Quan Doãn đang ăn ngô, cắn một nửa, lập tức ngây ngẩn cả người, tuổi tác của hắn không nhỏ? Lớn ở chỗ nào, còn rất nhỏ ấy chứ. Hơn nựa hôn nhân đại sự, cũng không cần trước mặt người ngoài mà đàm luận, ba vì sao đột nhiên lại thế nhỉ?
Còn nữa tâm tư hắn hiện tại tất cả đều nằm trên thế cục huyện Khổng sau thời đại Lý Vĩnh Xương sẽ kết thúc như thế nào, sau khi xong việc, đầu tư khai thác, phát triển núi Bình Khâu và nông nghiệp hiệu suất cao nên vận tác như thế nào, vân vân, làm sao có tâm tình nói về hôn nhân chứ? Hơn nữa mới bị Vương Xa Quân bội đen, còn chưa kịp trả đòn, đang cân nhắc làm thế nào khiến Vương Xa Quân té cho mặt mũi bầm dập, đột nhiên bảo tâm tư hắn đặt vào vần đề hôn nhân, không phải là ép buộc sao?
- Ba, con không muốn nói đến chuyện này
- Không muốn nói cũng phải nói
Quan Thành Nhân đem cái uy của người bố ra
- Con cũng đã lớn thế này rồi, là nên thận trọng suy xét đến hôn nhân đại sự. Hơn nữa con lại công tác ở đảng chính cơ quan, vấn đề hôn nhân nếu xử lý không tốt, có khả năng là ảnh hưởng đại sự cả đời.
Đúng là giáo viên chính trị, hiểu được tầm quan trọng của ổn định hôn nhân đối với tiền đồ chính trị, Quan Doãn tán thành quan điểm của ba, nhưng không tán thành cách làm của ông, cũng không muốn trước mặt nhiều người như vậy thảo luận hôn nhân đại sự. Kỳ thật hắn ít nhiều cũng đoán được tâm tư của bố, , là muốn khiến hắn trước mặt mọi người tỏ thái độ, mặc kệ là chọn Hạ Lai hay là Ôn Lâm, cuối cùng cũng phải thể hiện ra thái độ rõ ràng, đỡ phải khiến Ôn Lâm nảy sinh phán đoán sai lầm, cũng bớt để người ta nói ra nói vào
Với sự ăn ý nhiều năm của Quan Doãn và bố, hắn từ trong ánh mắt của ba nhìn ra cái gì đó, ba là vì nghe được tin tức Lưu Bảo Gia mang đến, vì tiền đồ của hắn, cũng vì sự trong sạch của Ôn Lâm, muốn để hắn chính thức xác định quan hệ yêu đương với Hạ Lai, để Ôn Lâm hết hy vọng, cũng tiện thể ngăn chặn miệng lưỡi mọi người. Mặc dù Quan Doãn nhìn ra được, trong mắt ba còn có chút không cam lòng, từ dụng tâm sắp xếp chỗ ngồi của ông là có thể nhìn ra, con dâu lý tưởng trong lòng ông, vẫn là Ôn Lâm.
Nhưng ba hiển nhiên cũng không thuyết phục được mẹ, cũng biết trong lòng hắn vẫn thiên về hướng Hạ Lai hơn, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn thỏa hiệp.
Ôn Lâm yên lặng cúi đầu, nhẹ nhàng buông chiếc đũa, vẻ mặt lập tức cô đơn vài phần. Hạ Lai cũng là vẻ mặt ngượng ngùng, hơi hơi cúi đầu, liếc mắt nhìn lén Quan Doãn một cái, không dám nói lời nào. Kim Nhất Giai vẫn như cũ là một bộ dạng không sao cả, tự mình gặm cây ngô mà mình yêu thích, tuy nhiên ánh mắt vẫn nhanh chóng đảo qua trên mặt Quan Doãn, Hạ Lai và Ôn Lâm, trong ánh mắt có vài phần trêu tức và bàng quan
Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực, Lý Lý ba người đều tự chớp mắt vài cái, đều vùi đầu làm bộ ăn cơm,nhưng lại dựng lỗ tai nghe Quan Doãn ứng phó thế nào
Trong mọi người, chỉ có Tiểu Muội thản nhiên nhất, cô nhẹ nhàng gắp một miếng đồ ăn vừa miệng, bỏ vào mồm, nhai từ từ rồi nuốt, thần sắc bình tĩnh như thường.
- Được rồi
Quan Doãn trong nháy mắt hạ quyết tâm
- Ba, mẹ, vậy con nói cho rõ vậy, Hạ Lai và con ở đại học đã yêu nhau được ba năm, sau khi tốt nghiệp đại học xa nhau một năm, nhưng hiện tại lại tới với nhau, liền chứng minh chúng con không ai xa được ai. Cô ấy cũng đã tới nhà hai lần, lần đầu tiên, con giới thiệu cô ấy là bạn gái của con, lúc này đây, con muốn nói, con về sau sẽ cưới Hạ Lai làm vợ, hơn nữa, con còn muốn mang cô ấy đến Huyện ủy, chính thức tuyên bố cô ấy là bạn gái chính thức của con
Tuy rằng lời của Quan Doãn sớm ở trong dự liệu, Hạ Lai nghe xong, vẫn là vẻ mặt hạnh phúc, hai mắt cười như nước mùa thu. Mà bà Quan cũng là vẻ mặt vui mừng, âm thầm kéo tay Hạ Lai. Quan Thành Nhân thì hơi hơi thất vọng, tuy nhiên vẫn gật đầu nói:
- Thân là ba, ba tôn trọng lựa chọn của con. Con còn trẻ, mỗi một bước đều phải đi cho vững đi cho ổn, mới có thể đi được xa hơn. Tốt, nếu con quyết định ở cùng Hạ Lai, người ba này, chúc phúc cho con và Hạ Lai
- Cảm ơn chú
Hạ Lai đúng lúc bưng lên một ly trà
- Lấy trà thay rượu, kính chú một ly, cảm ơn chú thành toàn cho con và Quan Doãn, hiểu cho mối tình không dễ có được của con và Quan Doãn
Một câu không dễ có được khiến Quan Thành Nhân trong lòng cảm thán hàng nghìn hàng vạn, ông không phải không thích Hạ Lai, mà là cứ cảm thấy chênh lệch giữa con trai và Hạ Lai quá lớn, chủ yếu cũng là giữa hai người vắt ngang một tòa núi lớn cao không thể với tới, đường đường Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, cho dù Quan Doãn và Hạ Lai có thể vượt qua muôn vàn trắc trở đến với nhau, Hạ Đức Trường có thể thay đổi quan niệm trước kia, đối với Quan Doãn có thêm vài phần kính trọng không?
Làm một giáo viên dạy học giáo dục con người mấy chục năm, Quan Thành Nhân tự nhận đối với hiểu biết về tính người không thua kém người trong quan trường, tuy rằng Hạ Lai không có ngạo khí cao cao tại thượng của thiên kim tiểu thư, nhưng Hạ Lai đôi khi trong lúc vô ý toát ra khí chất là xuất thân thế gia, vẫn là khiến người ta khi gặp được thì thấy có một sự ngạo nghễ
- Hy vọng con và Quan Doãn tương thân tương ái, cùng đỡ đần nhau đi hết con đường. Vợ chồng trẻ tới già có bạn, tính tình khi tuổi trẻ hay bốc đồng, ở cùng nhau thì là tình yêu, có thể đi cùng nhau đến khi tóc bạc trắng xoá, vẫn còn có thể tay cầm tay, mới là tình yêu cả một đời
Quan Thành Nhân cảm thán một phen, cùng Hạ Lai nhẹ nhàng cụng chén trà, uống một hơi cạn sạch.
- Tôi cũng chúc Quan Doãn và Hạ Lai đầu bạc răng long, yêu nhau mãi mãi
Ôn Lâm bưng chung rượu lên, trong chén đầy rượu, khoảng hơn hai lượng, cô tuy rằng cười rất rạng rỡ, nhưng ai cũng nhìn ra trong nụ cười của cô đầy sự cô đơn và miễn cưỡng
- Tôi cạn trước
Ôn Lâm uống một hơi cạn sạch rượu trong chung, sức nóng của rượu sộc vào, khiến cô bị sặc ho khan liên tục, ho khan đến mức nước mắt cũng chảy ra, vội vàng đứng dậy chạy sang một bên, trong lòng càng không ngừng chợt lóe hồi một thanh âm: “ Kiếp này chỉ có hai hàng lệ, một vì giang sơn một mỹ nhân... “ Rốt cuộc, cô không phải là mỹ nhân của Quan Doãn!
Mượn độ cay nóng của rượu và ho khan, nước mắt Ôn Lâm tràn mi mà ra, một hàng lệ của Quan Doãn không phải vì cô mà chảy, nhưng hai hàng lệ của cô đều là vì Quan Doãn mà chảy!
Một bàn người sợ ngây người, tiểu muội không còn là vẻ mặt thản nhiên xa cách, rốt cục trong ánh mắt toát ra một tia bất đắc dĩ và ưu thương, cô đứng dậy đi an ủi Ôn Lâm. Mà Quan Doãn cũng muốn đứng dậy đi trấn an Ôn Lâm một chút, nhưng lại bị ánh mắt kiên định của ba ngăn lại. Ánh mắt kiên định của ba, ám chỉ với hắn, đàn ông khi quyết không quyết, tất rối loạn về sau. Thà đau ngắn còn hơn đau dài, để Ôn Lâm khóc cũng tốt.
Hạ Lai ảm đạm không nói gì, cô có thể trách cứ Ôn Lâm gì nào? Một năm nay cô không ở bên cạnh Quan Doãn, Ôn Lâm và Quan Doãn sớm tối bên nhau, lâu ngày sinh tình là sự tình quá ư bình thường, mà Quan Doãn nếu không bởi vì ba chèn ép hắn mà giận chó đánh mèo đối với cô ta, thì cũng sẽ không cắt đứt tình yêu với cô ta, coi như là một người đàn ông có tình có nghĩa, tình cảm âm thầm giữa Quan Doãn và Ôn Lâm, hai bên đều có, chẳng qua là chuyện bình thường của thế gian, cô chẳng lẽ có thể oán hận Ôn Lâm yêu Quan Doãn sao?
Đương nhiên không thể.
Trong khoảng thời gian ngắn, không khí trên bàn cơm không khỏi nặng nề mà ngưng trọng, cũng may, Lưu Bảo Gia thấy tình thế không ổn, cùng Lôi Tấn Lực, Lý Lý ra hiệu mắt, ba người anh một câu tôi một câu nói về chuyện lớn chuyện nhỏ của huyện Khổng phát sinh gần nhất, tỷ như ông chồng của Trần Mạt Lỵ đi tìm bà bé, bị Trần Mạt Lỵ phát hiện hành hung một trận, tỷ như Tiền Ái Lâm đã bị cách chức điều tra, nghe nói sự kiện góp vốn phi pháp còn liên lụy tới một Phó cục trưởng cục công an, còn suýt tí nữa đốt phải người Thôi Ngọc Cường, hiện tại Thôi Ngọc Cường cũng là sứt đầu mẻ trán
Còn nói Lý Vĩnh Xương sau khi về nhà, bị mẹ già mắng cho một trận, còn đánh y mấy gậy. Sau đó Lý Vĩnh Xương đến phần mộ tổ tiên dựng lại mộ bia không lâu, liền lại bị người đẩy ngã, y không cam lòng, lại dựng lên lần nữa, kết quả vừa quay người đã bị người ta đánh nát mộ bia, y giận tới mức dậm chân mắng mỏ, nhưng không tìm được là ai đã làm
Còn nói Lý Quả Phụ vốn cùng Tiền Ái Lâm cấu kết, vừa nghe nói Tiền Ái Lâm xảy ra chuyện, cô liền ôm hết tiền trong đêm chạy về nhà mẹ đẻ - nhà mẹ đẻ của Lý Quả Phụ ở huyện Lân, khoảng cách huyện Khổng một trăm mười km, tuy nhiên cũng không biết là ai chơi ác, ở trước cửa Lý Quả Phụ treo một đôi giày rách, trên đôi giày rách còn đính tấm ảnh chụp của Tiền Ái Lâm
Còn vụ góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm, đề cập đến mấy chục người, kỳ quái chính là, hầu hết mọi người đều không phối hợp điều tra, chủ yếu cũng là Tiền Ái Lâm tìm thân bằng quyến thuộc vay tiền, hứa hẹn lãi suất cao, có người ghi hóa đơn, có người đến hóa đơn cũng không cần, người ở huyện hiểu biết ít, cho rằng Tiền Ái Lâm có nhiều năng lực, còn tưởng rằng tố cáo Tiền Ái Lâm sẽ không thể lấy lại tiền, cũng có người cho rằng Tiền Ái Lâm sớm muộn gì cũng sẽ được thả ra thôi…
Đủ mọi chuyện, huyện Khổng gần đây phát sinh một loạt những chuyện có ý không ý nghĩa, đều từ trong miệng ba người cứ thế không ngừng mà tuôn trào ra, không khí cũng dịu đi không ít
Kim Nhất Giai ăn uống no đủ, bỗng nhiên liền thốt lên một câu:
- Lưu Bảo Gia, tôi hỏi anh, cấu tạo và tính chất của đất đai huyện Khổng thế nào?
Lưu Bảo Gia chuyên ngành đại học chính là xanh hoá cây cảnh, đối với cấu tạo và tính chất của đất đai có nghiên cứu nhất định, y duy ngẫm:
- Huyện Khổng có cấu tạo và tính chất đất đai khá phức tạp, phía đông đất cát là chính, chủ yếu là cát đất do đường cũ Hoàng Hà tích tụ, làm cho thổ nhưỡng bị cát hóa nghiêm trọng, tuy nhiên đất cát khá thích hợp trồng dưa hấu. Dưa hấu trồng ở phía đông Huyện Khổng, vừa lớn, ruột lại xốp, ăn rất ngon
- Cũng thích hợp trồng cây dương sinh trưởng nhanh
Kim Nhất Giai cắt ngang lời Lưu Bảo Gia, gật đầu cắm một câu, liền nói
- Anh nói tiếp đi
Lưu Bảo Gia hơi hơi kinh ngạc, cô nàng này không đơn giản, cả điều này cũng biết? Nhìn không ra, cô thật là có không ít bản lĩnh, lại nói tiếp:
- Phía nam là đất đai trung tính, thích hợp gieo trồng các loại cây công nghiệp và lương thực chính, tỷ như bông và lúa mì.
- Đất đai trung tính tốt, có thể gieo trồng cây cảnh xanh hóa
Kim Nhất Giai lại cắt ngang lời Lưu Bảo Gia, cắm một câu
- Anh nói tiếp đi
Lưu Bảo Gia hết chỗ nói rồi, Kim Nhất Giai sao mà giống lãnh đạo thế? Thôi đi, không so đo với cô ta, liền nói tiếp:
- Phía bác và phía tây đều là đất sét, rất thích hợp trồng bông
Kim Nhất Giai gật gật đầu, có vẻ đăm chiêu nói
- Nói như vậy, cơ sở nông nghiệp huyện Khổng vẫn khá tốt, nền tảng vững chắc, các loại đất đai đều có, phát triển nông nghiệp hiệu suất cao có được ưu thế của thiên nhiên ưu đãi, kỳ lạ, trước kia sao không có người phát hiện ưu thế của huyện Khổng?
- Trước kia thì…
Lưu Bảo Gia cười ha hả,
- Trước kia là anh Quan chưa ra tay, hiện tại anh Quan vừa ra tay, huyện Khổng sẽ chạy về phía trước
Sau cơm trưa, Ôn Lâm lấy cớ trong nhà có việc, rời khỏi trước, tâm trạng của cô vẫn chưa ổn định lại, Tiểu Muội ra ngoài tiễn cô, Quan Doãn muốn đi, lại bị Kim Nhất Giai kéo lại:
- Thôi đi, anh đừng phiền não cho cô ấy thêm nữa
Buổi chiều, Kim Nhất Giai đề xuất muốn đi tới các nơi huyện Khổng, khảo sát cấu tạo và tính chất của đất đai một chút, Quan Doãn mượn xe ở Huyện ủy, huyện Khổng là không lớn, nhưng không có khả năng cưỡi xe đạp chạy khắp huyện Khổng, không ngờ hắn vừa muốn gọi điện thoại đến Văn phòng Huyện ủy tìm Liễu Tinh Nhã, điện thoại Liễu Tinh Nhã lại gọi tới nhà Quan Doãn
- Quan Doãn, lập tức đến Huyện ủy họp.
Thanh âm Liễu Tinh Nhã lộ ra sự vội vàng
- Có động tĩnh
Ai có động tĩnh, không cần phải nói Quan Doãn cũng đoán được, quả nhiên, cái gì nên tới cuối cùng sẽ tới
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK