi vì ta từ chối ngươi cầu hôn?

Dương Khánh đột nhiên hỏi một lời hai nghĩa.

Sắc mặt Miêu Nghị dần dần trở nên lạnh nhạt, ngẩng đầu ưỡn ngực, không cao không thấp đứng ở đó, không phân trên dưới mỉm cười nói:

- Không liên quan tới những chuyện này, Miêu mỗ vẫn nhớ rõ trong lòng ân tri ngộ của phủ chủ năm xưa, cũng từng mấy lần liều mình tương báo, cũng từng muốn vĩnh viễn theo đuổi phủ chủ. Nhưng từ chuyện của Hùng Khiếu thuộc hạ có thể thấy được, đến khi xảy ra chuyện phủ chủ lại chưa chắc có thể dung được thuộc hạ. Cho dù có ngày ấy, thuộc hạ cũng sẽ không oán phủ chủ, bởi vì quy tắc trò chơi chính là như vậy, bị cuốn vào đó sẽ phải xoay vòng theo nó, đổi lại thuộc hạ là phủ chủ cũng sẽ làm như vậy.

Lời này vừa nói ra, Thanh Cúc tựa hồ không nhận ra Miêu Nghị, dần dần trợn to mắt nhìn hắn.

- Miêu Nghị càn rỡ!

Thanh Cúc đột nhiên quát to lên, Dương Khánh giơ tay ra hiệu cho nàng không nên nhiều lời.

- Miêu Nghị, ngươi quả nhiên là gan lớn tày trời, lại dám nói với ta lời như vậy.

Dương Khánh hờ hững nói:

- Ngươi không phải là kẻ ngu, không cảm thấy bây giờ nói như thế với ta rất không thích hợp sao?

Miêu Nghị đáp lại:

- Còn có ba tháng thuộc hạ sẽ phải động thân đi Tinh Tú Hải rồi, có thể sống trở về hay không còn chưa biết, có mấy lời bây giờ không nói, sợ là sau này không có cơ hội.

- Nếu biết vì sao còn càn rỡ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi sắp đi Tinh Tú Hải rồi ta cũng sẽ không động tới ngươi? Vậy thì ngươi cho là mình cứng rắn, có tư cách thách thức ta sao?

Dương Khánh lạnh lùng nói:

- Ngươi cho rằng nhân mã của Trấn Hải sơn ngươi dám theo ngươi tạo phản sao? Ta chỉ cần nói ra tên của ngươi ở trong danh sách Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, ngươi có tin hay không, đến lúc đó chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, lập tức bọn họ sẽ quay mũi thương!

Miêu Nghị đáp lại:

- Miêu Nghị luôn luôn bội phục thủ đoạn của phủ chủ, bất quá Miêu Nghị không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ vì có mấy lời như nghẹn ở cổ họng không nói ra không được.

Dương Khánh à một tiếng:

- Ta đang nghe đây.

- Sở dĩ hôm nay Miêu Nghị dám lớn lối mà không biết thẹn trước mặt phủ chủ, chỉ vì tính cách Miêu Nghị luôn luôn là có ân báo ân có cừu báo cừu, ơn tri ngộ của phủ chủ năm xưa, Miêu Nghị một mực ghi nhớ trong lòng. Nếu không phải như vậy hôm nay Miêu Nghị sẽ không miệng mở nói bừa, không cần thiết đắc tội phủ chủ trước khi đi Tinh Tú Hải, chỉ cần tiếp tục lá mặt lá trái là được. Chính vì vậy, Miêu Nghị muốn cho phủ chủ hiểu, Miêu Nghị muốn có thủy có chung với phủ chủ, không muốn gây ra chuyện trở mặt thành thù, cũng không muốn tương lai xung đột. Nếu thuộc hạ chết ở Tinh Tú Hải vậy hết thảy coi như xong, nếu thuộc hạ có thể còn sống trở về, xin phủ chủ đáp ứng thuộc hạ một chuyện.

- Nói!

- Đến lúc đó Miêu Nghị sẽ tìm chốn khác dung thân, mong rằng phủ chủ không ngăn cản.

Hắn rất rõ ràng, cho dù là mình sống từ Tinh Tú Hải trở lại, tên điện chủ không biết uống lộn thuốc gì kia muốn đưa mình vào tử địa, ở lại Trấn Ất điện sớm muộn cũng phải chịu xui xẻo, nhưng nếu làm phản giống như Hùng Khiếu sẽ mắc phải phiền phức rất lớn.

Ánh mắt Dương Khánh lóe lên, đại khái hiểu được tâm tư Miêu Nghị. Lần này hắn chắc chắn phải đi Tinh Tú Hải, cũng chấp nhận, không gây phiền phức gì cho Dương Khánh. Chỉ hy vọng sau khi hắn còn sống trở về muốn rời khỏi Nam Tuyên phủ, Dương Khánh có thể gánh vác giúp đỡ, tỷ như tỷ dụ như công khai phát ra tin tức nói là y để cho Miêu Nghị đi, mà không phải là Miêu Nghị bỏ trốn.

Tiểu tử này có thể sống trở về hay không còn chưa biết, lại đang dự tính cho chuyện sau khi trở về… Dương Khánh không mấy tán thành suy nghĩ này, nhưng sau khi trầm tư một hồi cũng chấp nhận:

- Ta hứa với ngươi.

- Tạ phủ chủ thành toàn.

Miêu Nghị chắp tay nói.

Dương Khánh khẽ giơ tay lên nói:

- Ngươi cũng đừng tạ ân quá sớm, trước mắt làm thế nào thu xếp chuyện này? Lần này Trầm Phong Hoa trở về nhất định sẽ đặt điều trước mặt điện chủ, chắc chắn y sẽ nói ngươi đóng thuyền có vấn đề về chất lượng, hẳn điện chủ sẽ nổi giận.

Miêu Nghị cười nói:

- Chỉ là một Trầm Phong Hoa nho nhỏ làm sao có thể là đối thủ của phủ chủ, nhớ năm xưa lúc phủ chủ công chiếm Thường Bình phủ có thể coi Vạn Thuận Xương Vạn Chấp Sự chẳng ra gì, há lại sợ một Trầm Phong Hoa?

- Không cần nịnh nọt ta, ta bắt buộc phải gánh vác chuyện này trước mặt Trầm Phong Hoa khi nãy, nhưng trước mặt điện chủ ta không cần thiết gánh giúp ngươi chuyện này. Ngươi sắp đi Tinh Tú Hải rồi, vậy ngươi chịu trách nhiệm chuyện này trước mặt điện chủ đi.

Dương Khánh lạnh nhạt nói:

- Ngươi viết một phần ngọc điệp giải thích tiền nhân hậu quả chuyện này cho ta, ta sẽ cùng gởi tới Trấn Ất điện. Ngươi là người thông minh, nên viết như thế nào không cần ta dạy cho ngươi.

Nói là không dạy, thật ra thì đã dạy, chính là câu ngươi sắp đi Tinh Tú Hải, về phần những chuyện khác, tự nhiên Dương Khánh sẽ giúp một tay.

Đã nói đến nước này rồi, Miêu Nghị không thể nào từ chối, lúc này lấy ra ngọc điệp viết một phần giải thích.

Dương Khánh nhận vào tay xem qua một chút, nội dung bên trong hoàn toàn là đưa Trầm Phong Hoa vào chỗ chết.

Miêu Nghị than mình nghèo, phải nuôi rất nhiều nhân mã, thu chi hàng năm chỉ vừa đủ trang trải mọi khoản, nói Trầm Phong Hoa đòi một trăm viên Nguyện Lực Châu không có nên bị buộc bất đắc dĩ làm như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK