Mục lục
[Dịch] Quan Vận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ phòng thư ký đến văn phòng Lý Vĩnh Xương chỉ cách vài bước chân, Lý Vĩnh Xương và Vương Xa Quân đi một mạch về phòng. Vào phòng, Lý Vĩnh Xương đột nhiên đóng cửa lại, "Loảng xoảng " một tiếng, tiếng kêu như sét đánh, y vịnh đầu, đau đến độ gương mặt vặn vẹo biến dạng:

- Bắt Lưu Bảo Gia, chỉ cần Lưu Bảo Gia nói ra Quan Doãn là người sai khiến phía sau vụ đánh người, có thể làm Quan Doãn bị lỗi nặng! Phó phòng... Phó phòng thì là cái gì, một lỗi nặng là đủ cho hắn mang tiếng xấu cả đời!

Vương Xa Quân ánh mắt lập tức sáng lên:

- Cậu, người đánh cậu thật sự là Lưu Bảo Gia?

- Tám chín phần mười.

Lý Vĩnh Xương ở huyện Khổng uy phong nhiều năm, chưa từng chịu quá cái nhục như vậy, vừa rồi dính nước mưa, miệng vết thương đau đến muốn chết, càng làm cho y hận thấu xương Lưu Bảo Gia và Quan Doãn. Nếu nói trước kia còn nể tình đồng hương ngẩng đầu không cúi đầu thấy, cũng chỉ là chèn ép và xa lánh Quan Doãn, không cho hắn đi lên là được rồi, nhưng hiện tại Quan Doãn thành tâm phúc của Lãnh Phong, lại âm thầm sai khiến người đánh cho y đầu rơi máu chảy, y không tiêu diệt Quan Doãn, y sẽ không là đệ nhất huyện Khổng - Lý Vĩnh Xương .

- Mẹ ôi, hắn phản rồi. Cậu, cần khẩn trương gọi điện thoại cho đồn công an thị trấn, trước cứ bắt Lưu Bảo Gia, bất chấp tất cả, cứ đánh cho hắn một trận, đảm bảo sẽ khai hết.

Vương Xa Quân bỗng nhiên cảm giác trên người không lạnh, xoa tay, dường như đã thấy được tình cảnh Quan Doãn ủ rũ vì bị lỗi nặng.

Trưởng đồn công an Tiền Ái Lâm là thân tín một tay Lý Vĩnh Xương đề bạt, lời Lý Vĩnh Xương nói chính là thánh chỉ, y nói bắt ai, Tiền Ái Lâm liền gật đầu lập tức đi bắt, cực kỳ nghiêm túc.

Lý Vĩnh Xương nắm lên điện thoại, vừa mới bấm hai số, lại buông xuống:

- Trước cứ từ từ đã, hiện tại vấn đề sông Lưu Sa đang gay gắt, không thể làm phức tạp thêm, chờ cậu ngồi vào vị trí phụ trách dự án đập nước sông Lưu Sa, lúc đó tính sổ với Quan Doãn không muộn. Không cần nản lòng, Xa Quân, cậu sẽ nói chuyện với bí thư Lý, cho cháu vào dự án đập nước sông Lưu Sa cùng phụ trách, dự án đập nước sông Lưu Sa là dự án lớn nhất từ khi xây dựng huyện Khổng tới nay, béo bở cũng rất nhiều, hiện tại cháu cũng không nhỏ, nên làm cơ sở kinh tế.

- Vẫn là cậu tốt với cháu.

Vừa nghe có tiền kiếm, Vương Xa Quân tâm tình mới giãn ra vài phần, cười đến rất thần bí.

- Chủ tịch huyện Lãnh cứ như vậy buông tay mặc kệ, sẽ không muốn từ dự án đập lớn mà kiếm chác sao? Hắn thực sự hào phóng như vậy?

- Lãnh Phong không phải hào phóng, mà là không muốn phiền toái, Lý Dật Phong cũng giống vậy, sẽ không nhúng tay dự án đập lớn. Thành công, là công trình chiến tích của bọn họ, thất bại, cùng lắm chỉ là quyết sách sai lầm, sẽ không bị tra ra có tham nhũng gì ở đó. Lãnh Phong và Lý Dật Phong giống nhau, huyện Khổng chỉ là ván cầu của bọn hắn, không phải điểm đến cuối cùng

Lý Vĩnh Xương biết tính lâu dài hơn so với Vương Xa Quân.

- Huyện Khổng là điểm cuối của cậu, cũng là sân khấu của cậu, dù cho ai làm diễn viên chính lên đài, đều thay đổi không được một sự thật...

- Cậu mới là tổng đạo diễn!

Vương Xa Quân đúng lúc vỗ một câu nịnh bợ, đừng nhìn Lý Vĩnh Xương là cậu gã, nhưng ngoài thân phận là cậu, dù sao vẫn là Phó bí thư huyện ủy, người trong quan trường, bất cứ lúc nào đều thích nịnh hót.

- Cháu cứ cảm thấy sau lưng Quan Doãn có cao nhân chỉ điểm, nếu không hắn làm thế nào đột nhiên cùng Lãnh Phong thân cận như vậy?

Vương Xa Quân nhớ tới chỗ kỳ quái của Quan Doãn, nói ra nghi vấn của mình:

- Lãnh Phong không phải vốn không tín nhiệm Quan Doãn? Gần đây thế cục huyện Khổng biến hóa quá nhanh, cháu có chút nhìn không rõ. Quan Doãn như thế nào lại thành chó ngáp phải ruồi? Tuy nhiên cho dù hắn là chó ngáp phải ruồi cũng vô dụng, không có bối cảnh, chỉ có ba phần vận khí, việc sẽ không thành đâu.

- Cao nhân? Cao nhân cái gì? Huyện Khổng có cao nhân sao?

Lý Vĩnh Xương tự đắc mà cười,

- Muốn nói đến cao nhân thực sự ở huyện Khổng, thì chỉ có một...

Vương Xa Quân ngầm hiểu mỉm cười:

- Cậu mới là cao nhân lợi hại nhất huyện Khổng.

- Cao nhân gì cũng đều là lời nói suông, chỉ trong tay có quyền mới là lẽ phải.

Lý Vĩnh Xương trầm ngâm trong chốc lát.

- Quan Doãn quả thật là chó ngáp phải ruồi, tuy nhiên hắn may mắn cũng chỉ đến đó thôi, dự án đập lớn mà khởi công, Lãnh Phong sẽ ăn không ngồi chờ. Lãnh Phong ngồi ghếẻ lạnh, Quan Doãn cũng chỉ có thể đứng ở phía sau Lãnh Phong ăn không khí.

Tuy nói như thế, nhưng trong lòng Vương Xa Quân vẫn vô cùng nghẹn khuất, làm sao lại để cho Quan Doãn lấy được thứ nhất, về sau gã làm sao có thể ở tòa nhà huyện ủy mà nghênh ngang bày ra thái độ là người tâm phúc số một Huyện ủy? Càng nghĩ lòng càng khó chịu, liền lại cảm thấy hàn khí nhập thể, liên tục hắt xì, hỏng rồi, bị cảm lạnh thật.

Vương Xa Quân bị cảm, trên đầu Lý Vĩnh Xương thì vết thương nhiễm trùng, một trận mưa to vì hoa mầu mùa thu mang đến sung túc, cũng khiến tòa nhà huyện ủy sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, hơn nữa Lý Vĩnh Xương và Vương Xa Quân còn lâm bệnh, thế là thế cục Huyện ủy vừa mới đại biến lại tăng thêm chủ đề để bàn luận lúc nhàn rỗi.

Phòng thư ký Văn phòng Huyện ủy, Lãnh Phong đứng dậy nói với Quan Doãn:

- Quan Doãn, đến văn phòng tôi một chuyến.

Vừa rồi phát sinh một cảnh tượng khiến Quan Doãn trong lòng vòng vo mấy lượt, hiểu rõ một việc, nếu Lý Vĩnh Xương đầu bị thương mà nghĩ là do hắn làm, Vương Xa Quân lại xem vấn đề Phó phòng đề trở thành độc thủ của hắn, tóm lại hắn và Lý Vĩnh Xương, Vương Xa Quân xem như thù lớn, không có khả năng hòa giải.

Tuy nhiên cũng không có biện pháp, việc trong quan trường chính là như thế, dù cho quan hệ bình thường, khi tranh đoạt một vị trí, dù là bằng hữu cũng sẽ trở mặt thành thù, huống chi hắn và Vương Xa Quân vốn không phải bằng hữu! Thôi đi, nếu kế hoạch của hắn và Lãnh Phong tiến hành thuận lợi, đến cuối cùng hắn chẳng những không có một chút khả năng giải hòa với Vương Xa Quân, hơn nữa còn có khả năng trở thành đối thủ không đội trời chung.

Nói không chừng vẫn là cục diện không chết không ngừng.

- Anh Quan, Vương Xa Quân nói, anh và chú Lãnh liên hợp đối phó ba em, có phải sự thật hay không?

Trong phòng chỉ còn lại có Quan Doãn và Ngõa Nhi, Ngõa Nhi liền đột ngột hỏi một câu, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt hồn nhiên nhìn Quan Doãn, có chút chờ mong, cũng có bất an.

- ...

Quan Doãn không biết nói cái gì cho phải, Ngõa Nhi còn nhỏ, không biết chính trị là cái gì, hắn yêu quý Ngõa Nhi, nhưng phải làm thế nào đây? Hắn sẽ không thể vì tốt với Ngõa Nhi mà vứt bỏ lập trường chính trị của mình, đồng dạng, Lý Dật Phong cũng sẽ không bởi vì ý của Ngõa Nhi mà thân cận với hắn, trong quan trường, tình cảm không thể thay thế chính trị.

- Em với anh đã ngoéo tay, một trăm năm không được thay đổi!

Ngõa Nhi nóng nảy.

- Anh không được gạt em, anh Quan, anh nhất định phải nói thật với em.

Lời nói ngoéo tay, một trăm năm không được đổi còn ở bên tai, Quan Doãn lại thật sự không có cách nào đáp ứng Ngõa Nhi, chỉ cân nhắc trả lời như thế nào mới có thể khiến Ngõa Nhi không tức giận, Ôn Lâm đã trở lại.

Ôn Lâm thay một bộ quần áo, vẫn là váy, vừa bị ướt nước mưa là váy màu lam, hiện tại là váy màu tím nhạt. Quan Doãn chú ý tới, gần đây Ôn Lâm dường như thích mặc váy, dường như mỗi chiếc váy đều có thể hiển lộ hết đường cong và dáng người của cô. Ngẫm lại cũng có thể hiểu, đúng là tuổi thanh xuân, thích chưng diện là thiên tính, nhất là với một cô gái xinh đẹp phong nhã hào hoa.

Vừa thấy bộ dáng ủy khuất của Ngõa Nhi, Ôn Lâm liền cười:

- Làm sao vậy Quan Doãn, anh ức hiếp Ngõa Nhi? Nói, Ngõa Nhi bị ủy khuất gì, để chị thay em thu thập anh Quan.

Ngõa Nhi vốn đang ra vẻ kiên cường, Ôn Lâm nói một câu, nước mắt của cô liền trào ra ngoài:

- Chị Ôn, anh Quan không tốt, là tên bại hoại.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK