Từ thần thái đắc ý của Vương Xa Quân không khó kết luận lắm, người cậu Phó bí thư Huyện ủy của y sau lưng thúc đẩy cho y không ít, hai ứng cử viên phó phòng, y chắc chắn nắm bắt được một
Trong lòng Quan Doãn rất không thoải mái, tuy là dường như có thể đoán ra kết quả, nhưng tận tai nghe được Vương Xa Quân nói ra mồm, vẫn thấy khó chịu, lẽ nào nói, bằng cấp của hắn tốt hơn so với Vương Xa Quân, năng lực mạnh hơn so với Vương Xa Quân, là bởi vì không có ông cậu Phó bí thư, thì vĩnh viễn bị Vương Xa Quân chèn ép, vĩnh viễn đi dưới cái bóng của Vương Xa Quân sao?
Vương Quân Xa dường như vẫn rất chiếu cố đến cảm xúc của Quan Doãn, thở dài nói
- Tôi đề cập đến cậu cho cậu của tôi, nói là ít nhiều cũng nên chiếu cố sinh viên Bắc Kinh một chút, hơn nữa, ba thông tín viên cùng năm, quan hệ giữa chúng ta là tốt nhất, cậu nói cậu sẽ nói với Bí thư Lý… Quan Doãn, tôi chỉ có thể giúp cậu nhiêu đó thôi, thành hay không, dù sao tôi cũng tận tâm rồi.
Quan Doãn giả vờ rất cảm kích bắt tay Vương Xa Quân
- Cảm ơn Xa Quân.
- Khách khí gì chứ, lại không phải người ngoài
Vương Xa Quân thân mật ôm bả vai của Quan Doãn, nói nhỏ
- Còn có một tin tức, thiên kim của Bí thư Lý từ tỉnh thành qua đây, muốn đến huyện Khổng nghỉ hè, Bí thư Lý có ý đặc biệt giao cho tôi đi đón, không nói với cậu nữa, xe sắp đến rồi, tôi không thể làm hỏng chuyện chính, gặp lại sau.
Vương Xa Quân vừa quay người liền vội vã chạy đi, vừa mới nói chuyện với Quan Doãn khí định thần nhàn, dường như không có chuyện gấp, bây giờ nói có chuyện liền vội mà đi, tương phản trước sau lớn qua, khiến người ta âm thầm khâm phục thời gian gã ở Huyện ủy nửa năm, đã luyện được khả năng có thể thu thả tự nhiên.
Sau lưng có cao nhân chỉ điểm thì không giống nhau, Quan Doãn nhìn chằm chằm bóng của Vương Xa Quân hổi lâu, mới thu hồi ánh mắt, sau lưng hắn cũng có cao nhân chỉ điểm, nhưng so sanh với cao nhân là ông cậu Phó bí thư huyện ủy của Vương Xa Quân, cao nhân của hắn không thể lên mặt bàn được.
Quan Doãn biết rõ Vương Xa Quân có thâm ý biểu diễn trước mặt hắn một phen, đã khoe khoang lại là lôi kéo, tóm lại là thái độ được hời và khoe kẻ thắng lợi, mà Vương Xa Quân cố ý nhấn mạnh đi đón cô con gái bảo bối của Bí thư Lý, càng là hiển thị quan hệ mật thiết không giống như bình thường giữa gã và Bí thư Lý.
Lãnh đạo để ai đi làm chuyện riêng, thì người đó là thân tín của lãnh đạo, nói như thế, Vương Xa Quân đã trăm phần trăm thu được sự tín nhiệm của Lý Dật Phong.
So với sự quan tâm đến cô con gái của Lý Dật Phong, tâm tư của Quan Doãn càng để ý tin đồn Lãnh Phong có thật sẽ rời khỏi huyện Khổng không… Lãnh Phong đến huyện Khổng muộn hai năm so với Lý Dật phong, đến huyện Khổng nhậm chức mới một năm, nếu như bây giờ điều đi, không phải là chuyện tốt, hơn nữa ai cũng có thể nhìn ra hắn là bị xa lánh, đối với hình tượng lên chức từ nay về sau của hắn, cực kỳ bất lợi.
Quan Doãn vừa nghĩ vừa đi về phòng Thư ký.
Văn phòng Thư ký Huyện ủy ở phía đông, gần văn phòng huyện Ủy, cách văn phòng Bí thư Huyện ủy Lý Dật Phong chỉ một căn phòng, cách phòng của Chủ tịch Huyện Lãnh Phong ở phía tây chừng trăm mét. Quan Doãn gần văn phòng Bí thư mà phục vụ Chủ tịch Huyện, từ chức vụ mà nói thì vô cùng xấu hổ, so sánh với nhau, Vương Xa Quan và Ôn Lâm thì thuận tiện hơn nhiều, hiển nhiên, cũng là có người cố ý như thế, khiến hắn không chịu nổi.
Vốn dĩ ở Huyện ủy từ phía tây sang phía đông, Lãnh Phong còn có ý đem phòng thư ký một chia thành hai, thông tín viên phục vụ lãnh đạo Huyện ở lại phòng Thư ký làm việc, mà thông tín viên phục vụ bộ máy lãnh đạo Chính phủ đến văn phòng với danh nghĩa Ủy ban Nhân dân làm việc.
Vừa bắt đầu, Lý Dật Phong không có ý kiến phản đối, sau đó không biết nghe kiến nghị của ai đó, nói là thông tín viên phục vụ đều là Thường Ủy Huyện ủy, không nên phân chia phục vụ Huyện ủy hay là bộ máy chính phủ, còn nữa, Chủ tịch Huyện cũng không phải là Phó bí thư Huyện ủy chứ?
Nói như thế cũng không có đạo lý gì, khi thông tín viên phục vụ các lãnh đạo Huyện ủy, là dựa theo phân chia Thường ủy, không phải dựa theo sự phân chia của Lãnh đạo Huyên ủy và Ủy ban Nhân dân huyện, ví dụ như Vương Xa Quân phục vụ là dựa vào Bí thư Huyện ủy Lý Dật Phong đứng đầu ba vị Thường ủy, Quan Doãn phục vụ là dựa vào Chủ tịch Huyện Lãnh Phong đứng đầu bốn vị Thường ủy, Ôn Lâm phục vụ là đựa vào Phó bí thư Lý Vĩnh Xương đứng đầu sáu vị Thường ủy.
Có người đề nghị như thế, Lý Dật Phong không có gật đầu cho sự việc phân nhà cho thông tín viên, Lãnh Phong gặp nhân vật số một không đồng ý thả người, cũng không hỏi lại chuyện này, dù sao tuy Huyện ủy và Ủy ban Nhân dân Huyện chia là hai nơi làm việc đông viện và tây viện. Tuy nhiên trụ sở Huyện ủy huyện Khổng vốn dĩ không nhỏ lắm, nhưng phòng Thư ký Huyện ủy và văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, tổng cộng cũng cách hơn trăm mét. Cho dù Quan Doãn dọn đến văn phòng Ủy ban nhân dân làm việc, cũng không gần là mấy bước chân.
Sự việc cũng không giải quyết được gì.
Kỳ thật nghe nói sớm đã quyết định Quan Doãn phục vụ Lý Dật Phong và ba vị Thường ủy. Nhưng tại hội nghị công việc bí thư khi thảo luận, có người nói xấu Quan Doãn, kết quả khiến Lý Dật Phong có ấn tượng không tốt về Quan Doãn, khiến Vương Xa Quân xếp ở vị trí thứ hai mượn cơ hội lên chức. Ai cũng biết rằng phục vụ cho Lý Dật Phòng với ba vị Thường ủy dẫn đầu, thực tế là phục vụ một mình Lý Dật Phong, chỉ cần Lý Dật Phong vừa lòng, không quan tâm phục vụ đến hai vị Thường ủy còn lại cũng không sao.
Hơn nữa có thể đi theo bên Bí thư mỗi ngày, là cơ hội tha thiết của mỗi thông tín viên.
Sau lưng rốt cuộc phát sinh biến cố thế nào, là ai làm thế với Quan Doãn, trong lòng Quan Doãn hiểu rất rõ, từng khoản hắn đều nhớ rõ.
Chuyện đông viện tây viện tuy không to, trong vài lần đọ sức giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong, xem như một lần bình thường thôi, nhưng đối với Quan Doãn mà nói thì ý nghĩa trọng đại, bởi vì trong ba thông tín viên Huyện ủy, một mình hắn là phục vụ lãnh đạo Ủy ban Nhân dân huyện.
Hơn nữa cũng chính là bởi vì sắp xếp như thế, khiến Lãnh Phong hiểu lầm Quan Doãn là người của Lý Dật Phong, sinh lòng phòng bị với hắn, nhưng Quan Doãn lại bị Lý Dật Phong không thích lắm, kết quả dẫn đến hai bên đều không tốt, bị kẹt ở giữa như mỗi ngày ăn cơm sống, trở thành vật hy sinh trong cuộc tranh đấu chính trị giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong.
Quan Doãn cũng nghĩ qua, sợ là người đề nghị thông tín viên không phân ravới Lý Dật Phong, cũng có cố ý chỉnh sửa hắn, cũng phải, ai bảo trên đầu của hắn có quầng sáng sinh viên đại học Bắc Kinh chói mắt, không lưu ý có khả năng ngẩng đầu, khẳng định đến đâu cũng bị người chèn ép.
Quan Doãn trời sinh tính không chịu thua, hắn cấp ba năm đó thành tích học tập vốn chỉ là bình thường, sau đó bị năm nhất cười cho một lần, liền nghẹn cổ quyết chí tự cường, thành tích kết quả thi đại học vừa ra đã làm người khác sợ hãi, hắn với thành tích đứng nhất toàn Huyện đựơc đại học Bắc Kinh tuyển chọn.
Quan Doãn năm đó không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên nổi tiếng, trong một khoảng thời gian dài, hắn là nhân vật truyền thuyết ở huyện Khổng.
Bây giờ ở Huyện ủy chịu quản chế, Quan Doãn tự nhiên cũng không chịu nhận thua như vậy, thời vận có cao có thấp, quan vận cũng có chìm có nổi, hắn coi như hiện tại thời vận không tốt. Tuy nhiên một người không thể luôn đen đủi, tin rằng sẽ có một ngày vận may sẽ đến, lại còn mọi người đều cho rằng hắn không có người sau lưng cũng không có người hậu thuẫn, không có người biết tuy sau lưng hắn đích thật là một tờ giấy trắng, nhưng hắn cũng có thủ đoạn mà người khác không biết.
Đợi đó mà coi, Quan Doãn nắm tay, ngồi trước bàn trong văn phòng của mình, hắn đối mặt với bàn làm việc trống không, Ôn Lâm không có mặt, chỉ có một chén trà ấm ấm chứng tỏ Ôn Lâm vừa mới rời đi không lâu.
Mặc dù từ mồm Vương Xa Quân nghe được tin tức Lãnh Phong có khả năng bị điều đi, Quan Doãn sẽ không từ bỏ hy vọng cuối cùng, hắn không tin Lãnh Phong sẽ tùy ý cho Lý Dật Phong bầy bố, đọ sức với Lý Dật Phong hơn năm nay, Lãnh Phong đã từng một lần lui bước và thỏa hiệp chưa? Dựa vào tính cách của Lãnh Phong, chưa đến thời điểm cuối cùng thì không nhận thua.
Vừa nghĩ, vừa cầm tờ báo hôm nay lên xem, xem vài lần, ánh mắt Quan Doãn nhìn xuyên qua cửa sổ ra bên ngoài cửa sổ.
Đối diện với văn phòng Thư ký Huyện ủy là một cây liễu, nghe nói cây liễu cổ thụ có hơn trăm năm tuổi, dáng vẻ xanh um tươi tốt, lắm cành nhiều lá, ba người ôm không xuể. Nhớ rõ năm rồi khi mới đến báo danh Huyện ủy, Quan Doãn còn hứng phấn mà ôm cây liễu cổ thụ đó, lúc đó bị Ôn Lâm cười hắn ngốc nghếch.
Tiếng ve thành từng trận, sau buổi trưa ánh nắng như bài hát ru con, phòng thư ký chỉ có mình Quan Doãn, bình thường, hắn luôn thích ngủ trưa, nhưng hôm nay ý nghĩ muốn ngủ trưa một chút cũng không có, tưởng phản, không những không buồn ngủ, mà còn phá lệ hưng phấn, nhớ lại đối thoại giữa hắn và Lãnh Phong, hắn càng cho rằng trong khoảng khắc hắn đệ trình tài liều với Lãnh Phong, Lãnh Phong có không ít ấn tượng sâu sắc đối với hắn.
Màn trúc vang lên, một người con gái khuôn mặt đẹp, thân thể đầy đặn đi tới.
- Quan Doãn, nhớ người yêu đến đần người ra à?
Cô ta vừa tiến vào liền trêu ghẹo Quan Doãn, thuận tay cầm chén trà của Quan Doãn uống một ngụm trà.
Quan Doãn định đoạt lại cái chén
- Ôn Lâm, cô ít nhiều chút ý chút đi, cô là con gái, sao có thể tùy tiện uống ly của đàn ông? Coi chừng về sau không lấy được chồng đó.
Ôn Lâm đầy đặn không phải béo, mà là vẻ đẹp đặc biết của cô gái từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, bắp chân rắn chắc mà cân xứng, thân thể đẫy đà mà không béo, bộ ngực dậy thì bình thường vô cùng đầy đặn, có cảm giác miêu tả sinh động, không cần chen chúc cũng không cần chèn ép, ngọn núi và khe suối bao quanh trong lớp áo trắng, đầy ắp hơi thở thành thục ướt át, phả hơi nóng thằng vào mắt.
Riêng Ôn Lâm lại có vẻ mặt búp bê, khuôn mặt tròn tròn khảm thêm đôi mắt hạnh, khi cười, bên trái gò má có má lúm đồng tiền nhạt, bím tóc đuôi ngựa buộc ở sau lưng, khi đi lại, cũng dao động trái phải như cái mông đong đưa, như nhánh cây liễu lay động theo gió ở trước cửa.
Gió thổi cành dương liễu dùng ở trên người Ôn Lâm, là hình tượng chuẩn xác nhất.
Ôn Lâm và Quan Doãn, Vương Xa Quân tốt nghiệp đại học cùng năm, Quan Doãn tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, Vương Xa Quân tốt nghiệp học viện sư phạm chuyên nghiệp kỹ thuật, Ôn Lâm thì tốt nghiệp trường đại học tài chính Tây Nam, có thể nói, trong ba người, bằng cấp của Quan Doãn là tốt nhất, tiếp theo là Ôn Lâm.
Ôn Lâm vốn dĩ có cơ hội ở lại trường, nhưng lại muốn quay về quê nhà huyện Khổng, dẫu rằng bởi vì nghe đồn Ôn Lâm có dì làm cán bộ Phó trưởng ban tổ chức Thành ủy, hay là, bởi vì cô quyến luyến cố hương, thì không biết được rồi.
Quan Doãn thích tính cách của Ôn Lâm, bên trong ngay thẳng để lộ ra khiến không ai cự tuyệt, nhưng hắn lại không thể không duy trì khoảng cách với Ôn Lâm, mỹ nữ trên quan trường là vũ khí sát thương mạnh nhất, rất dễ dàng khiến đàn ông mất đi sức phán đoán và rơi xuống vực sâu.
Huống hồ Ôn Lâm cũng không đơn giản xinh đẹp bình thường nhiệt tình như lửa mà cô vẫn thể hiện bên ngoài, cô có đầu óc có cách nghĩ, lại còn một năm nay, cô ta quan sắt ở Huyện ủy, đánh giá các hạng mục không những vượt trội Quan Doãn, thậm chí còn vượt trội hơn Vương Xa Quân.
Nếu không phải Vương Xa Quân có một ông cậu là Phó bí thư Huyện ủy, bây giờ trong ba người, người sáng chói nhất là Ôn Lâm chứ không phải gã.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK