Mục lục
[Dịch] Quan Vận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra, cho tới hôm nay, Quan Doãn cũng không tự cho mình là con rể Kim gia, cũng chưa từng nghĩ rằng mình mượn hơi Kim gia mà ỷ thế hiếp người, càng không nghĩ đến nhờ vào Tiểu Muội mà có chút quan hệ với Dung gia. Hắn chỉ muốn dựa vào thực lực của bản thân, đi từng bước vững chắc trong quan trường, đầu tiên là học hỏi kinh nghiệm, sau đó, khi dần dần bước đến địa vị cao nhất, có khả năng và quyền lực để chủ quản một phương, mới tìm kiếm con đường của riêng mình, thực hiện các biện pháp chính trị để có thể tạo phúc cho dân, tạo ra quốc gia lý tưởng của hắn.

Giai đoạn này, tuy lấy thân phận thư ký số một đi theo Tưởng Tuyết Tùng nhưng cũng là một lần học hỏi kinh nghiệm hiếm có. Cách dùng người và trí tuệ quan trường của Tưởng Tuyết Tùng đã hướng dẫn cho hắn rất nhiều, dạy cho hắn biết nhiều thủ đoạn. Người trong quan trường, nếu không có thủ đoạn chính trị thì không thể nắm quyền, nắm quyền không xong thì đừng nói đến bất kỳ lý tưởng hay khát vọng gì nữa.

Quan Doãn đã từng trải qua thăng trầm ở huyện Khổng, từ trước đến nay làm việc luôn hết sức cẩn thận, nhưng thứ nhất là hiện giờ vẫn chưa đủ căn cơ, vẫn còn là một gốc cây non. Hắn luôn dựa theo nguyên tắc người không chạm ta, ta không đụng người, không dễ dàng ra chiêu gây chuyện với người khác. Tuy luôn nghe đồn rằng Đại Gia kiêu ngạo thế này, ngông cuồng thế kia, dám khoa tay múa chân với Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy ra sao, nhưng đều không liên quan đến hắn, dù sao hắn và Đại Gia cũng không có xung đột trực tiếp gì.

Mãi cho đến hôm nay, cho đến vừa rồi hắn nghe được tin tức từ miệng Kim Nhất Giai, hắn mới biết được, hóa ra vô hình trung, Đại Gia và hắn đã gần như giao phong trực tiếp rồi.

Đại Gia chạm đến Mộc Quả Pháp, hắn vẫn có thể thờ ơ, hay Đại Gia chạm đến Hạ Đức Trường, hắn cũng có thể làm như không thấy, nhưng Đại Gia lại động đến Tưởng Tuyết Tùng, hắn không thể vẫn vờ như không biết được. Động đến Tưởng Tuyết Tùng cũng như động đến hắn. Tưởng Tuyết Tùng và Mộc Quả Pháp hay Hạ Đức Trường không giống nhau. Tưởng Tuyết Tùng là người lãnh đạo trực tiếp của hắn, là người dẫn đường cho hắn trong quan trường. Dựa theo quy củ quan trường, ngày nào hắn còn là thư ký của Tưởng Tuyết Tùng thì vẫn luôn là người cùng chung chiến tuyến với Tưởng Tuyết Tùng.

Lời nói của Kim Nhất Giai khiến Quan Doãn cảm thấy ấm áp. Hắn cố nén kích động trong lòng nói:

- Cảm ơn em, Nhất Giai.

- Cảm ơn em làm gì?

Vừa rồi nói chuyện chính trị đại sự, giọng điệu rất nghiêm túc, nhưng giờ Kim Nhất Giai lại dịu dàng như nước.

- Anh là người mà em sẽ nương tựa cả đời, em sẽ không để cho người khác thương tổn anh nửa phần đâu.

Cúp điện thoại của Kim Nhất Gia, Quan Doãn ngồi trên ghế, im lặng thật lâu. Ánh mặt trời ngoài cửa sổ sáng rỡ đến chói cả mắt, lá cây xanh um, thỉnh thoảng còn có tiếng ve văng vẳng, càng khiến cho tòa nhà Thành ủy sau giờ nghỉ trưa càng thêm yên tĩnh. Khó có được một buổi trưa yên bình như thế, Tưởng Tuyết Tùng có thói quen ngủ trưa, như vậy giờ chắc hẳn đã đi vào mộng. Bình thường giờ này Quan Doãn cũng ngủ một chút, nhưng hôm nay lại không buồn ngủ chút nào.

Thế cục Hoàng Lương, rốt cuộc phải như thế nào mới xong?

Nếu quả thật như lời Kim Nhất Giai, cuối cùng Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác đều bị chuyển đi, như vậy, thắng lợi vất vả của trận này, chẳng khác nào đổ sông đổ bể.

Nếu Chương Hệ Phong thật sự làm như vậy, thì hình tượng của y trong lòng Quan Doãn quả là tuột dốc không phanh rồi. Dù gì thì Quan Doãn cũng chỉ có ấn tượng bình thường với Chương Hệ Phong. Nhưng ấn tượng bình thường không có nghĩa là hắn không tôn trọng đường đường Bí thư Tỉnh ủy này. Dù sao đó cũng là nhân vật số một cao cao tại thượng trong tỉnh Yến, trong lòng mỗi người ở quan trường, Bí thư và Chủ tịch tỉnh luôn tồn tại ở vị trí cao nhất, đều rất ngưỡng mộ.

Nếu Tưởng Tuyết Tùng thật sự phải rời khỏi Hoàng Lương thì phải làm sao bây giờ? Quan Doãn chìm đắm trong suy nghĩ. Hắn mới theo Tưởng Tuyết Tùng hơn nửa năm, cũng mới lên cấp trưởng phòng không lâu. Với cấp bậc của Tưởng Tuyết Tùng, cho dù bị điều chuyển thế nào, cũng sẽ không mang theo thư ký đi nhậm chức. Nói cách khác, Tưởng Tuyết Tùng vừa đi thì hắn đã trở thành đứa con mồ côi rồi.

Mới là cấp trưởng phòng, nếu là cấp phó cục trưởng thì còn dễ nói, có lẽ Tưởng Tuyết Tùng còn kịp thời ra tay, thúc đẩy hắn ra khỏi thành phố. Nhưng hắn mới vừa lên cấp trưởng phòng được mấy tháng, lúc này cất nhắc lên phó cục trưởng thì thật là không hợp với quy củ, cũng không chắc được mọi người ủng hộ.

Hơn nữa, cũng có thể đoán được, Tưởng Tuyết Tùng đi rồi, Bí thư Thành ủy mới tuyệt đối sẽ không để hắn làm thư ký. Thư ký số một Thành ủy này, có thể sẽ bị gạt qua, không dùng tới nữa, nếu cứ ngồi yên, không chừng lại phải chịu thêm mười năm ghẻ lạnh nữa, từ nay về sau, tiền đồ thật ảm đạm.

Lần đầu tiên, Quan Doãn cảm thấy tương lai đang có nguy cơ vô cùng.

Quan Doãn lo lắng không phải không có lý, vài ngày sau, Thành ủy Hoàng Lương có tin đồn, không biết tin đồn lan truyền từ đâu, nhưng tin đồn này với những tin tức mà Kim Nhất Giai tiết lộ, không hẹn mà hợp. Những lời đồn về chuyện Hô Diên Ngạo Bác và Tưởng Tuyết Tùng bị điều động, đúng hẹn lại lên.

Khi tin đồn loan ra, trên dưới trong Thành ủy Hoàng Lương đều hiện lên vẻ kinh sợ.

Đương nhiên, nếu tin đồn chỉ có mình Hô Diên Ngạo Bác bị điều động thì thôi, cũng được, cho dù là cả nhân vật số một và số hai đều bị điều đi, cũng không có gì, tuy hơi hiếm thấy, nhưng cũng không phải chưa từng có tiền lệ. Vấn đề không phải là Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác đi cùng một lúc, mà xem xét tình hình lúc này, rõ ràng Tưởng Tuyết Tùng đã chiếm thế thượng phong, cho dù về vấn đề khống chế toàn cục ở Thành ủy, hay thế cục Hoàng Lương hiện nay, rõ ràng đại thế của Hô Diên Ngạo Bác đã mất, trong giai đoạn khảo hạch của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Hô Diên Ngạo Bác cũng chắc chắn đã thua mất bảy phần.

Tình hình này, nếu Tưởng Tuyết Tùng bị điều đi, hẳn là nên thăng chức mới đúng, hơn nữa, với lý lịch kinh nghiệm và chiến tích ở Hoàng Lương của Tưởng Tuyết Tùng, diệt gian trừ ác, dân chúng đều vỗ tay khen hay, ổn định được tình hình Học viện Tiến Thủ, tăng cường tài chính, mở rộng xây dựng khu kinh tế mới… Tưởng Tuyết Tùng có thăng lên đến cấp phó tỉnh, thì cũng rất hợp tình hợp lý. Còn Hô Diên Ngạo Bác, những gì y đã làm ở Hoàng Lương: dùng người không khách quan, về phương diện phát triển kinh tế thì không có điểm sáng, chiến tích cũng bình thường, nếu điều chuyển ngang cấp, đến một thành phố cấp 3 khác làm Chủ tịch thành phố, xem như cũng đã cất nhắc y rồi.

Cho nên, khi tin tức Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác được truyền ra, mỗi người đều dựa theo thông lệ mà suy đoán, cho rằng Tưởng Tuyết Tùng có thể được điều đến Tỉnh ủy, mà thăng chức hẳn là bắt đầu từ Phó Chủ tịch tỉnh, còn Hô Diên Ngạo Bác hoặc là được điều đến một thành phố cấp 3 khác, tiếp tục làm Chủ tịch thành phố, hoặc là được điều đến Tỉnh ủy, làm Chủ nhiệm Văn phòng, hay thậm chí là một cục nào đó, chẳng khác nào là chuyển ngang nhưng hạ bệ. Nhưng điều khiến tất cả mọi người đều chấn động là nghe nói Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác được điều chuyển theo thứ tự là…

Tưởng Tuyết Tùng bị điều đến Ủy ban Xây dựng tỉnh, làm Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, còn Hô Diên Ngạo Bác đến thành phố Tần Đường, làm Bí thư Thành ủy Tần Đường!

Chuyện này… sao có thể được!

Ủy ban Xây dựng tỉnh cho dù là một cơ quan quan trọng trực thuộc Tỉnh ủy, bình thường Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng có thể to hơn Chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy, nhưng có to hơn nữa cũng chỉ là cấp giám đốc sở. Tưởng Tuyết Tùng đường đường là Bí thư Thành ủy của thành phố lớn thứ ba tỉnh Yến, lại bị chuyển xuống làm Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, rõ ràng là bị hạ bệ rồi.

Vả lại, chỉ cần là người có suy nghĩ chính trị đều có thể thấy được, dù được điều làm nhân vật số một của một ngành sản xuất quan trọng, nhưng chẳng khác nào là cách xa trung tâm chính trị, nếu muốn một lần nữa bước vào trung tâm của vòng tròn chính trị, thì khó như lên trời. Cho đến giờ chỉ thấy Bí thư Thành ủy lên làm Phó Chủ tịch tỉnh, chưa từng thấy được Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng được đề bạt làm Phó Chủ tịch tỉnh. Bước tiếp theo của Tưởng Tuyết Tùng vốn nên tiến vào danh sách cấp phó tỉnh, cho dù có trì hoãn chậm trễ gì đi nữa, nếu không được đề bạt lên thẳng Phó Chủ tịch tỉnh, thì ít nhất cũng phải được điều chuyển ngang, đến thành phố cấp 3 khác làm Bí thư Thành ủy, ít nhất cũng tốt hơn tình cảnh hiện tại, sao lại bị sắp xếp đến Ủy ban Xây dựng tỉnh chứ?

Còn chiến tích của Hô Diên Ngạo Bác ở Hoàng Lương quá bình thường, ngoại trừ những thủ pháp đấu tranh chính trị quá thành thạo, thì y không xây dựng được gì về kinh tế, hơn nữa, cũng không khỏi liên quan đến cái chết của Trịnh Thiên Tắc và Học viện Tiến Thủ, có thể toàn mạng trở ra đã là không tệ rồi, lại còn một bước lấy phận Chủ tịch của thành phố cấp 3 lớn thứ ba trong tỉnh lên chức thành Bí thư Thành ủy của thành phố có nền kinh tế lớn thứ ba trong tỉnh. Điều động và sắp xếp như thế, đúng là hành vi vô sỉ, dùng người không khách quan một cách quá lộ liễu.

Tin đồn ở Thành ủy Hoàng Lương đã dẫn đến một trận sóng to gió lớn.

Rất nhiều người không tin vào tai mình, có phải nghe lầm không chứ, hẳn là Bí thư Tưởng nên đến Tần Đường làm Bí thư Thành ủy mới đúng, còn Hô Diên Ngạo Bác phải được điều đến Ủy ban Xây dựng, nếu có như thế thì rất nhiều người xem như Hô Diên Ngạo Bác đã thăng chức rồi, cũng xem như miễn cưỡng cho xong, có phải đang nói ngược không?

Rất nhiều người đều bênh vực giúp Tưởng Tuyết Tùng.

Sau sự kiện tấn công vào tòa nhà Thành ủy, Tưởng Tuyết Tùng ra tay nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, nhanh chóng bình ổn được phản ứng dây chuyền từ Học viện Tiến Thủ, đã giành được lời khen ngợi từ trên xuống dưới trong Thành ủy và người dân, uy vọng ở Hoàng Lương nhất thời là vô lượng.

Tưởng Tuyết Tùng quyết tâm đả kích bọn xã hội đen, càn quét đám xã hội đen gây nên hiện tượng hỗn loạn trị an khiến dân chúng Hoàng Lương căm thù đến tận xương tủy, làm cho thế lực lũng đoạn thị trường mà Trịnh Thiên Tắc xây dựng nên trong mười mấy năm trở thành hư không, khôi phục cục diện an toàn ổn định cho Hoàng Lương. Vô số những người kinh doanh buôn bán đều vô cùng biết ơn Tưởng Tuyết Tùng.

Ngoại trừ càn quét thế lực còn lại của Trịnh Thiên Tắc, Tưởng Tuyết Tùng lại nhân việc điều chỉnh nhân sự, phá vỡ thế thống trị nhiều năm qua của ba dòng họ lớn ở Hoàng Lương, đề bạt những nhân tài dù không có hậu trường nhưng lại có thực lực vào những cương vị công tác quan trọng. Chẳng những họ Trịnh, họ Vương bị tổn thất thê thảm trong đợt điều chỉnh nhân sự này, mà họ Thôi cũng mất đi vài vị trí số một ở các khu huyện. Có thể nói, việc ba dòng họ lớn từng xưng bá ở Hoàng Lương, luôn nắm giữ cục diện chính trị ở Hoàng Lương đã một đi không trở lại.

Vì thế, vô số học sinh con nhà nghèo xem Tưởng Tuyết Tùng như một vị Thanh Thiên.

Dưới sự nỗ lực của Tưởng Tuyết Tùng - đương nhiên, Hoàng Lương có được hôm nay cũng nhờ Quan Doãn vất vả trả giá, nếu không có Quan Doãn từng bước bức lui và làm tan rã thế lực tập đoàn Trịnh Thiên Tắc, Hoàng Lương cũng sẽ không có cục diện chính trị rõ ràng như hiện nay – bầu không khí ở Hoàng Lương đã chấn động.

Không khí thay đổi kéo theo nền kinh tế Hoàng Lương phát triển bừng bừng sức sống. Khu kinh tế mới có hai dự án trọng điểm, rót thêm sức sống cho Hoàng Lương. Quả thật, Đệ Nhất Cao Lâu xem như chiến tích của Hô Diên Ngạo Bác, nhưng ngay cả người dân bình thường cũng lãnh đạm với Đệ Nhất Cao Lâu này, cũng không nhìn thấy triển vọng gì ở đó. Người dân Hoàng Lương biết đủ nên không tham vọng viễn vông, không cho rằng Hoàng Lương có thực lực xây dựng nên Đệ Nhất Cao Lâu, cảm thấy Chủ tịch thành phố Hô Diên xây dựng tòa Đệ Nhất Cao Lâu là người gầy phùng má lên giả làm người mập.

Người dân Hoàng Lương thà rằng thắt lưng buộc bụng cũng không muốn ăn phân lừa. Người dân Hoàng Lương chỉ muốn những gì giản dị mà cụ thể, rất thích những gì vừa sức.

Vào lúc này, người dân Hoàng Lương đều biết Tưởng Tuyết Tùng hôm nay chính là thời cơ tốt nhất để Tưởng Tuyết Tùng có thể triển khai kế hoạch của mình, nhưng đột nhiên lại nghe được tin Tưởng Tuyết Tùng phải chuyển đi. Những người dân nghe tin ở Hoàng Lương liền lập tức hành động, phải ra mặt thỉnh nguyện, hy vọng Tỉnh ủy không điều Bí thư Tưởng đi nơi khác.

- Phương thức khiến người dân ra đường thỉnh nguyện thật sự không ổn…

Lúc Hoàng Hán gọi điện thoại tới, Quan Doãn đang chờ tan tầm.

- Đại thư ký Quan, có thời gian không, tối nay cùng ngồi với nhau một chút được không? Tôi có một ý tưởng muốn trao đổi với cậu.

- Cũng được, anh đặt chỗ đi.

Quan Doãn đã sớm đoán được rằng sớm muộn gì Hoàng Hán cũng sẽ bàn bạc với hắn chuyện lớn cuối cùng ở Hoàng Lương, liền thoải mái nhận lời:

- Chuyện này cũng nên động đến rồi.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK