Những năm 90, vẫn chưa có quy định nam lãnh đạo không thể có nữ thư ký
Ôn Lâm lại không có vẻ mặt niềm vui bất ngờ như Lý Vĩnh Xương chờ mong, chỉ rất bình tĩnh đáp lại một câu:
- Tôi không quá thích hợp, cảm ơn ý tốt của bí thư Lý
- Sao không thích hợp, không nên xem nhẹ bản thân, tôi cảm thấy cô rất được mà
Lý Vĩnh Xương có ý đồ thuyết phục Ôn Lâm
- Cơ hội khó được, phải tin tưởng thực lực của chính mình, dù gì phải hử một lần mới biết được được không. Nói gì thì Trưởng ban Diệp lại ở thành phố, vừa lúc có thể chăm sóc cho nhau
Ôn Lâm tuy rằng không rõ Lý Vĩnh Xương nhiệt tâm vì cô suy nghĩ là có dụng ý gì, nhưng cô tự nhận cùng Lý Vĩnh Xương không có giao tình gì, Lý Vĩnh Xương đối với cô ấy cũng luôn bình thường, trên trời không thể tự dựng rơi bánh ngọt xuống, khẳng định sau lưng có gì đó, huống chi, chí hướng của cô đã lặng yên có điều thay đổi, tối hôm qua cô vốn định cùng Quan Doãn thương lượng một sự tình là, cô muốn nhảy khỏi quan trường
- Hay là để Xa Quân đi càng tốt đấy
Ôn Lâm cố gắng mỉm cười
- Bí thư Lý còn có việc gì không? Không có việc gì tôi về phòng Thư ký trước
Lý Vĩnh Xương sắc mặt hơi đổi, lập tức khoát tay, đợi Ôn Lâm đi rồi, y lại lắc đầu mỉm cười:
- Con bé này, còn muốn đùa giỡn vối tôi sao?
Vừa dứt lời, lại nghe tiếng đập cửa truyền đến, Vương Xa Quân vội vàng tiến vào
- Cậu, đêm qua đã xảy ra chuyện
Lý Vĩnh Xương là rạng sáng hôm nay trở lại Huyện ủy, vẫn chưa nghe được chuyện phát sinh ở trung học số 1 huyện Khổng, y đang đắm chìm vào trong việc trù tính bước tiếp theo của thế cục Huyện ủy, một sự kiện thình lình xảy ra, quấy rầy bố trí tỉ mỉ của y
- Cái gì?
Nghe xong Vương Xa Quân tự thuật, Lý Vĩnh Xương nổi giận, dương tay đánh đổ ly nước ấm trên bàn àm Ôn Lâm vừa mới rót
- Tiền Ái Lâm tên không có mắt này, đúng là không có đầu óc
- Làm sao bây giờ, cậu?
Vương Xa Quân vẻ mặt khẩn trương.
- Không làm gì cả, tuỳ cơ ứng biến.
Lý Vĩnh Xương không có văn hóa gì lại đột nhiên nói ra một câu văn nhã, có lẽ lại sợ Vương Xa Quân nghe không hiểu, lại cường điệu nói
- Đi một bước xem một bước, lấy điều kiện tiên quyết không ảnh hưởng đại cục, chủ yếu xem phản ứng của Lý Dật Phong và Lãnh Phong. Cuối cùng thật sự không có biện pháp, cũng chỉ có thể hy sinh Tiền Ái Lâm
- Cháu cũng cảm thấy Tiền Ái Lâm không thể giữ nữa, là lúc mượn gió bẻ măng
Vương Xa Quân mắt lộ ra hung quang
- Thời điểm nên độc, phải độc một chút.
- Cho dù mượn gió bẻ măng cũng không thể do chúng ta động thủ, nan đề này, phải giao cho Thôi Ngọc Cường.
Lý Vĩnh Xương cúi đầu suy nghĩ
- Xa Quân, cháu lát nữa thông báo Thôi Ngọc Cường, bảo hắn đến văn phòng cậu một chuyến.
- Vâng!
- Gần nhất thái độ của Lý Dật Phong đối với cháu có thay đổi không?
Lý Vĩnh Xương lại nghĩ tới cuộc nói chuyện với Tưởng Tuyết Tùng khi ăn cơm, trong lòng có thêm vài phần tự tin.
- Vẫn vậy, bộ dạng cũ, không thấy có thay đổi gì
- Không thấy có thay đổi chính là có thay đổi, Lãnh Phong dùng mặt lạnh lời lạnh lùng để che dấu thủ đoạn của hắn, Lý Dật Phong dùng vẻ trước sau không thay đổi để mê hoặc người ngoài, gió đông và gió tây, đều thật sự có tài
Lý Vĩnh Xương dặn dò Vương Xa Quân
- Công trình tạm thời đình công, cháu gần đây ít tới công trường thôi, cứ quấn lấy Lý Dật Phong, tranh thủ mau chóng thăm dò tâm tư của hắn
- Cháu biết rồi
- Còn có một việc, bí thư Tưởng có y tuyển một thư ký trong thư ký dưới khu huyện, thư ký ông ta phải điều ra ngoài, ngày hôm qua khi ăn cơm cùng ông ta, cậu đề cử Ôn Lâm
- Ôn... Lâm?
Vương Xa Quân thiếu chút nữa nhảy dựng lên
- Cậu, có thể đi theo bên người bí thư Tưởng làm đại thư ký, là cơ hội mà biết bao người tha thiết ước mơ, sao cậu không đề cử cháu?
- Hồ đồ, cậu có thể đề cử cháu sao?
Lý Vĩnh Xương tự đắc mỉm cười
- Cậu đề cử Ôn Lâm là bán cho Diệp Lâm một ân tình, cuối cùng thời điểm các quận huyện báo danh, Diệp Lâm vẫn phải nắm lấy, nếu cô không thông qua, thì không thể điều đến văn phòng Thành ủy
- Nhưng...
Vương Xa Quân vẫn không rõ.
- Bí thư Tưởng rất để ý thanh danh cá nhân, ông là một người rất tự hạn chế, tuyệt đối không dùng nữ thư ký.
Lý Vĩnh Xương khẽ mỉm cười, ánh mắt sâu xa nhìn phía ngoài cửa sổ,
- Cậu đề cử Ôn Lâm, Diệp Lâm đến lúc đó sẽ không biết xấu hổ mà không đề cử cháu sao?
Vương Xa Quân hiểu ý mỉm cười:
- Cậu thật cao tay, nếu cháu có một nửa bản lĩnh của cậu, hiện tại phỏng chừng cũng có thể bay ra huyện Khổng
- Cháu về sau khẳng định sẽ vượt qua cậu, sớm muộn gì cũng sẽ bay ra khỏi huyện Khổng, nhưng cũng không cần vội vã bay ra huyện Khổng như thế, huyện Khổng tuy nhỏ, ngũ tạng đều đủ, hơn nữa thế cục huyện Khổng rất phức tạp, nếu cháu ở huyện Khổng có thể đứng vững nhìn được xa, đợi về sau cháu ra khỏi huyện Khổng, mặc kệ đi đến đâu, đều có lòng tin
Vương Xa Quân gật gật đầu, tán thành cách nói của Lý Vĩnh Xương, khác không nói, riêng chuyện nhân vật số một, số hai huyện Khổng được điều từ tỉnh thành đến, liền đủ để khiến thế cục huyện Khổng phức tạp khó phân
Vương Xa Quân ở tại văn phòng Lý Vĩnh Xương, dùng điện thoại Lý Vĩnh Xương gọi cho Thôi Ngọc Cường. Thôi Ngọc Cường nhận được điện thoại, nói là lập tức đến
Thôi Ngọc Cường và Lý Vĩnh Xương gặp mặt là muốn nói đến vận mệnh của Tiền Ái Lâm, cùng với lập trường của Thôi Ngọc Cường ở trong thế cục Huyện ủy, Vương Xa Quân liền không tiện dự thính, xoay người trở về phòng Thư ký, Quan Doãn không ở đó, chỉ có Ôn Lâm một mình chống cằm trầm tư.
- Ôn Lâm, sự tình đêm qua... Rất xin lỗi, tôi uống quá chén, không phải cố ý
Vương Xa Quân thấy Ôn Lâm tinh thần xa vời, vẻ mặt cô đơn, cô đơn là vì tưởng niệm ai, lửa đố kị trong lòng gã liền bị châm nóng, nhớ tới tối hôm qua Quan Doãn và Ôn Lâm ở cùng một chỗ, càng nghĩ càng cảm thấy Ôn Lâm và Quan Doãn đã xảy ra gì đó
Ôn Lâm không chút để ý liếc mắt nhìn Vương Xa Quân một cái, căn bản là không tiếp lời của gã, mà là nói:
- Vương Xa Quân, tôi muốn chúc mừng anh
Vương Xa Quân khó hiểu:
- Chúc mừng tôi cái gì?
- Cậu anh lại vừa sắp xếp tiền đồ lâu dài hơn cho anh, chúc anh tiền đồ tươi sáng
Vương Xa Quân ngây ngẩn cả người, cuộc nói chuyện vừa rồi với cậu, nghe giọng điệu của cậu hẳn là nghe cậu giọng điệu hẳn là cũng không nghe được gì, không ngờ, đúng là coi thường Ôn Lâm, Ôn Lâm hoá ra có đầu óc chính trị như vậy. Gã không khỏi đánh giá Ôn Lâm thêm vài lần.
Không nhìn thì đỡ, vừa nhìn liền đầu óc choáng váng, thiếu chút nữa lỡ tay đánh rớt ly nước trong tay
Trên cổ Ôn Lâm rõ ràng có một dấu hôn, tuy rằng giấu trong chỗ sâu cổ áo, nhưng với người luôn thích nhìn qua cổ áo con gái như gã, liếc mắt một cái liền thấy rõ, khẳng định là chuyện tốt mà Quan Doãn làm!
Bỗng nhiên, trong lòng Vương Xa Quân cảm thấy như bị người ta cướp đi vật yêu thích của mình, một sự phẫn nộ không thể ức chế nháy mắt như thủy triều bao phủ lấy gã, hay cho một đôi cẩu nam nữ, gã trong lòng hung hăng mắng một câu, chờ đó, chờ đó...
Rốt cuộc muốn cho Quan Doãn và Ôn Lâm chờ cái gì, gã đã không nghĩ ra được lời lẽ ác độc gì để hình dung, chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, thân mình nhoáng lên một cái, sắp ngã xuống.
- Xa Quân, làm sao vậy?
Quan Doãn vừa lúc tiến vào, giơ tay đỡ Vương Xa Quân một phen, đem Vương Xa Quân đỡ đến chỗ ngồi
- Có phải bị phong hàn hay không?
Vương Xa Quân không phải bị phong hàn, là bị đau lòng, gã không cảm kích đẩy Quan Doãn ra
- Tôi không sao, không cần anh lo
Lại cảm thấy có một số việc không phun ra thì không vui, liền nói
- Quan Doãn, Ôn Lâm, tôi nhắc nhở một chút, tuy rằng Huyện ủy không có quy định rõ ràng là trong một văn phòng không thể nói chuyện yêu đương, nhưng tôi hy vọng hai người không làm ra sự tình ảnh hưởng công tác ảnh hưởng hình tượng bản thân
Nếu bình thường, Ôn Lâm thế nào cũng sẽ đáp trả một hồi không thôi, nhưng lần này chỉ có điều mặt hơi đỏ lên, cúi đầu, không nói. Vẫn là Quan Doãn da mặt dày, ha hả cười:
- Xa Quân anh nghĩ nhiều rồi, tôi và Ôn Lâm không yêu đương gì đâu
Không đợi Vương Xa Quân nói thêm gì, Quan Doãn hạ thấp thanh âm nói:
- Chúng ta hôm nay nói chuyện làm việc phải chú ý chút, vừa rồi Chủ tịch huyện Lãnh phát hỏa, cơn tức rất lớn, vỗ cả bàn, đi tìm bí thư Lý. Bí thư Lý cũng tức giận, lập tức mời dự họp hội nghị công việc bí thư, hiện tại phỏng chừng sắp thảo luận cho ra kết quả… Tiền Ái Lâm, không qua được cửa ải này rồi
- Chủ tịch huyện Lãnh phát hỏa? Thật à, tôi vẫn chưa thấy qua Chủ tịch huyện Lãnh phát hỏa, nghĩ đến ông vốn luôn lạnh lùng sắt đá, hoá ra người băng cũng có cơn tức?
Ôn Lâm hì hì cười.
“Suỵt…”
Quan Doãn làm động tác tay giữ im lặng
- An tâm công tác, nói ít, làm nhiều.
Ôn Lâm lườm Quan Doãn một cái, vùi đầu làm việc. Vương Xa Quân lại đưa ánh mắt thâm trầm nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nói được một lời.
Một giờ sau, từ hội nghị công việc bí thư truyền ra tin tức, Lãnh Phong kiên quyết yêu cầu nghiêm trị Tiền Ái Lâm, Lý Vĩnh Xương thay Tiền Ái Lâm giải vây, Thôi Ngọc Cường dự thính hội nghị công việc bí thư, không tỏ thái độ, Lý Dật Phong đánh nhịp cuối cùng, tạm đình chỉ công tác của Tiền Ái Lâm, tạm thời cách chức cảnh tỉnh
Lẽ ra một xử trí Trưởng đồn công an, không đáng thảo luận trên hội nghị công việc bí thư, nhưng huyện Khổng không có chuyện lớn, sự thiếu sót của huyện nhỏ chính là bất cứ sự tình gì đều sẽ phát sinh ở ngay dưới mắt bí thư, bị bí thư nhìn thấy rõ ràng, bí thư sẽ nhúng tay vào mọi chuyện, kể từ đó, quyền lực của phó chức bên dưới đều bị suy yếu mạnh
Hành động Lãnh Phong mượn cơ hội muốn nắm lấy Tiền Ái Lâm, nằm trong dự kiến của không ít người, dù gì Tiền Ái Lâm và Quan Doãn có xung đột, xuất phát từ tôn nghiêm trân trọng và giữ gìn đối với Quan Doãn của Chủ tịch huyện, lấy một Trưởng đồn công an khai đao, lộ rõ quyền uy của Chủ tịch huyện, đã ở trong tình lý. Tuy nhiên thái độ của Lý Dật Phong làm người ta khó hiểu, rất nhiều người đều nghĩ Lý Dật Phong cũng sẽ bắt lấy cơ hội, chủ trương lật đổ Tiền Ái Lâm, đồng thời mượn Tiền Ái Lâm cậy mở liên minh giữa Thôi Ngọc Cường và Lý Vĩnh Xương, Lý Dật Phong ở thời khắc mấu chốt dường như không hạ quyết định quyết tâm, mà là áp dụng một phương thức điều hoà khiến Tiền Ái Lâm tạm thời cách chức cảnh tỉnh
Khiến cho rất nhiều người Huyện ủy muốn mượn cơ xem diễn tuồng đều thất vọng, đồng thời cũng âm thầm suy đoán, chẳng lẽ là xuất hiện biến cố ở đâu đó? Rốt cuộc là thái độ Thôi Ngọc Cường dao động chưa quyết định đảo hướng Lý Dật Phong hay là Lý Vĩnh Xương, hoặc là có nguyên nhân gì khác?
Một ngày sau, một tin đồn khiến mọi người Huyện ủy bừng tỉnh đại ngộ —— Bí thư Thành ủy Tưởng Tuyết Tùng một tuần sau đích thân tới huyện Khổng thị sát công tác, là nhân vật số một Thành ủy đầu tiên đến thị sát công tác huyện Khổng trong gần mười năm nay
Thì ra là thế, hóa ra là Lý Vĩnh Xương mời được Tưởng Tuyết Tùng đến tỏ rõ uy danh, chả trách Lý Dật Phong không kiên trì ở sự tình Tiền Ái Lâm, chả trách Thôi Ngọc Cường cũng không ngay mặt tỏ thái độ ở sự tình Tiền Ái Lâm, chả trách Lý Vĩnh Xương có thái độ cứng rắn, mạnh mẽ giải vây cho Tiền Ái Lâm
Tuy nhiên càng làm cho mọi người chờ mong chính là, bí thư Tưởng đến huyện Khổng thị sát công tác, khẳng định phải thị sát dự án đập nước sông Lưu Sa, hiện tại đập lớn đình công, chẳng lẽ nói đợ khi bí thư Tưởng đến huyện Khổng, đập lớn còn không trở lại làm?
Cũng có người đoán được chỗ tinh tế trong đó, Lý Vĩnh Xương mời được Tưởng Tuyết Tùng đến huyện Khổng thị sát, là muốn lợi dụng công tác thị sát của Tưởng Tuyết Tùng, bức Lý Dật Phong và Lãnh Phong nhượng bộ.
Lý Dật Phong và Lãnh Phong phải tiếp chiêu thế nào?
Vẫn chưa thấy Lý Dật Phong và Lãnh Phong có hành động gì, ba ngày sau, văn kiện ở tỉnh về việc phục hồi mồ mã được gửi xuống.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK