Mục lục
[Dịch] Quan Vận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Lệnh Đông thực ra nên chết từ lâu rồi.

Trịnh Lệnh Đông mặc dù tìm được đường sống trong chỗ chết một lần nhưng thời điểm quan trọng cuối cùng bị Khuất Văn Lâm làm thương nặng, sau đó mới bị Sở công an tỉnh bắt được. Sau khi lâm vào hôn mê sâu một ngày, lại lần nữa thần kỳ mà thức tỉnh. Sau khi tỉnh lại, nói sự thật phạm tội của Trịnh Thiên Tắc, vốn tưởng y còn có thể sống đến khi dựa vào thân phận nhân chứng mà làm chứng trước mặt Trịnh Thiên Tắc, không ngờ lại đột nhiên chết.

Cũng không biết Trịnh Lệnh Đông chết bởi tay Sở Công an tỉnh hay là Uỷ ban Kỷ luật hoặc nhân viên an ninh quốc gia. Dù sao y chết rồi, không cần nghĩ gì cả, tin tức công bố ra ngoài chắc chắn là chết vì trọng thương.

Quan Doãn nhất thời cảm khái, Trịnh Lệnh Đông cũng coi như chết có ý nghĩa, lúc sống lôi thôi, chết bị chê cười. Trước khi chết cũng kéo Trịnh Thiên Tắc xuống nước, tin chắc rằng Trịnh Thiên Tắc hận y thấu xương cũng không làm gì được.

Ăn cơm cùng Quách Vĩ Toàn không khí cũng không tệ. Ngoài hắn và Quách Vĩ Toàn còn có Liễu Tinh Nhã và Thôi Nghĩa Thiên đi cùng, mấy người nói chuyện trên trời dưới đất, coi như tăng thêm tình bạn.

Buổi tối về đến nhà thấy Tiểu Muội và Kim Nhất Giai, Quan Doãn trong lòng rất thoải mái. Hỏi hành tung của hai người, hoá ra hai người đi thăm mấy danh thắng ở Hoàng Lương cả một ngày, chơi cực kỳ vui. Kim Nhất Giai ra tay hào phóng, mua cho Tiểu Muội không ít quà, Tiểu Muội vui vẻ ra mặt, vô cùng vui vẻ.

Tiểu Muội và Kim Nhất Giai tình cảm thêm sâu, Quan Doãn tự nhiên vui vẻ, lại hỏi Nhất Giai có liên lạc gì với Hạ Lai không. Kim Nhất Giai lắc đầu, nói cô vẫn chưa nghĩ ra sẽ mở miệng nói với Hạ Lai thế nào, muốn đợi cơ hội thích hợp.

Tiểu Muội ngày mai đã phải về huyện Khổng, Kim Nhất Giai cũng đi cùng, muốn về huyện Khổng xem xem, vừa lúc đi cùng.

Nhưng Ôn Lâm tạm thời không có tin tức, cũng không biết cô ấy thế nào? Quan Doãn vốn dĩ muốn gọi điện thoại liên lạc với Ôn Lâm nhưng lại sợ phá hỏng kế hoạch của Ôn Lâm nên đành thôi. Lại nghĩ đến việc Sở Triều Huy đi gặp Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm, đi luôn không có tin tức gì, cũng không biết mọi việc tiến triển thuận lợi không. Bởi vì tín nhiệm Sở Triều Huy, Quan Doãn cũng không can thiệp quá nhiều vào hành động của Sở Triều Huy. Tin rằng Sở Triều Huy có thể tự mình giải quyết chuyện Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm.

Chỉ là gần đây Trịnh Thiên Tắc biết điều hơn rất nhiều, gần như không có động tĩnh, có phải đang chuẩn bị chạy trốn không? Quan Doãn nghĩ đến mức xuất thần rồi, không biết từ lúc nào lại ngủ quên trên ghế sô pha.

Khi nửa đêm tỉnh dậy, cảm thấy thứ gối dưới đầu không phải là gối, mềm hơn cũng ấm áp hơn gối nhiều, liền có một luồng hương thơm xông thẳng vào mũi, mùi hương rất quen thuộc, mở mắt ra nhìn, quả nhiên là Kim Nhất Giai.

Kim Nhất Giai nằm ngửa trên ghế sô pha, đang ngủ ngon. Gối của Quan Doãn là chiếc bụng nhỏ mềm mại mà bằng phẳng của cô, chả trách lại ấm áp mà mềm mại, hoá ra là bụng mỹ nhân, thứ còn thoải mái hơn cả đầu gối người đẹp.

Quan Doãn xoay người, thấy Kim Nhất Giai trong lúc ngủ say lông mi thật dài, chóp mũi nhọn, môi đầy đặn. Bởi vì sô pha không lớn, cô không thể nằm thẳng toàn thân, dáng vẻ cuộn người nằm thật đáng yêu, đem vẻ đẹp thân thể bày ra trước mắt. Đặc biệt là cô chỉ mặc áo ngủ, áo ngủ hơi mỏng, làm nổi bật dáng người tuyệt vời của cô.

Đây là người đàn bà của hắn, là người có thể vì hắn mà hy sinh tất cả và muốn sống cùng hắn đến đầu bạc răng long, tình yêu không cần nói nhiều. Từ hành động chờ đợi hắn cả đêm, cho hắn gối lên bụng là có thể nhận ra Kim Nhất Giai rất yêu hắn.

Quan Doãn không khỏi tình yêu trỗi dậy, một người con gái luôn miệng nói rất yêu hắn, hắn có lẽ sẽ nhất thời cảm động nhưng một người con gái không nói yêu hắn vô cùng, lại đi cùng hắn vượt qua mưa gió, một đường sống chết có nhau, và không tiếng động chờ đợi hắn cả đêm, tình yêu như vậy, lâu dài mà chắc chắn, hắn sẽ cảm động cả đời. Nghĩ như vậy, trong lòng hắn yêu thương nổi lên, xoay người hôn Kim Nhất Giai một cái.

Làn da Kim Nhất Giai trắng nõn mà sạch sẽ. Quan Doãn hôn khuôn mặt của cô một cái lại muốn hôn thêm, lại muốn đem môi khắc lên bờ môi của cô. Môi Kim Nhất Giai hơi ẩm mà lạnh, mềm mại mà ngon liệng, Quan Doãn nhất thời hứng khởi, dùng lưỡi cạy răng cô ra, không ngờ vừa mới bắt đầu liền bị Kim Nhất Giai nhẹ nhàng cắn một cái.

Quan Doãn bị đau, nhảy dựng lên, lời nói không rõ nói:

- Em dám cắn thật, muốn mưu sát chồng à?

- Em không kiện anh bất lịch sự là tốt rồi.

Kim Nhất Giai cười ha hả, nhảy lên, day day bụng:

- Anh nặng như ma, đầu gì mà to vậy, đè làm em khó chịu chết đi được.

Quan Doãn vội lấy lòng, tiến lên trước thay Kim Nhất Giai sờ sờ bụng, cười hì hì nói:

- Không được đè hỏng cái nôi của một nhân vật vĩ đại…

- Nhân vật vĩ đại gì?

Kim Nhất Giai nhất thời chưa phản ứng kịp.

- Sau này có một nhân vật vĩ đại họ Quan đi ra từ bụng em.

- Ai?

Kim Nhất Giai có lúc thông minh đến mức không ai muốn đàm phán với cô, có lúc về một số chuyện lại vô cùng chậm chạp. Cô mở to mắt, hình tượng mơ hồ vẻ mặt mê hoặc, thật sự đáng yêu.

- Con trai anh.

Quan Doãn cười ha hả.

Kim Nhất Giai cuối cùng cũng hiểu, hoá ra Quan Doãn không sờ bụng cô mà là nói tử cung của cô, không khỏi làm cô thẹn thùng vô hạn, hờn dỗi một tiếng:

- Anh thật lưu manh.

- Ai là lưu manh?

Tiểu Muội tỉnh rồi, dụi dụi mắt đứng ở cửa:

- Anh, anh lớn như vậy rồi, lại là Trưởng phòng, phải chú ý hình tượng.

Quan Doãn cả giận nói:

- Tiểu Muội, em đang nói chuyện với ai đấy?

Tiểu Muội không chút yếu thế nào:

- Em ủng hộ đạo lý, không ủng hộ người thân.

- …

Quan Doãn hết chỗ nói, mới được một hai ngày Tiểu Muội liền bị Kim Nhất Giai mua chuộc, có thể thấy thủ đoạn lung lạc lòng người của Kim Nhất Giai không giống bình thường, hắn chỉ có thể nhận thua:

- Được rồi, nói không lại hai người, người đàn ông tốt không đấu với phụ nữ.

Tiểu Muội cười hì hì, vỗ tay hoan nghênh với Kim Nhất Giai, chúc mừng thắng lợi.

Tiểu Muội và Kim Nhất Giai ăn xong bữa sáng liền đi ô tô đến huyện Khổng, Quan Doãn đến phòng làm việc, vừa quét dọn vệ sinh, nấu nước nóng xong, Thôi Đồng liền vội vàng đẩy cửa tiến vào.

- Thư ký Quan, Bí thư Tưởng có đến không?

Nếu là bình thường thì Tưởng Tuyết Tùng cũng đến rồi, nhưng hôm nay có chút khác thường, muộn hơn bình thường mười phút vẫn không thấy bóng dáng Tưởng Tuyết Tùng, Quan Doãn lắc đầu:

- Cũng nên đến rồi, Bí thư Thôi có chuyện gì?

- Đợi Bí thư Tưởng đến, lập tức cho tôi biết.

Thôi Đồng ném lại một câu, vội xoay người đi.

Xảy ra chuyện gì vậy? Quan Doãn không hiểu, rất ít khi nhìn thấy Thôi Đồng mất bình tĩnh, đang không hiểu thì lại có người gõ cửa, tiếng gõ còn vô cùng gấp rút, vừa mở cửa nhìn, là Quách Vĩ Toàn.

Tối hôm qua vừa mới ăn cơm cùng Quách Vĩ Toàn, sao vừa sáng sớm lại đến rồi? Quan Doãn cười nói:

- Chào buổi sáng, Trưởng ban thư ký.

- Không sớm nữa, xảy ra chuyện rồi.

Quách Vĩ Toàn xoay người đóng cửa, nhỏ giọng nói:

- Trịnh An Dật chết rồi.

Quan Doãn chấn động:

- Tin tức là thật sao? Chết như thế nào?

- Cực kỳ chính xác.

Quách Vĩ Toàn vẻ mặt phẫn hận:

- Có người ngồi không yên, bắt đầu giết người diệt khẩu.

- Rốt cục thì chết thế nào?

Quan Doãn vẻ mặt sốt ruột.

- Nhảy lầu.

Quách Vĩ Toàn cười ha hả:

- Thật là mỉa mai, Trịnh An Dật nhảy xuống từ ô cửa sổ mà Hạ Lai từng nhảy. Hạ Lai bình yên vô sự, y lại chết ngay tại chỗ --- đầu rơi xuống đất trước, đầu óc vỡ tan, chết vô cùng thê thảm.

Trịnh An Dật là Viện trưởng Học viện Tiến Thủ, Trịnh Lệnh Đông là Phó viện trưởng kiêm thầy chủ nhiệm. Trịnh Lệnh Đông vừa mở miệng liền đột nhiên chết, vừa mới được một ngày, Trịnh An Dật liền vội vàng khảng khái chịu chết, như vậy có thể thấy có một số người lo sợ, bắt đầu dập lửa ở Học viện Tiến Thủ rồi.

Chẳng trách vừa nãy Bí thư Thôi Đồng khẩn cấp tìm Tưởng Tuyết Tùng, hoá ra là vì chuyện này.

- Tôi đi trước, có lẽ sắp triệu tập cuộc họp khẩn cấp.

Quách Vĩ Toàn vỗ vai Quan Doãn:

- Lửa ở Học viện Tiến Thủ, e là không cháy được.

Quách Vĩ Toàn vừa đi, Tưởng Tuyết Tùng liền đến. Ông ta vẻ mặt tức giận, vừa vào cửa liền nói:

- Tiểu Quan, lập tức thông báo cho Hô Diên Ngạo Bác, Thôi Đồng, Bạch Sa và Trịnh Thiên Tắc đến họp.

- Vâng, Bí thư Tưởng.

Thấy vẻ mặt Tưởng Tuyết Tùng Quan Doãn liền biết chuyện Trịnh An Dật Tưởng Tuyết Tùng đã biết. Hắn vội cầm điện thoại lên, ngay lập tức thông báo cho Thôi Đồng.

Vốn theo trình tự nên thông báo cho Hô Diên Ngạo Bác đầu tiên, nhưng Thôi Đồng đã nói trước, Quan Doãn vẫn là thông báo cho Thôi Đồng trước.

- Bí thư Thôi, Bí thư Tưởng đến rồi, mời ông đến họp.

- Tôi biết rồi.

Thôi Đồng giọng điệu rất gấp rút:

- Quan Doãn, có chuyện này anh cần chú ý một chút…

- Chuyện gì mời Bí thư Thôi chỉ bảo.

Quan Doãn thấy rất lạ, có chuyện gì mà không thể gặp mặt rồi nói, nhất định nói qua điện thoại.

- … Thôi, trong lòng anh biết là được, dạo này phải chú ý an toàn.

Thôi Đồng muốn nói lại thôi, chỉ nói một nửa liền ngắt điện thoại.

Quan Doãn đại khái cũng hiểu được ý của Thôi Đồng. Hai cái chết liền nhau của Trịnh Lệnh Đông và Trịnh An Dật nghĩa là sau lưng có một bàn tay khổng lồ bắt đầu thu dọn tàn cuộc. Hơn nữa từ chuyện Trịnh Lệnh Đông đột nhiên chết bất đắc kỳ tử ở Sở Công an tỉnh có thể đưa ra kết luận, bàn tay khổng lồ phía sau sức mạnh rất lớn, có thể vươn tay đến cả Sở Công an tỉnh.

Nếu nói chuyện Hoàng Lương ai gia nhập vào Học viện Tiến Thủ trình độ sâu nhất, ngoài Quan Doãn không có ai khác nữa, nói cách khác Quan Doãn rất có khả năng cũng bị giết người diệt khẩu. Đương nhiên, Quan Doãn không phải người biết chuyện nội bộ Học viện Tiến Thủ, khả năng hắn bị diệt khẩu không lớn.

Thôi Đồng quan tâm hắn, làm Quan Doãn trong lòng vừa ấm áp vừa không có cách nào, Thôi Đồng là cậu ruột của Tiểu Muội, nhưng Tiểu Muội bây giờ không những không chịu trở về nhà họ Dung, hơn nữa quan hệ với nhà họ Dung chuyển tiếp đột ngột, cũng không biết Thôi Đồng có thái độ gì đối với chuyện Tiểu Muội có đồng ý về nhà họ Dung hay không.

Sau khi liên tục thông báo cho mấy người, không bao lâu sau Hô Diên Ngạn Bác chạy đến đầu tiên.

Sau đó, Thôi Đồng, Thái Diễm Lệ và Bạch Sa cũng lục tục đến, mấy người vẻ mặt đều nghiêm túc, chỉ khẽ gật đầu với Quan Doãn, cũng không nói gì liền vào văn phòng.

Đợi rất lâu cũng không thấy Trịnh Thiên Tắc xuất hiện, Tưởng Tuyết Tùng tức giận nói:

- Không đợi nữa, họp trước.

Nội dung chủ yếu của hội nghị đương nhiên xoay quanh một loạt chuyện phát sinh ở Học viện Tiến Thủ, đặc biệt là chuyện Trịnh Lệnh Đông chết ở Sở Công an tỉnh còn Trịnh An Dật chết ở Học viện Tiến Thủ, Học viện Tiến Thủ liền trở thành tiêu điểm, bây giờ đã đến thời điểm giải quyết Học viện Tiến Thủ rồi.

Hội nghị đạt đến nhận thức chung là tạm thời đóng cửa Học viện Tiến Thủ, thành lập tổ chuyên án điều tra Học viện Tiến Thủ do Thôi Đồng đứng đầu, điều tra rõ chuyện ở Học viện Tiến Thủ…

Lúc hội nghị sắp kết thúc, điện thoại nối thẳng với Tỉnh uỷ ở trên bàn Tưởng Tuyết Tùng đột nhiên vang lên, ông ta cũng không kiêng dè mọi người, lập tức nghe điện thoại.

Sau khi nghe xong, Tưởng Tuyết Tùng vẻ mặt nghiêm túc:

- Uỷ ban Kỷ luật tỉnh và Sở Công an tỉnh thành lập tổ điều tra liên hợp, ngay hôm nay tiến vào Hoàng Lương, liên hợp điều tra vấn đề nghiêm trọng của Trịnh Thiên Tắc và Học viện Tiến Thủ.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK