Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão nhân lo âu còn chưa nói hết, Miêu Nghị lập tức kêu lên với Tư Không Vô Úy và Triệu Phi:

- Nếu lát nữa lão không chịu làm, hãy làm thịt lão, hoặc ném lão ra cho bọn Cổ Tam Chính thu thập.

Lão nhân còn chưa phản ứng kịp, Tư Không Vô Úy đã cười gian lấy từ nhẫn trữ vật ra một thanh bảo kiếm gác trên cổ của lão, khiến cho tiếng kêu hoảng hốt của lão ngưng bặt.

Triệu Phi cũng lấy ra một thanh bảo kiếm chĩa vào sau lưng ngay tim lão, hai người nhìn nhau, đồng thời mỗi người nắm lấy một cánh tay lão, lại đồng thời đưa chân đạp vào sau đầu gối lão một cái khiến cho lão quỵ xuống. Sau đó mỗi người đạp lên bắp chân lão, khống chế lão chặt chẽ, không cho lão có cơ hội giở trò gì.

Lão nhân tóc bạc lộ vẻ đau khổ, lấy ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Bì Quân Tử.

Bì Quân Tử chỉ có thể tỏ vẻ thương hại, không nói gì được, nếu nói nhiều nói không chừng vị Ngưu gia này sẽ đổi lại bắt y đoạn hậu. Y đã từng lĩnh giáo qua lòng dạ độc ác của vị này, cũng chỉ có thể là chết đạo hữu không chết bần đạo mà thôi.

Không chờ bao lâu, Bì Quân Tử áp tai vào vách nghe ngóng đột nhiên vẻ mặt căng thẳng, mọi người lập tức bình khí ngưng thần, không dám phát ra chút động tĩnh nào, khống chế cả nhịp tim của mình.

Kế tiếp không cần Bì Quân Tử nhắc nhở, ngay cả Miêu Nghị cũng nghe được thanh âm nhanh chóng chạy tới.

Cơ hồ đồng thời Bì Quân Tử ra dấu, Miêu Nghị đã từ khúc quanh thò người ra, Huyền Âm Bảo Kính trong tay nhanh chóng phun ra một cỗ khí âm sát.

Khí âm sát vừa ra, ngay cả bọn Triệu Phi phía sau cũng bị hơi lạnh thấu xương làm cho lạnh cóng đến run lập cập.

Cổ Tam Chính và Đàm Lạc đang theo sau lưng hắc hồ ly nhanh chóng đuổi theo, mắt thấy phía trước lại có ngã ba, còn chuẩn bị xem đi bên nào. Chợt thấy Huyền Âm Bảo Kính từ khúc quanh xuất hiện, ngay sau đó thấy Miêu Nghị cười gằn, hai người thiếu chút nữa bị dọa sợ đến hồn phi phách tán.

Địa đạo này chỉ có một lối đi thẳng tắp, muốn tránh né cũng không có chỗ nào, muốn đánh vỡ vách động ẩn thân cũng không còn kịp nữa.

Đàm Lạc dùng hết pháp lực thúc giục mười sáu tấm thuẫn bay quanh thân thể, trong nháy mắt răng cưa rìa mép ăn khớp vào nhau. Mười sáu tấm thuẫn ráp lại thành một tấm thuẫn lớn ngăn chặn khí âm sát phun tới, bịt kín cả địa đạo.

Coi như các ngươi độc! Miêu Nghị không nghĩ tới bọn họ còn có chiêu này, nhanh chóng lùi về phía sau, không nói hai lời, một cước đạp lão nhân tóc bạc ngã trên mặt đất, quay đầu bỏ chạy.

Nếu như đắc thủ, dĩ nhiên là không cần để cho lão yêu quái này cản ở phía sau, một cước này của Miêu Nghị nói rõ đã thất thủ, ba người Triệu Phi không cần nghiệm chứng, lập tức bỏ lại lão nhân quay đầu chạy như điên.

Người nào là người của mình, người nào không phải người của mình, một cước vô tình này đã hoàn toàn chứng minh.

Sau đó lão nhân kinh hoàng nhảy lên lộ vẻ bi phẫn, thuận tay lấy một thanh Lưu Tinh chùy ra, nhanh chóng đập trần địa đạo cho sụp xuống.

Lão vừa chạy đuổi theo bọn Miêu Nghị vừa vung Lưu Tinh chùy đập trần địa đạo sụp xuống, sau lưng lão bụi đất tung bay dài dài.

Tấm thuẫn của Đàm Lạc ngăn chặn hiện tại đã hiện đầy sương trắng thật dày, Cổ Tam Chính và Đàm Lạc coi như là lãnh giáo uy lực Huyền Âm Bảo Kính, nấp sau tấm thuẫn vẫn run lên vì lạnh.

Nghe được tiếng địa đạo sụp đổ vang lên, hai người ý thức được không ổn, cẩn thận thu hồi một tấm thuẫn, sau khi xác nhận phía sau không có người nấp mới thu hồi toàn bộ. Địa đạo trước mặt bọn họ giống như thế giới băng tuyết, hiện đầy sương trắng, bụi đất tung bai cũng bị sương trắng nhuộm lên.

Đàm Lạc nhặt hắc hồ ly dưới đất lên, nó bị Huyền Âm Bảo Kính phun trúng đã bị đông cứng đờ thân thể. Trước đó thật sự là ứng phó không kịp, bảo vệ người thiếu chút nữa còn không kịp, đâu còn có thể chiếu cố hắc hồ ly ở phía trước dẫn đường.

Thiếu chút nữa bị ám toán, có thể nói Cổ Tam Chính thẹn quá hóa giận, cho dù là không có hắc hồ ly dẫn đường cũng không quan hệ, địa đạo sụp đổ phía trước chính là đèn sáng dẫn đường. Y lập tức thi triển Tích Lịch phi kiếm xoay tròn như cơn trốt xoáy thẳng tới, khiến cho bụi đất tung bay lần nữa.

Địa đạo vừa sập rất dễ khai phá, cộng thêm lão nhân tóc bạc vội vã chạy trối chết làm việc không tận tâm, không ít địa phương chỉ sụp một nửa, cho nên đối với hai người khoan đất đuổi theo một mạch cũng không phải rất khó khăn.

Bọn Miêu Nghị chui trở lại huyệt động Bì Quân Tử rất nhanh, lão nhân tóc bạc vác Lưu Tinh chùy sau đó xông vào.

Miêu Nghị quay đầu nhìn lại, nhất thời kinh nghi bất định nói:

- Đã bảo lão cản ở phía sau, vì sao lão chạy nhanh như vậy?

Không chạy nhanh lên một chút còn mạng sao… Lão nhân tóc bạc gật đầu liên tục nói:

- Đã đánh sụp hết.

Miêu Nghị lại không có biện pháp đi nghiệm chứng, nghe được mơ hồ thanh âm ầm ầm đẩy tới mà đến, hơi biến sắc mặt. Phát hiện bọn Cổ Tam Chính kia thật đúng là biến thái, như vậy cũng chui qua được, còn có thể đuổi theo.

Không có biện pháp, tiếp tục chạy đi, cả bọn lại trải qua huyệt động Bì Quân Tử chui vào bên trong mật thất. Bì Quân Tử phá vỡ góc tường, xuất hiện một cái mật đạo, cả bọn lục tục nhảy xuống, trải qua mật đạo chạy như điên.

Chỉ chốc lát sau, cuối lối đi chênh chếch xuống dưới bị một dòng nước ngăn lại, Bì Quân Tử dẫn đầu nhảy xuống.

Sau khi bơi dưới nước chừng mấy chục thước, phía trước thình lình sáng sủa, cả bọn phát hiện đã chui vào đáy biển. Thi triển pháp nhãn quét nhìn cảnh giới, san hô cá lội đủ màu sặc sỡ, đúng là cảnh tượng của thế giới đáy biển.

Miêu Nghị chỉ một phương hướng, cả bọn nhanh chóng lặn đi.

Đột phá qua địa đạo sụp, Cổ Tam Chính và Đàm Lạc cũng xông vào tới sào huyệt Bì Quân Tử, lại phát hiện là con đường chết.

- Người không thể nào vô duyên vô cớ biến mất, chắc chắn có lối đi khác.

Đàm Lạc vừa mới nói xong, Tích Lịch phi kiếm của Cổ Tam Chính đã bắn loạn xạ bốn phương tám hướng. Rốt cục lối vào mật thất bị đánh vỡ ra, Đàm Lạc lập tức dùng tấm thuẫn che chở xông vào trước, hai người đi tới mật thất gặp được mật đạo bọn Miêu Nghị chạy trốn.

Xông vào mật đạo truy kích một mạch, cuối cùng thấy một dòng nước ngăn chặn đường đi, Cổ Tam Chính bắn Tích Lịch phi kiếm xuống nước khuấy động một hồi, sau đó thu kiếm nhảy xuống.

Đến khi bọn Cổ Tam Chính ngoi lên mặt biển đã không còn thấy bóng dáng bọn Miêu Nghị đâu nữa. Bóng đêm đen như mực, có biển cả che chở, cho dù là mở pháp nhãn ra cũng không cách nào phán đoán bọn Miêu Nghị trốn theo phương hướng nào.

Tích Lịch phi kiếm bay trở vào hộp, Cổ Tam Chính tức giận nói:

- Thật là giảo hoạt, rốt cục cũng để cho hắn chạy thoát.

- Theo ngươi tên này có khả năng cố ý tạo ra dấu hiệu rời đi, sau đó trốn trở về đảo hay không?

Đàm Lạc hỏi.

- Rất có thể!

Cổ Tam Chính gật đầu một cái.

Hai người vẫn không chịu bỏ cuộc, lại leo lên bờ biển tìm kiếm tung tích bọn Miêu Nghị. Đàm Lạc tổn thất hắc hồ ly lại ném ra mấy con chuột mũi đỏ, ngửi ngửi tìm tòi khắp nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK