- Chủ yếu là sợ ba tên khốn Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực, Lý Lý cản trở. Quả thật Lưu Bảo Gia có chút tài năng. Nếu bàn về đơn đánh độc đấu, tôi đoán có thể đánh bại được anh ta.
Vạn Long dùng một cái dao nhọn cắm lên một miếng thịt ba chỉ, đưa lên miệng. Trên miệng đầy mỡ.
- Lại còn thằng nhóc Lôi Tấn Lực kia, toàn thân cũng có sức mạnh. Vạn Hổ mạnh thế cũng chỉ đánh ngang với anh ta. Nói không chừng phải thêm Vạn Ưng mới có thể đánh được Lôi Tấn Lực. Còn Lý Lý, thật ra một mình Vạn Báo cũng có thể xử lý được anh ta. Tuy nhiên, nếu ba tên khốn này cùng đánh, tôi sợ tứ hùng của nhà họ Vạn cùng tiến lên, cũng không đánh được.
Quả thật, uy danh vô địch của nhóm ba người không tầm thường. Ngay cả tứ hùng của nhà họ Vạn luôn luôn không coi ai ra gì cũng sợ hãi ba phần. Có thể thấy được người có tên, cây có bóng, không phải lời nói dối.
Trong bốn người, Vạn Báo có đầu óc nhất, cũng là người biết suy nghĩ nhất. Gã há miệng uống một cốc rượu, sau đó ném mạnh cốc rượu xuống:
- Đánh úp bất ngờ, tiêu diệt từng người. Cái gì mà nhóm ba người vô địch, đều là lời đồn đại. Tôi đã thấy Lưu Gia Bảo đánh nhau. Trình độ cũng bình thường. Tôi và anh ta đánh nhau, mười chiêu đánh bại anh ta cũng không thành vấn đề.
Vương Xa Quân khoát tay nói:
- Đến lúc đó tôi có biện pháp khiến ba người Lưu Bảo Gia không ở cùng một chỗ với Quan Doãn. Cũng sẽ làm ba người bọn họ tách ra. Các anh không cần quan tâm đến việc đó. Cứ chuẩn bị cho tốt, để có thể ra tay bất cứ lúc nào là được... Chờ tin tức của tôi.
Ra tới cửa, Vương Xa Quân vẫn không đến Đảng uỷ thị trấn Phi Mã, mà đi khu vực sát thị trấn Thành Quan. Tiền Ái Lâm đã bị tạm thời cách chức, tạm thời do Phó đồn trường Thạch Lập chủ trì toàn diện công tác. Thạch Lập... cũng có quan hệ mật thiết với Lý Vĩnh Xương.
Thời gian Lý Vĩnh Xương ở huyện Khổng quá lâu, không có khả năng một lúc có thể quét sạch phe cánh của ông ta. Hơn nữa, Lý Vĩnh Xương còn chưa chính thức rơi đài.
Thạch Lập vừa thấy Vương Xa Quân đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón, sau đó bí mật nói chuyện với Vương Xa Quân trong một lúc lâu. Chờ tới lúc Vương Xa Quân đi ra, gã tự mình tiễn ra tận cửa lớn. Cảnh tượng như thế lọt vào mắt những người có tâm, khiến họ đều có suy nghĩ, chắc Lý Vĩnh Xương không có việc gì.
Tin tức Lý Vĩnh Xương bị tạm thời cách chức tự kiểm điểm, còn chưa được truyền ra ngoài. Phần lớn dân chúng huyện Khổng cũng không biết về tình hình này. Hơn nữa, cho dù tin tức được truyền ra, dân chúng vẫn có một ngày bình thường như mọi ngày. Không có mấy người cảm thấy hứng thú nhiều lắm với sự chìm nổi của chính trị. Dù sao điều đó cũng cách cuộc sống của mình quá xa. Ngày mai, mặt trời vẫn mọc và lặn như mọi khi. Chỉ cần mỗi ngày mặt trời đều mọc, sẽ không có chuyện gì đáng ngại.
Nhưng đối với rất nhiều cán bộ trung tầng huyện Khổng được Lý Vĩnh Xương một tay đề bạt mà nói, Lý Vĩnh Xương chính là mảnh trời trên đỉnh đầu. Hiện tại, trời muốn sụp, khó tránh khỏi cảm thấy hoảng sợ không chịu nổi dù chỉ một ngày. Khắp nơi đều nghe ngóng tin tức, muốn biết cuối cùng Lý Vĩnh Xương sẽ bị xử phạt thế nào, sẽ có một kết cục gì.
Cũng có bộ phận trung tầng biết nội tình, rất bất mãn đối với việc Lý Dật Phong và Lãnh Phong đã liên thủ đẩy ngã núi Bình Khâu huyện Khổng. Hai người chính là người đến từ tỉnh thành, vì sao muốn gây sức ép tới mức bụi đất huyện Khổng đều bay lên? Họ tùy tiện một lần sau đó vỗ vỗ mông chạy lấy người là được. Huyện Khổng cuối cùng vẫn là huyện Khổng của người huyện Khổng, là huyện Khổng của Lý Vĩnh Xương, không phải là huyện Khổng của Lý Dật Phong cũng không phải của Lãnh Phong.
Xung quanh huyện ủy không ngớt nổi lên những lời đồn đại. Khắp nơi đều có người gieo rắc những tin tức bất lợi cho Lý Dật Phong và Lãnh Phong. Trong toàn thị trấn cũng là có một đợt thủy triều nổi sóng ngầm, ủng hộ Lý Vĩnh Xương phản đối Lý Dật Phong, Lãnh Phong... Đương nhiên, phía sau thuỷ triều khẳng định có bàn tay khổng lồ đang thúc đẩy. Nếu không, khi tiền đồ của Lý Vĩnh Xương còn chưa được quyết định, người trong quan trường, trong tình thế không thấy rõ ràng, ai lại đứng thành hàng?
Tuy nhiên sau khi Thành ủy truyền ra tin tức Lý Vĩnh Xương bị cách chức điều tra, sức mạnh của mạch nước ngầm vừa bắt đầu khởi động đã yếu đi vài phần. Không ít người chịu ơn huệ của Lý Vĩnh Xương cũng lặng lẽ lùi bước. Trước mặt, trái phải đã rõ ràng, vẫn kiên trì nguyên tắc cho thỏa đáng. Dù sao phía trước còn chưa xác định thắng bại cuối cùng, mạo muội đi theo một phía, cuối cùng có thể sẽ một bước giẫm vào khoảng không, té ngã rất đau.
Nhưng không ngờ hướng gió chuyển biến cực nhanh, khiến người ta không kịp nhìn. Đảo mắt lại có tin tức truyền ra, hạng mục đập nước sông Lưu Sa bị ngừng lại! Ngừng hạng mục này chính là một tín hiệu. Hạng mục đập nước sông Lưu Sa là hạng mục chủ đạo của Lý Vĩnh Xương, cũng là công trình thành tích, tấm bia vĩnh viễn do Lý Vĩnh Xương dựng lên cho ông ta ở huyện Khổng. Quan trọng hơn chính là, ai chẳng biết Bí thư Thành ủy Tưởng đã tự mình viết lưu niệm cho đập lớn. Hiện tại hạng mục này lại ngừng hoạt động, Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện hoặc là nói Lý Dật Phong và Lãnh Phong sẽ phải giải thích với Thành ủy thế nào?
Không ít thế lực của Lý Vĩnh Xương vừa chuẩn bị rục rịch, đều mơ hồ dự đoán được một chút, Lý Vĩnh Xương muốn đánh trả. Ông ta chiếm giữ dòng Lưu Sa ở huyện Khổng mấy chục năm, sao có thể có kết thúc ảm đạm như vậy?
Chẳng qua, không ai âm thầm liên hệ, thậm chí cũng không có ai nhắn nhủ với Lý Vĩnh Xương về chỉ thị tinh thần mới nhất. Nhưng trong vòng nửa giờ ngắn ngủi, cảnh tượng Vương Xa Quân xuất hiện ở thị trấn Thành Quan, hơn nữa do Thạch Lập tự mình đưa anh ta đi ra đã truyền khắp ngõ ngách trong thị trấn. Dòng chính Lý Vĩnh Xương đã nhẫn nhịn từ lâu đều âm thầm hưng phấn. Đập nước sông Lưu Sa ngừng hoạt động và hành động của Vương Xa Quân được hiểu một cách chính xác là lời tuyên cáo về phía huyện Khổng, Lý Vĩnh Xương muốn dâng lên cơn sóng đánh trả.
Nên đánh trả. Dù thế nào, huyện Khổng cũng không thể do người đến từ bên ngoài đến nắm giữ quyền chủ động. Thân tín và các dòng chính của Lý Vĩnh Xương thấy Lý Vĩnh Xương bị tạm thời cách chức tự kiểm điểm, đã cảm thấy bị đả kích trọng đại. Sau khi ý chí tinh thần sa sút, những người này bắt đầu xoa tay, chuẩn bị liên hợp với nhau khiêu chiến với Lý Dật Phong, Lãnh Phong.
Vương Xa Quân lộ diện chính là một tín hiệu. Chưa đến một giờ sau, gần như toàn bộ thân tín của Lý Vĩnh Xương ở huyện Khổng đều thông qua tin nhắn hoặc là con đường khác thu được tin tức, yêu cầu ở thời điểm thích hợp sẽ phối hợp với nhau tạo ra sự chấn động lớn tại huyện Khổng. Những người thu được tin tức đều cao hứng phấn chấn, trong ánh mắt nhìn nhau đều có vẻ chờ mong màn diễn long trọng ở huyện Khổng được đưa lên sân khấu.
Lý Vĩnh Xương vừa tạm thời cách chức tự kiểm điểm không lâu, đập nước sông Lưu Sa liền ngừng hoạt động. Đây đúng là đòn cảnh cáo đối với quyền uy củaLý Dật Phong và Lãnh Phong, thể hiện Lý Dật Phong và Lãnh Phong không đủ khả năng nắm giữ huyện Khổng trong tay. Nó cũng gián tiếp gây ra một vấn đề khó khăn lớn đối với Lý Dật Phong và Lãnh Phong. Hiện tại, hạng mục đập nước sông Lưu Sa đã thành hạng mục trọng điểm của Thành ủy. Hơn nữa, Bí thư Thành ủy Tưởng cũng tự mình viết lưu niệm. Nếu đập lớn không thể hoàn thành đúng thời hạn, khiến bảng viết lưu niệm do Bí thư Tưởng tự tay viết bị gác xó. Điều này chính là không đủ tôn trọng đối với quyền uy của Bí thư Tưởng.
Hội nghị Huyện ủy về hạng mục đập nước sông Lưu Sa ngừng hoạt động, đã diễn ra suốt một giờ mới kết thúc. Hội nghị đã đạt được nhận thức chung, quyết định thành lập một tổ lãnh đạo mới, Lãnh Phong làm tổ trưởng.
Cuối cùng, Lãnh Phong từng bước một, từ phía sau màn đi tới trước đài, đứng ra gánh vác hạng mục đập nước sông Lưu Sa, cũng biểu lộ quyết tâm trước toàn thể cán bộ huyện Khổng, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện sẽ không để mặc cho một vài người cá biệt làm rối loạn thế cục huyện Khổng!
Sau buổi họp, Lý Dật Phong lại trước mặt mọi người tuyên bố bổ nhiệm đầu tiên. Xét thấy năng lực làm việc xuất sắc của đồng chí Quan Doãn, bổ nhiệm Quan Doãn làm Phó chánh văn phòng Huyện ủy, cũng tiếp tục kiêm nhiệm Trưởng phòng Phòng thư ký. Văn bản bổ nhiệm vừa được công bố, lập tức khiến rất nhiều người vô cùng kinh ngạc. Gần đây, tốc độ lên chức của Quan Doãn cực nhanh, và giống như hỏa tiễn, khó lường, khủng khiếp. Ngày xưa, hắn ở huyện Khổng đã từng suy bại tới mức trở thành tâm phúc bên cạnh Vương Xa Quân. Trong Huyện ủy từng lưu truyền một câu vè - huyện Khổng có hai điều kỳ lạ lớn, nhân tài Bắc Kinh là kẻ không ra gì, cao nhân trong kỹ viện thành đại tài - hiện nay phải sửa, nhân tài Bắc Kinh thành đại tài, cao nhân kỹ viện trượt ngã.
Thật ra Huyện ủy có không ít Phó chánh văn phòng. Có tới bảy tám người, phần lớn đều kiêm nhiệm Chủ nhiệm hoặc Trưởng phòng các phòng. Quan Doãn thân là Trưởng phòng Phòng thư ký, bổ nhiệm làm Phó chánh văn phòng huyện ủy cũng coi như hợp lẽ. Nhưng ý vị sâu xa chính là, luận lý lịch kinh nghiệm, Quan Doãn mới công tác một năm, tuy bằng cấp cao, nhưng theo thứ bậc, trong Văn phòng huyện ủy hắn còn phải xếp cuối cùng. Nhưng trên danh sách lãnh đạo Văn phòng huyện ủy công bố ra sau đó, Quan Doãn lại xếp thứ ba trong bảy, tám Phó chánh văn phòng!
Quả thật, phòng Thư ký xem như một Văn phòng quan trọng của Huyện ủy. Nhưng Văn phòng lại quan trọng hơn. Quan Doãn không có khả năng vừa mới được bổ nhiệm, đã nhảy lên đến xếp hạng thứ ba. Thậm chí thứ hạng còn cao hơn so với Phó chánh văn phòng huyện ủy kiêm nhiệm Chủ nhiệm phòng Nghiên cứu Nghiệp vụ quản lý Chu Lập... Vấn đề này chứng minh điều gì?
Lãnh đạo lớn nhỏ trong Huyện ủy có ai mà không phải là người tinh ranh, lập tức ngửi ra hương vị khác thường. Đây là một tấm đệm cho lần lên chức tiếp theo của Quan Doãn!
Lúc này Quan Doãn lại không có tâm tư chú ý tới việc hắn được bổ nhiệm. Hơn nữa, hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý. Đương nhiên, tâm tình vẫn vô cùng sung sướng. Dù sao xem như hắn đã bước thêm một bước vững chắc trong quan trường. Nhưng hiện tại có vấn đề đau đầu chờ hắn giải quyết. Hạng mục đập lớn ngừng hoạt động. Muốn hạng mục này được khởi công lại, không phải chỉ một câu là được. Vẫn cần phải vượt qua rất nhiều khó khăn.
Quan Doãn đang chuẩn bị hộ tống Lãnh Phong đi tới hiện trường đập lớn. Lãnh Phong trở về văn phòng. Hắn tính quay về phòng Thư ký giải thích một chút, để Hạ Lai và Kim Nhất Giai đi tới khách sạn ở trước. Hắn cũng không biết sẽ bận rộn tới khi nào. Mới vào phòng, hắn lại phát hiện huyện Chủ nhiệm Ủy ban giáo dục Lưu Kiến Đình đang ngồi ở chỗ của hắn. Còn Hạ Lai và Kim Nhất Giai đã không thấy bóng dáng.
- Chủ nhiệm Lưu mới đến sao?
Quan Doãn cười ha hả chào hỏi, bắt chuyện.
- Có chỉ thị tinh thần gì sao?
- Chủ nhiệm Quan...
Trước kia Lưu Kiến Đình nhìn thấy Quan Doãn, luôn một câu Tiểu Quan hai câu Tiểu Quan. Hơn nữa còn thỉnh thoảng ở Quan Doãn trước mặt lộ ra phong cách tự cao tự đại. Nhưng hôm nay, thái độ của ông ta thật khác thường. Ông ta nhìn Quan Doãn, khuôn mặt tươi cười đón chào, nói chuyện cũng vô cùng khách khí
- Giáo sư Mẫu dạy theo hợp đồng cũng hai mươi năm rồi phải không?
Vừa nghe Lưu Kiến Đình nhắc tới chuyện của mẹ mình, Quan Doãn đã nghĩ tới chuyện thương tâm trước kia. Cha mình vì giải quyết vấn đề chuyển Giáo sư Mẫu Thân Dân vào biên chế, đã vất vả vài năm cũng không có kết quả. Hắn liếc mắt nhìn Lưu Kiến Đình đầy thâm ý sâu sắc:
- Dạ đúng, vẫn xin chuyển biên chế, nhưng không được phê duyệt. Chủ nhiệm Lưu, anh trăm công ngàn việc, còn có thể nhớ rõ việc nhỏ như vậy. Thật sự là làm khó anh rồi.
- Nói gì vậy chứ. Chuyện của giáo sư Mẫu tôi vẫn để ở trong lòng, đã sớm yêu cầu cấp dưới đi xử lý. Kết quả là rất khó hiểu, giáo sư lại không qua được thẩm tra chính trị, nên bị giữ tới bây giờ. Tôi nghĩ giáo sư Mẫu đã cực cực khổ khổ suốt hai mươi năm. Nếu không để bà vào biên chế, trời đất khó dung. Tôi đã đặc biệt giải quyết, đặc biệt phê chuẩn thủ tục để giáo sư Mẫu vào biên chế.
Quan Doãn biết Lưu Kiến Đình làm vậy là cố ý tranh công lấy lòng. Chuyện mẹ mình được chuyển vào biên chế đã vướng mắc mười mấy năm. Đúng lúc, hắn vừa lên chức Phó chánh văn phòng Huyện ủy, Lưu Kiến Đình lập tức tặng một phần đại lễ. Cách đối nhân xử thế như vậy, thật sự không khỏi khiến hiểu biết của hắn đối với Lưu Kiến Đình tăng thêm vài phần. Tuy nhiên, hiện tại hắn cũng không có thời gian nhiều lời với Lưu Kiến Đình. Sau khi cảm ơn Lưu Kiến Đình, hắn vội vàng đi cùng Lãnh Phong tới hiện trường công trường.
Tại hiện trường công trường thi công, một cảnh tượng bừa bãi. Chẳng những ở đây ngừng hoạt động, còn có dấu vết đánh nhau, lại thấy cả hai bên có ước chừng hơn hai trăm người giương cung bạt kiếm giằng co, Quan Doãn lập tức giận dữ. Lý Vĩnh Xương thật sự muốn lấy người dân huyện Khổng làm tiền đặt cược để đánh cược một phen!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK